Tám mươi ngày

18/05/202211:18:00(Xem: 1969)

 

2
Minh họa: Duy Thanh

nó đã mất rồi

thành phố đó

tám. không

lâu hơn bất kỳ ai đã mong đợi

mà vẫn còn quá ngắn

hy vọng nát, những mảnh vỡ

nhọn

tôi cố gắng nhặt chúng bằng bàn tay vụng về của mình

 

Mariupol

không phải Sài gòn

mà trái tim tôi nặng trĩu

có bất công không

tôi và trái tim

đã chồng bốn mươi bảy năm của nỗi đau trường kỳ lên vai Mariupol

 

buồn

làm thế nào để tôi biểu lộ cảm xúc của mình

một cách nhân văn hơn

 -ngay cả một con chó cũng biết buồn-

tôi không thể cắt và phơi tim mình cho anh thấy

dù tôi có thể làm điều đó, anh cũng không thể xem được nỗi buồn nếu không có con mắt Việt Nam

 

kc Nguyễn


***

Eighty days

 

So it has fallen

the city

eight. zero

longer than anyone had expected

and still too short

broken pieces of my dashed hope

sharp

I’m trying to pick them up with my clumsy hands

 

Mariupol

not Saigon

and my heart is still heavy

was it unfair

me and my heart

to have stacked forty seven years of a chronic pain on its shoulders

 

sad

how do I express my feeling more humanely

-even a dog feels sad-

I can’t cut open my heart

Even if I could, you wouldn’t be able to see the sorrow without a Vietnamese eye

 

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ta loài cỏ chưa một lần bén rễ / Trên đất này ta là khói bơ vơ / Phải đêm xưống hay bình minh ló dạng / Mặt trời hồng chưa một bước đi xa...
Có ai thật sự thấy thi sĩ? | Có ai thật sự hiểu thơ? | Thơ vẽ hoa Hướng Nguyệt | tròn như trăng | cánh trong như gương | nhìn thấu thế giới nhụy như viễn vọng kính nhìn vào không gian.
Những khúc thơ ngắn của nhà văn Trần Hoàng Vy. Cảm xúc cô đọng, bất ngờ...
phân thân ̶ ̶ ̶ bạn nói phân thân / nhẹ nhàng tách rời khỏi xác / lênh đênh trên dòng chảy vô hạn / bềnh bồng trong bầu sinh quyển phi trọng lượng / như lạc vào một bức tranh chagall...
Trong thơ ta có gió / Để tháng ngày ngao du / Trong thơ ta có núi / Đứng bên bờ ưu tư...
Gerald McCarthy vào Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ năm 17 tuổi, phục vụ tại Việt Nam trong hai năm 1966-1967, trong Tiểu Đoàn 1 Công Binh Chiến Đấu Hoa Kỳ (1st Combat Engineer Battalion) tại Chu Lai và rồi tại Đà Nẵng. Sau một nhiệm kỳ trong quân ngũ, McCarthy đào ngũ, bị bắt vào một nhà tù dân sự rồi chuyển vào quân lao. Những bài thơ đầu tiên của ông gom lại ấn hành trong thi tập War Story, ghi lại các suy nghĩ với kinh nghiệm tại Việt Nam. Sau đó, ông tham gia các hoạt động phản chiến và in nhiều thi tập khác. Nhà thơ D.F. Brown sinh năm 1948 tại Springfield, Missouri. Ông phục vụ trong Lục quân Hoa Kỳ từ 1968 tới 1977, trong đó từng giữ nhiệm vụ lính cứu thương trong tiểu đoàn Bravo, 1/14th Infantry tại chiến trường Việt Nam các năm 1969–70. Năm 1984, Brown in tập thơ đầu tay, nhan đề Returning Fire, trong đó, bài thơ ngắn nhất có nhan đề ghi bằng tiếng Pháp “L’Eclatante Victoire de Khe Sanh” (Chiến Thắng Huy Hoàng tại Khe Sanh).
nói lời giã biệt với một ly cà phê không đường | có cần gì mật ngọt | một ngày nào hồi tưởng | mỉm cười ta đã thử mọi hương vị của tình yêu | mối tình không đi tới đâu, dấu chấm than tất nhiên là những hớp cà phê đậm
sau bấy nhiêu năm / con dốc không già hơn / không nghèo hơn / không trơ trọi hơn / nó chỉ biến / nó chỉ mất / không để lại một dấu tích...
tháng tư / mùa xuân trở mình / lung lay những ký ức và phế thải ngủ quên...
Trở về rồi, Thầy có thấy gì không? / Đôi mắt em, trên hàng cây phượng đỏ / Khi đầu hè hoa trổ bông rực rỡ / Sợ ngày chia tay lá khép chờ mong...