Thung Lũng Lửa

24/01/202010:35:00(Xem: 4540)
Trinh Thanh Thuy
Hình: Thung Lũng Lửa của Trịnh Thanh Thủy

Biêng biếc làm sao chàng mây

vừa nhặt được màu xanh của ký ức

đánh mất sau cơn giông đêm qua

cùng vầng dương ửng hồng sau vách đá

khoan thai cài nắng mai

vào xuân


Gió cũng đẩy tiếng gào sắc lạnh tàn đông 

xuống lũng thấp

đưa những cánh chim về miền ấm áp

có cây thơm lành lũng lĩu quả

và không quên

lăn tăn rải sóng xuống mặt hồ

đang in bóng nụ cười selfie 

làm dáng của thần thái dương


Bầy sơn dương cũng chợt tỉnh cơn mơ

ngẩn ngơ nhìn những chồi xanh nhưng nhức

gọi mời trong sương sớm

tinh khiết đến lạ thường

giữa những mảng băng tan 

chiếc mũi bạc chú hải cẩu long lanh sáng


Đá vẫn ngủ đứng, ngủ nằm

ngủ nghiêng, giấc động

tai mơ hồ nghe lời gió hát

bài trường ca kể chuyện chàng lãng tử

ngủ quên trong Thung Lũng Lửa 

hoá chim phượng hoàng lông đỏ sẫm

bay lên từ một đám tro tàn


Trịnh Thanh Thủy





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ “Cha” chỉ là một tên gọi khác của lòng yêu thương. (Fanny Fern)
Một mùa hè, khi chàng vẫn còn trẻ, chàng đứng bên cửa sổ và tự hỏi họ đã đi đâu, những người đàn bà ngồi bên biển, ngắm nhìn, chờ đợi một điều gì đó không bao giờ đến, gió nhẹ phả vào da họ, gửi những lọn tóc xoã ngang môi họ. Họ đã ngã xuống từ mùa nào, họ đã lạc lối từ ý niệm nào của nét yêu kiều? Đã lâu rồi kể từ khi chàng nhìn thấy họ trong vẻ lộng lẫy đơn độc, trĩu nặng trong nỗi biếng lười, dệt nên câu chuyện buồn về niềm hy vọng bị bỏ rơi. Đấy là mùa hè chàng lang thang trong màn đêm kỳ vĩ, trong biển tối, như thể lần đầu tiên, để tự toả ra ánh sáng của chính mình, nhưng những gì chàng toả ra là bóng tối, những gì chàng tìm thấy là đêm.
Ba thi khúc của nữ thi sĩ Trần Hạ Vi...
đông tây nam bắc mù như nắng | vẽ bóng mưa rào một trận chơi
chim săn mồi không lo bị bắt | chỉ về mặt đất bằng cách bị bắn rơi
Tháng sáu, mười hai, từ đấy nhé | Chung đôi, từ đấy nhé lìa đôi! |Em xa lạ quá, đâu còn phải | Tố của Hoàng xưa, Tố của tôi.
Thơ của hai thi sĩ Trần Yên Hòa & Thy An...
ai hát mà nghe đau gai nhọn | vết sướt lâu đời mưng nhọt ung | đắp một hang dài hoa nguyệt cấm | biết đâu mà dọi ánh tương phùng
Thơ của hai thi sĩ Trần Mộng Tú & Đào Văn Bình
Ô hay, đất cỏ bời bời / Xanh như huyễn mộng, ngọt lời hoan ca / Cúi đầu niệm chú Ba la... / Cỏ chôn vào đất... hóa ra thiền vườn?