Điếu Từ

10/04/202117:20:00(Xem: 4893)

TT Thích Tue Giac 01

 

Chuông vào thiền tỉnh thức:
Nghe tin Thầy ra đi...
Mùa Xuân pháp hội ngân huyền diệu,
Vọng hưởng kinh cầu San Diego, Cali!

Kính bạch giác linh Thầy:

Cõi trung ấm ngõ phù du vừa mở,

Giấc miên trường thân thế tịch liêu.

Mây tụ tán, đời diệt sinh là thế đạo,
Khách trần gian thường hợp ít tan nhiều.


Nhớ linh xưa!
Người đã viết trong văn tuyền tự truyện:


” Phải một lần chết đi
để muôn đời sống lại.
Phải buông thỏng hai tay
cho toàn thân thư thái,
nhảy thẳng vào vực sâu không đáy.
Đừng tiếc nuối hay bám víu mảy may.
Hãy hoàn toàn vô tác và bản ngã tan theo khói mây…”

Ngày đã đến:
Lời tự bạch thành tràng phan pháp khí.
Thiền giả về trên đạo lộ hoàn nguyên.

Nhớ Thầy xưa:
Xuất thân miền đồng bằng sông Cửu Long,
Mơ đi tu từ thuở hoa niên,
Nuôi lớn mãi chí sông Hằng biển Thái.
Tâm thành đối ứng thiện duyên.
Gặp được Chân sư Hoà thượng Trúc Lâm,
Ơn pháp nhủ nghìn khơi không đổi hướng.

Thầy ra đi...
Công hạnh pháp vi còn tịch chiếu.
Ba mươi lăm năm tuổi Đạo,
Một đóa tỏa hương thiền,
Khi ở Việt Nam nhập chúng đồng tu,
Năm dài nhập thất thể nghiệm tinh chuyên,


Theo bóng Ân Sư khai sơn tự viện.

Thuở hoằng dương châu Âu, châu Mỹ,

Ánh đạo vàng trải rộng muôn phương;

Công hạnh tròn đầy cố quốc tha hương,

Vẫn an lạc khi vô thường chợt đến.

 

Nhớ ơn Thầy:

 

Tân viên tịch qua bến đò đại hải,

Rước Thầy đi về lại cõi sơ xưa.
Cảnh Phật tâm an suối vàng tự tại,

Cung bái Thầy về không lại hoàn không.

 

Người đi sau…

Thương kính hai hàng,

Lệ nhỏ xuống giữa đài sen cánh mỏng;

Thầy còn đây Phật Tánh hiện trong tâm:

Những bài pháp trùng trùng quy ảnh hiện,
Những dòng văn đạo hạnh chân phương,
Những bài thơ trầm lắng hồi chuông,
Vẫn lưu dấu không mờ nơi cửa Phật.

Bái vọng giác linh Thầy:

 

TT Thích Tue Giac 02 

 

Như bài thơ cuối cùng,

Rỗng lặng thênh thang Thầy lên tiếng hát,

Lời lời ý ý miên man.

Bài kệ an nhiên thị tịch lên đàng:

 

Hát rằng:

Một khắc trừng tâm Tuệ Giác bày,
Muôn đời dứt sạch tướng lầm sai.
Thân không tâm trụ vô gia nghiệp,
Dậm nát càn khôn bặt dấu hài.

Tâm trong dứt tướng vô trụ hoàn không,

Thầy đi rồi…

Thầy đang đến!

Đạo Phật muôn trùng: Có nghĩa Không.

Nam mô tiếp dẫn Tâm Không Thường Tự Tại.

Sacramento, 10- 4- 2021

Nguyên Thọ Trần Kiêm Đoàn

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một bài thơ lung linh màu sắc và ngọt ngào âm điệu ngày đầu năm của nhà thơ Trần Mộng Tú. Mời đọc.
một đốm sáng / hình chữ nhật phía dưới / đó là lửa của tim / nhóm lên trời mùa đông / không đủ soi chữ nghĩa / một chút hiu hắt lòng
Ai đó đã nói: thơ là tấm selfie của lòng mình, là gặp lại một nỗi niềm, là nghe và kể, là cuộc đối thoại giữa những cảm xúc... Tôi mở tập thơ đọc lời tựa do tác giả viết về việc viết của chính mình: “Viết khi thức và khi ngủ. Vì biết đâu. May ra thơ nói lên được cảm xúc của người đứng trong đêm lạnh. May ra thơ hiểu được nỗi buồn làm trũng đôi mắt những người đàn bà đen, gầy...” Chỉ đơn giản như thế khiến tôi đọc và đọc từ bài này sang bài khác. Ngày mưa tầm tả trước Giáng Sinh, mời đọc thơ "Chiều Tình Yêu" của k c Nguyễn.
Mời đọc một bài thơ trữ tình của nhà thơ Thy An.
Một bài thơ rực lửa hờn căm của nhà thơ Nguyệt Quỳnh.
Việt Báo hân hạnh giới thiệu một bài thơ mới nhất của nhà thơ Trần Mộng Tú. Chị là một trong những người cầm bút có sức sáng tạo bền bỉ nhất của văn học Việt Nam hải ngoại, từ thời người Việt mới định cư nơi xứ người cho đến ngày hôm nay. Và mặc dù trải qua chừng ấy năm tháng, tiếng Thơ chị không già, mà vẫn trong trẻo, tinh tuyền, sáng ngời hy vọng tin yêu, như bài thơ dưới đây. Xin mời quý bạn đọc cùng thưởng thức. – TYT.
Thơ Quảng Tánh Trần Cầm/ Tranh Lê Thánh Thư
Chúng ta mỗi bước qua rừng vắng / chừng tưởng như đi giữa cuộc đời / một mùa khương nhiệt xa tít tắp / chút náo huyên cầu nghe rụng rơi