Thơ Trần Hoàng Vy

7/30/202221:39:00(View: 2652)
DinhCuong_TrongBongMuaThu
Trong bóng mùa thu -- Tranh Đinh Cường.



T
hu non

 

lá chếnh choáng chạm thu gọi gió

mùa gây men,

sắc biếc phai vàng.

em lũ lượt như là cánh bướm

sáng thu non về với cội cây ngàn...

 

thu non nõn mới vừa phai phai biếc

mới dậy men lớt phớt tơ vàng

nắng như nắng mới nhìn bối rối

mùa thu non thẹn chạm lá cây làng?

 

mai thức giấc vùi tiếng ve vào đất

tóc xanh dài níu ngọn gió thu sang

và nghe chớm tiếng lá rơi thật khẽ

môi thu non ngòn ngọt lá thu vàng.

 

thu đang non nghĩa là còn... đang chát

cái vị chua me dốt vẫn trên cành

ta sẽ đợi... dâng mùa thu chín

lá bây giờ thiêm thiếp ngủ mơ xanh...

 

 

Chiêm bao bao trái cà na

 

Tuổi thuở học trò
Da đen mùa nước xâm xấp, củ năng, củ ấu
Bắt cá, mò cua, chăn trâu, lùa vịt…
Lúc ngẩn ngơ bên sen, súng…mơ buồn!

 

Chưa vội tròn trăng tóc hoe hoe nắng
Trái cơm nguội chát, trái bần chua…
Bàn tay ngón trắng,
Đêm mơ hoàng tử đeo… bùa?

 

Thôi lăn trái mù u, những thẻ tre ghè chân váng phèn vằn vện
Mùa sim môi tím, mắt tím…
Câu đồng dao “Chi chi, chành chành”
Em hóa thành vàng ảnh, vàng anh.

 

Thoắt mà mấy mùa nước nổi,
Cây cà na dưới bến, neo thuyền
Răng cắn trái cà na đắng,
Đọng trên môi, chua ngọt đầu đời…

 

Cây cà na lá xanh nét lông mày,
Trái non ngày nhu nhú
Lén bỏ cặp bàng, trường xã…
Đắng còn vướng vất buổi chia tay?

 

Đêm ở phố. Cà na giầm trong hũ, chấm muối
Môi tím xưa, hồng trong màu ớt?
Bàn tay rửa sạch… phèn,
Khoe ngón búp măng?

 

Nằm mơ trái cà na xanh ngằn ngặt
Nhớ mùi… bùn, mùi vịt, mùi trâu
Nhớ tuổi trôi qua mùa nước nổi
Trưa chang chang, lá sen, súng đội đầu!

 

Trái cà na cộm… chạm vào chiếu, gối
Tay vốc mùa chơi ô ăn quan
Giật mình trái cà na… khóc
Vùi trong ngọt ngào. Đắng, chát lại về quê?

 

(Vàm Cỏ, tháng 7/2013 – TX. 2020)

 

Những ngón tay

 

Ngón ngoan, ngón xinh, ngón thiên thần…
Ngón nội trợ, ngón nấu ăn, ngón may vá
Ngón đeo nhẫn, ngón anh dắt em đi trong vườn tình ái
Tất cả chụm vào ngón lá, ngón hoa…

 

Ngón nuôi con, ngón tình tang mệt lả
Ngón chỉ đường, anh lạc lối quanh co?

 

 

Đêm rơi xuống vở kịch đời

 

Vở kịch mở màn. Đêm chiêm bao

Giấc mơ không có ghế thượng hạng

Tôi ngồi xem, hơi thở cồn cào

Có ánh trăng qua khung cửa hẹp!

 

Một đời người gian lao, sướng khổ

Đếm thời gian khôn lớn thành người

Không có vai hài, thiếu nụ cười

Đường gai chông, lối đi khập khiễng?

 

Vở kịch mười năm, sáu mươi năm...

Đằng đẵng những tháng ngày ở trọ

Lưng lưng chén cơm đường, cháo chợ

Vị đắng cay độ thuở trăng rằm!

 

Đạt cao trào chưa? Nút thắt kịch

Mấy hồi, sương thấm lạnh giấc mơ?

Khoe áo công hầu, mang hia, mão

Chưa hàng thần, công dân loại... đơ!

 

Thoáng chán, quên tuồng, quên tích cũ

Màn buông vừa chợt giấc mơ phai

Đã quá hoàng hôn còn nấm nuối

Chút ráng ngày trôi theo mây bay...

 

Còn chút nữa, hậu trường tiếng nhạc

Nhịp vỗ tay rời rạc bám theo

Mai cát bụi, hồn xanh ngọn cỏ

Nhớ cõi người làm mảnh trăng treo!...

 

Trần Hoàng Vy

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Bà nổi tiếng với bộ tự truyện 6 cuốn. Quyển thứ nhất nổi tiếng nhất trên thế giới viết về 17 năm đầu đời của bà, I Know Why The Caged Bird Sings (1969), bà nói: “Đầu tiên người đời phải học cách chăm sóc chính mình để rồi có thể chăm sóc người khác. Đó là lý do làm cho “chim trong lồng hót”. Với tự truyện này bà được xem là một trong những phụ nữ Mỹ gốc Phi đầu tiên dám công khai bạch hóa đời riêng của mình. Maya Angelou được chọn làm “Người Phụ Nữ của Năm 76” (Woman of the Year) về Truyền Thông của tạp chí Ladies’ Home Journal. Giải Thưởng Matrix của Hội Women in Communications, Inc. vào năm 1983, Giải Thưởng Văn Chương North Carolina vào năm 1987, Giải Thưởng Candace 1990 của Cơ Quan Liên Minh Quốc Gia Phụ Nữ Da Đen (The National Coalition of Black Women).
trong một giấc mơ khác, tôi về | nơi đó |từ sâu thẳm tôi vẫn còn tin, có lẽ | khi nước tràn khe đất nứt, mảnh kim loại bắt đầu han rỉ và những lá mềm của cây lúa mọc lên | khi sáo ngữ văn hiến bốn ngàn năm thay bằng đối thoại về nhân quyền | khi tiếng thì thầm từ quê cũ thay bằng tiếng gọi | nước mắt chảy dài, tôi nói | gốc rễ của một người không đứt mất bao giờ.
Thơ của Lưu Diệu Vân khẳng định bản thân phụ nữ trong thời gian. Nhà thơ tự lên giây đồng hồ cho chính mình. She, Self-Winding, tựa đề tuyển tập thơ Anh ngữ mới nhất của cô (Ugly Duckling Presse, September 2022), phản ảnh những tranh đấu và hòa giải giữa thế giới bên ngoài và đời sống nội tâm, giữa phong tục và trào lưu mới, quá khứ và hiện tại, lãng mạn và thực tiễn. Thơ của cô cũng hàm súc di sản chiến tranh và kinh nghiệm di dân.
Chùm thơ mới của nhà thơ trẻ Lê Hưng Tiến, sinh sống ở thành phố Đà Nẵng, lần đầu đến với Việt Báo. Trân trọng giới thiệu...
Mùa Thu là nguồn cảm tác bất tận của thi sĩ, xưa cũng như nay. Hai bài thơ với thật nhiều thi ảnh Thu của nhà thơ Trần Mộng Tú...
ngồi trầm ngâm dưới bóng mát cây trúc đào vừa bị cưa / giống như hiền triết năm xưa / nhìn chu kỳ giăng tơ của nhện / lung lay trước gió bận lòng bao nhiêu câu hỏi trần gian / về những bệnh nan y tàn phá thân người...
Trả lại tôi người mẹ / Mẹ đến đón, ôm tôi / Trường đã tan cửa đóng / Bạn đã về hết rồi / Tôi đợi đã lâu lắm / Bóng mẹ biệt tăm hơi...
một ngày tuyệt vời nhờ cơn nắng nóng kinh hoàng / được ngồi bên trong căn phòng điều hòa không khí / vẩn vơ nhìn qua cửa sổ / một nắm mây lành...
mùa hạ mở ra khung cửa màu xám / những nồng nàn đam mê thức dậy trên lá xanh / bàn tay biết nắm / bàn tay biết yêu...
Trần Mộng Tú & Trần Hạ Vi, hai người làm thơ nữ, hai thế hệ khác nhau, hai thi pháp, hai suy nghiệm, nhưng cùng một mục đích, làm sao đạt tới cái đẹp của Thi Ca. Việt Báo trân trọng giới thiệu.