Bụi Trần

21/09/202011:06:00(Xem: 4589)



ann phong 22
Minh hoạ Ann Phong


Giữa tang tóc của đại dịch, giữa hỗn loạn xã hội vì chuyện kỳ thị sắc tộc,
và nỗi buồn mất mẹ, bài thơ COMMON DUST như một lời nhắc nhở
cái đồng đẳng của thân phận con người: tất cả chúng ta đều là cát bụi,
rồi sẽ về cát bụi. Bài thơ như nhắn nhủ chúng ta hãy làm hòa với nhau
và làm hòa với chính mình. 
 


       

Ai người phân cát bụi

Khi tất cả sẽ là

Mắt nào rọi mê muội

Bí mật cõi ta bà

 

Đâu giàu nghèo quí tiện

Đâu đen trắng đỏ vàng

Hay thân phận làng nhàng

Vẫn một lời sẽ phán:

 

Tro Phi châu áp bức

Cốt La Mã kiêu hùng

Xương vô danh tiểu tốt

Đều mộ đất khôn cùng

 

Ai rồi phân cái bụi

Nhân loại có chia mầu

Khi rã tàn hơi thở

Về lại thuở ban đầu

 

 

Lưu Na chuyển ngữ

09152020

***

Common Dust

BY GEORGIA DOUGLAS JOHNSON

And who shall separate the dust

What later we shall be:

Whose keen discerning eye will scan

And solve the mystery?

 

The high, the low, the rich, the poor, 

The black, the white, the red, 

And all the chromatique between, 

Of whom shall it be said:

 

Here lies the dust of Africa; 

Here are the sons of Rome; 

Here lies the one unlabelled, 

The world at large his home!

 

Can one then separate the dust? 

Will mankind lie apart, 

When life has settled back again 

The same as from the start?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Xanh xanh mây nhạt trời cao | Tiếng chim đon đả đón chào bình minh | Trúc nghiêng gió, lá rung rinh | Đào khoe hoa thắm, ý tình đầy xuân.
con đường mòn đã hẹp | đâu còn bướm với hoa | để mỗi mùa xuân đến | lại tiếc thầm ngày qua.
xây bức tường | ngăn biên giới us & mexico | xây thêm bức nữa | ngăn us & canada | đào rộng thêm các đại dương
rồi trượt ngã theo viên sỏi xanh rêu | bí ngữ của lời tình tự | cho riêng mỗi chúng ta | bên đại dương sóng vỗ thủy triều
Về nhà ăn cơm mạ nấu | Lâu tôi không được không còn | Nghe nhạc êm dịu hòa tấu | Về nhà về nhà đi con
ta đếm tha hương, sương nhỏ giọt | mấy mùa xa khuất bóng quê hương | cũng chọn đào mai làm tri kỷ | đốt khói trầm thơm nhớ tông đường?
Cho nhân dân tôi, thức dậy trong bóng tối, những người hát bài ca im lặng, những người than thở trong im lặng, những người nổi giận trong im lặng, những người yêu nhau trong im lặng, lời cầu Nguyện cho nhân dân tôi, những người đi trên đường, chạy tất bật từ sáng đến tối, cho bữa ăn của người nghèo đói, hít thở khói và bụi, những người già trước tuổi, những người không bao giờ biết hát, những người không bao giờ biết cười, những người không bao giờ biết nói dối
hôm qua trấn một góc nhà | thấy mình to nậy | tu oa giữa đời | ừ, 83 năm đâm hơi | có khôn có lớn với người với ta
Nó, cái đẹp, vô cùng nhạy cảm, thở nhẹ, nó bay, không xa, đậu xuống bụi gai khác.
cuối năm trong ngôi nhà vắng | nằm nghe thằn lằn chắc lưỡi | đưa tay chào buổi chiều | trời như qua cơn mưa vội