“Không Có Chiến Tranh”

03/04/202214:00:00(Xem: 1929)
No War Illustraion was created by Asya Gefter and Carol Petelin
Tấm bảng "No War" do Asya Gefter và Carol Petelin vẽ khi họ đi biểu tình chống chiến tranh tại Berlin.

 


Bạn đứng giơ cao tấm bảng “Không chiến tranh” như thể đồng hành với

điều không thể tránh: cuộc chiến này không thể ngừng lại,

như máu tươi tuôn ra từ vết cắt động mạch,

chảy cho đến khi giết chết,

trút vào thành phố những đoàn người võ trang,

tràn vào sân nhà chúng tôi những đội quân sát thủ,

như những hạt thủy ngân không thể thu hồi,

chẳng thể sửa đổi, chỉ còn cách dò tìm hòng vô hiệu hóa chúng,


những thường dân, quản lý, thư ký, chuyên viên kỹ thuật, sinh viên, học sinh này

cuộc sống chưa kịp rèn họ đấu đá trên đường phố, chiến tranh đã tôi luyện họ ngoài tiền tuyến,

trong khung cảnh quen thuộc đến đau lòng, ban đầu người ta chỉ tuyển binh dày kinh nghiệm chiến trường
đến các đơn vị phòng thủ, rồi đến những kẻ chỉ biết chơi trò điện tử Dune và Fallout,

hay nếu bạn đã từng học qua cách pha “Molotov cocktails” từ một tay pha rượu quen biết,

tại một câu lạc bộ địa phương nơi đám trẻ con đang ngủ, đám trẻ đang khóc,
đám trẻ được sinh vào đời ở một thế giới tạm thời không thể sống


Ngoài sân chơi họ đang gắn hầm chông,

và các gia đình đang pha chế thứ “cocktails” hạt nhân chết người

cả gia đình, cuối cùng sum vầy trong một đối thoại

và một mẫu số chung – chiến tranh thu ngắn khoảng cách

giữa con người với con người, giữa sinh với tử,

giữa những điều mình không bao giờ mong xảy ra — đến
những điều bỗng dưng có thể chịu đựng nổi

“Mẹ ơi, nhấc điện thoại,” một phụ nữ năn nỉ suốt hai giờ đồng hồ dưới hầm khu chung cư,

cứng đầu và quả quyết, cô không chịu ngưng tin vào phép lạ

nhưng người mẹ đang ở vùng ngoại ô không có sóng,

nơi những căn nhà sụp đổ như những mảnh Legos rẻ tiền

từ những cuộc tấn công vũ bão, nơi mà chỉ mới hôm qua tháp phát thanh ngừng nối kết mọi người,
nơi mà thế giới bùng nổ thành những mảnh trước và sau-chiến tranh


cùng với tấm biển xiêu vẹo “không chiến tranh”,

bạn tiện tay ném nó vào sọt rác gần nhất trên đường về từ cuộc biểu tình,
này những thi sĩ Nga Sô,

chiến tranh không chỉ giết người bằng bàn tay của những kẻ thờ ơ

mà cả bàn tay của những người đồng cảm qua quýt.

 

Amelia Glaser and Yuliya Ilchuk chuyển dịch sang tiếng Anh từ tiếng Ukraine.

Hòa Bình Lê phỏng dịch sang tiếng Việt.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ từ thôi ba của sắp nhỏ ơi! | Vì ngoài sông phù sa đang hoài thai. | Ôi sự dịu dàng | Có thể biển sư tử thành nai. | Thiếu sự dịu dàng | Con nai trong nhà ta có khi thành sư tử.
có lẽ nơi này gỗ đã mục | lâm chung một thân cây
Ở Gaza | người già, thai phụ và trẻ em | Họ…được mời như thế | ngồi chung trong một bàn tiệc chiến tranh
không phải vì thiếu vắng điều gì | mà là có quá nhiều thứ từng là cần thiết | giờ không là gì cả
Làm thơ là một hành trình, với nhiều người, có khi rất là tình cờ bất chợt như làn gió mát buổi sớm chúng ta gặp mà không hề mong đợi. Thơ của chị Lê Phương Châu có phong cách như thế, khi thơ đọc như là những dòng chữ tình cờ, nơi đây chị có vẻ như không cố ý tìm chữ, tất cả chỉ là tự nhiên như ca dao. Trên từng dòng chữ, chị hiện ra như các hơi thở của tỉnh thức, để tự quán sát đời mình tan rã từng ngày, từng giờ, từng khoảnh khắc trong dòng sông vô thường. Và từ đó, thơ của chị khởi dậy trên các trang giấy.
Chẳng ai biết tận, thế giới bên ngoài bí mật. Thế giới bên trong càng bí mật hơn. Thế giới trí óc vô cùng khó hiểu. Thế giới con tim càng nhiều chuyện bất ngờ. Chẳng ai biết được chuyện gì sắp xảy ra, sao lại ngạc nhiên khi chuyện xảy đến?
trốn nắng, những con bồ câu về | đậu trên bao lơn, sự thanh thản không làm sao hiểu nổi | bay đi, thứ hoà bình giả dối | em xua tay và tức thì xấu hổ về sự ngu ngốc của mình
Yêu được hồi nào cứ yêu. | Một hôm tự nhiên: hết. | Như còi cứu thương: tắt, | Như sấm sét: câm | Gió sẽ thối tất cả biệt tích.
Trong tập Bốn Mùa Trời và Đất, Márai Sándor cảm giác về mùa hè, …Tôi đứng trên ban công, giữa một vùng xanh, nghe tiếng rì rào thức dậy của cây cỏ. Mùa hè đây rồi, tôi nghĩ; và nó giống như một cảm xúc tràn ngập trong tôi, không khoan nhượng, và đầy những kỷ niệm giản dị… (Giáp Văn Chung dịch) Trong tản văn Hoa Nở Vì Ai, Vũ Hoàng Thư viết, …Tháng 7 gọi về hàng phượng đỏ thắm rung rinh chùm nở, thứ lung linh ảo mờ, gần gụi mà xa thẳm… Và mùa hè trong truyện của Đặng Thơ Thơ, … Đó là lúc chín nhất của mùa hè. Những trái táo bắt đầu căng mật. Từ trong lá cây thoảng ra những ngọn gió màu xanh thẫm...Ở Cảnh Nhàn của Bạch Vân Cư Sĩ có thú sống, xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao…, có lẽ thời của người, nước còn trong ao còn sạch.