Chùm thơ về Cha

6/5/202221:48:00(View: 3151)

Cha

C
ha và mùa giông bão

 

Con, mùa giông bão vừa qua

Bỗng dưng chợt nhớ

Đời cha… rồi buồn!

 

Từ xa quê,

Cách cội nguồn.

Cha như chiếc lá,

Giữa luồng gió bay

“Công hầu, khanh tướng”

Trắng tay…

Ngụ cư khắp cõi

Mệt ngày kiếm ăn?

Bão giông chập choạng

Ông-thằng?

Vợ con nheo nhóc.

Nhọc nhằn xác thân…

 

Đời người,

Một áng phù vân?

Cha treo danh lợi,

Cuối vầng trăng nghiêng

Xuôi tay. Nắm nỗi niềm riêng

Xác trần gửi đất,

Hồn thiêng lên trời

 

Cha ơi! Giông bão bời bời

Một mai quang tạnh,

Xin dời về quê…

 

*

 

Cha là

 

Cha là hạt muối đại dương

Ướp cho con những tình thương mặn mà

 

Cha là gió mát đồng xa

Tuổi thơ con với cỏ và hoa lau

 

Những chiều tan học chăn trâu

Vi vu tiếng sáo trên bầu trời xanh

 

Cha là giọt mưa mái tranh

Là lu nước mát ngọt lành hạ trưa

 

Cha là cổ tích ngày xưa

Anh em, bó đũa… cha vừa dạy con

 

Cha là sông núi, nước non

Đắp vun con để vuông tròn ngày nay!

 

*

 

Cha

 

Cha giờ sương khói quê xa

Còn thương núi Ấn, sông Trà đậm sâu

Mây bay có nối nhịp cầu

Về trong hương khói bên bầu bạn xưa?

 

Cha giờ như những hạt mưa

Tắm đời con thuở đón đưa nhọc nhằn

Thương cha trong nỗi ăn năn

Con làm cha. Thấu vết hằn đời cha…

 

Đất quê, nấm mộ gần, xa?

Cha là sương sớm, cỏ hoa tươi màu

Qua rồi những tháng năm đau

Nỗi sầu cố xứ nhuốm màu ly hương

 

Giờ cha cực lạc Tây phương

Câu kinh truy điệu nghe dường mây trôi

Đời cha lở, đời con bồi

Chiều nay thắp nến. Con ngồi nhớ cha…

 

*

 

Nghĩ về Cha

 

Suốt đời cha chỉ là… dân
Dân đen, dân dốt, chẳng cần gì quan
Một đời nặng gánh đa mang
Cửa nhà nửa gánh, giang san một bồ!

 

Cha như tuấn mã nặng thồ
Chùng chân, mỏi vó giang hồ chung chiêng
Học lưng lưng chữ thánh hiền
“Hào con” đông đúc, “hào tiền” cạn vơi?

 

Ba kỳ… tuổi trẻ rong chơi
Lo toan giao vợ, hụt hơi quay về
Chỉ… “chung thủy, vẹn lời thề”
Không ham mật ngọt, lại mê đắm đời

 

Bây giờ, đồng nội… thảnh thơi
Còn cha với cỏ, mây trời thênh thênh
Nhiều khi con nhớ. Buồn tênh
Khói nhang ngồi đốt, ngày mênh mông ngày…

Trần Hoàng Vy

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tôi muốn lượm sau một thời chinh chiến / Nắm xương tàn vùi giữa bụi thời gian / Cũng như lượm dưới chân đài công lý / Những mảnh đời như cát bụi mênh mang...
chữ nghĩa nổi trôi theo sóng biển / ngày ươm nắng trên cánh chim thiên thần / da trời màu xanh đem lại bình an / thời gian như dừng lại / một khoảng không gian lắng đọng...
Người xa, để lại hương đời / Giấc mơ chốn cũ hồn vời vợi trông / Bóng đa, cánh bướm, dòng sông / Mở trang nhạc cũ, ngút lòng ca dao...
tàn. một mùa hè | chỉ còn xác. ve | nụ hôn. ngã vào. quá khứ | mùa thu. trang điểm vàng. khô | ngôn ngữ. ẩn mật lặng. câm
buổi chiều nào se lạnh / mưa đổ muộn xuống mùa hè miền đông bắc / như trận mưa ở saint paul năm nào / ngày thanh tâm tuyền chết./ buổi chiều tôi biết muộn / cái chết của cung tiến...
ở đâu | đôi. đôi bờ. tịch lặng |vẫn còn. tiếng hát |và hoài cảm. khôn nguôi
để dạy lắng nghe bên kia bờ để dạy lắng nghe bên kia tiếng nhạc khi anh buông tay đàn mỉm cười, nằm xuống, ngủ yên.
Di sản nghệ thuật của nhạc sĩ Cung Tiến không nằm ở số lượng, mà đầy ở phẩm chất. Ngoài những ca khúc, tấu khúc thuần tuý giá trị về âm nhạc, ông còn để lại những bài viết, tiểu luận dưới nhiều đề tài văn học, kinh tế, và truyện dịch. Chúng ta đã đọc, đã nghe khá nhiều về tài hoa và khả năng sáng tác của Cung Tiến từ tuổi 15 cho đến những năm tháng sau cùng. Trong những quà tặng ông để lại tôi đặc biệt yêu thích nghệ thuật phổ thơ thành nhạc của ông, chẳng những cho chúng ta thưởng thức giai điệu bán cổ điển tây phương, ngủ âm đông phương, mà còn mang thơ Thanh Tâm Tuyền, một trong vài thi sĩ hàng đầu trong thời đại của ông đến giới thưởng ngoạn nhạc nghệ thuật và lưu trữ vào kho tàng âm nhạc Việt. Thơ Thanh Tâm Tuyền không dễ phổ thành nhạc.
Như những tiếng cầu xin cứu vớt linh hồn chúng tôi / ngoài khơi bí mật đến tự một con tàu biển; / qua những mảnh danh từ dệt nên hồn mầu nhiệm / em vẫn chỉ là tóc mây cổ nõn và môi./ Sau áo len danh từ là thế giới xa vời, / là đêm không trăng sao là trùng dương thăm thẳm; / qua những chuỗi ngọc cười, em vui nước mất đẫm / vai anh, em buồn. Đêm hồn anh dài không nguôi.
Phiến đá là một vầng trán nơi những giấc mơ hiền than thở/ Không một dòng nước uốn quanh và những cây tùng bách giá băng / Phiến đá là một cánh vai trần để chở đi thời gian / Với những cây nước mắt những dải băng và những tinh cầu / Tôi đã thấy những trận mưa xám chạy dài theo những đợt sóng / Giơ cao lên những cánh tay ngọt ngào lỗ chỗ / Để không cho phiến đá duỗi dài với được / Phiến đá chặt tay chân ra thành từng mảnh mà không thèm hút máu