Thung Lũng Lửa

24/01/202010:35:00(Xem: 4386)
Trinh Thanh Thuy
Hình: Thung Lũng Lửa của Trịnh Thanh Thủy

Biêng biếc làm sao chàng mây

vừa nhặt được màu xanh của ký ức

đánh mất sau cơn giông đêm qua

cùng vầng dương ửng hồng sau vách đá

khoan thai cài nắng mai

vào xuân


Gió cũng đẩy tiếng gào sắc lạnh tàn đông 

xuống lũng thấp

đưa những cánh chim về miền ấm áp

có cây thơm lành lũng lĩu quả

và không quên

lăn tăn rải sóng xuống mặt hồ

đang in bóng nụ cười selfie 

làm dáng của thần thái dương


Bầy sơn dương cũng chợt tỉnh cơn mơ

ngẩn ngơ nhìn những chồi xanh nhưng nhức

gọi mời trong sương sớm

tinh khiết đến lạ thường

giữa những mảng băng tan 

chiếc mũi bạc chú hải cẩu long lanh sáng


Đá vẫn ngủ đứng, ngủ nằm

ngủ nghiêng, giấc động

tai mơ hồ nghe lời gió hát

bài trường ca kể chuyện chàng lãng tử

ngủ quên trong Thung Lũng Lửa 

hoá chim phượng hoàng lông đỏ sẫm

bay lên từ một đám tro tàn


Trịnh Thanh Thủy





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhánh mặt trời hừng đỏ / Lung linh trên cánh hoa / Hai ta trên cánh hoa / Mà chẳng hề thấy mặt
Tưởng nhớ nhạc sĩ: Lam Phương - Anh đã biết, chuyến tàu thống nhất / Chiều Tây Đô, chiều thu ấy nghẹn ngào / Nửa đời yêu em, nửa đời gian khổ / Sầu ly hương, gác vắng đơn côi. Chiều hành quân, chuyến đò vĩ tuyến Chỉ có em, con chim nhỏ, mắt người tình Đêm tiền đồn, tình như mây khói Tháng tư buồn, như giấc chiêm bao
Hỡi mặt trời, hãy chiếu sáng hơn thêm / Và cơn mưa, hãy vì tôi đổ xuống / Những giọt sương trên cánh đồng buổi sáng / Làm dịu dần vầng trán đẫm mồ hôi. / Hỡi bão tố, xin hãy thổi lên tôi / Cho tôi bay qua bao nhiêu vùng đất / Hãy mang tôi đi về miền xa nhất / Thêm một lần được nằm xuống nghỉ ngơi.
Giáng sinh 2020 thế giới ghi nhận chuyện lạ kỳ. Hầu hết các ông già Noel đều bịt mặt. Lần đầu tiên trong lịch sử, ông già thân ái bị cách ly. Mỗi năm, ông ấy mặc áo quần đỏ, mang râu trắng. Ngồi trong thương xá dưới gốc cây thông. Hô hô hô... Merry christmas ...
Mời đọc nhân ngày sinh nhật thứ 190 của Emily Dickinson (12/10/1830-05/15/1886). Bài "We grow accustomed to the Dark/Quen cùng bóng tối" được sáng tác trong khoảng thời gian nhà thơ trải qua những mất mát tàn khốc trong đời.
Lịch sử luôn luôn có loài chim bay ngửa. Mỗi trăm năm xuất hiện một lần. Bị ép bay sấp, chúng cùng quẫn rồi chết. Chim bay ngửa hót không âm thanh.
Vó ngựa cuồng rông đường thiên lý / theo về bụi đất rợp đồng hoang / mắt xanh đã mờ dấu kim-cổ / tự tình rớt lại những bâng khuâng.
ngồi đây tóc rối bời bời / xuân đông thu hạ gọi mời thiên thu / cảm lòng một chút sương mù / thấm lưng nghe mỏi tiếng ru chợt buồn.
Khi còn nhỏ, mẹ thường nhắc đi cầu tiêu vì tôi ham chơi. Nơi đó trở thành quen thuộc. Khi đi tu, trong nhà dòng, tôi thích vào nhà cầu, ngồi rất lâu. Khi đã quen không khí, yên tĩnh, không ai quấy rầy.
Có thể nói đây là thời thổ tả lẫn lộn vĩ nhân với những anh hề vở hài kịch không màn kết cục ngoặt nghoẽo cười cho đến tái tê