tim giấy mỏng

19/08/202211:33:00(Xem: 2535)
2
minh họa Duy Thanh

 

  

Khi cán mỏng trái tim thành tờ giấy

trí tuệ có thể bộc lộ bất kỳ điều gì

kể cả những gì nên giấu kín.

Bí mật không nằm trong chữ vô tâm

nhưng dám phơi bày như nhân chứng.

Không ai phê phán những lời tỏ tình

khi chỉ là chữ trên giấy mỏng.

 

Khi cán mỏng trái tim thành tờ giấy

ý muốn có thể gói một món quà

dù tặng nhau thứ gì hèn mọn

nhưng giấy bên ngoài sôi sục đỏ tươi.

Không món quà nào lớn hơn ý thức

Đã từ lâu anh ý thức yêu em.

 

Khi cán mỏng trái tim thành tờ giấy

bàn tay có thể xé rách hay nâng niu

hoặc đốt cháy một đời thành khoảnh khắc.

 

Yêu đã mòn mỏi trở thành tính từ trang điểm

tính từ im lìm sắp cạnh đại danh từ “em”.

Khi nhận tờ giấy, em hãy vò tròn lại

Giữa lòng tay bây giờ là trái tim.

 

Nhưng trong mọi trường hợp

khi trái tim anh cán thành giấy mỏng

- “Đừng để gió thổi bay

Vì yêu em không dễ như yêu ai khác.

 

Trái tim cán mỏng hóa thân tờ giấy

Tờ giấy vo tròn phục sinh trái tim

Chu trình: yêu-vui buồn-sướng khổ- mệt mỏi-

chán nản- hy vọng- chờ đợi- tiếp tục yêu.

Yêu là thứ không bao giờ vừa ý.

“Vừa ý”, tựa đề tiểu luận chưa hài lòng.

“Hài lòng”, nội dung truyện chưa đủ đáp ứng.

Yêu chưa hẳn đã là thương.

 

Khi yêu lộng lẫy quá khứ

mà thương tồi tàn mai sau,

trái tim dần dần bị cán mỏng.

Sống với nhau suốt đời

cần trái tim tròn.

Ai yêu đậm đà thương sâu sắc

sẽ hiểu:

ngay từ đầu

đừng bao giờ cán mỏng trái tim.

 

Ngu Yên

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhận được bài thơ của người bạn Phạm Xuân Tích, tôi thấy bài thơ của ông bạn khá độc đáo và lý thú, tôi mạo muội viết lại sao y bản chính – cả hai bản tiếng Pháp và bản dịch tiếng Việt cũng của ông ấy, để hầu các vị đọc cho vui...
là khi nước mắt khô đi | mọi thứ đều trở nên dư thừa | hiểu biết càng vô hiệu | những đốm loang không thể tẩy xóa
Tôi trôi tuổi ấu thơ, từ quê hương cùng khổ, rau dưa khoai sắn / Tôi trôi từ chợ quán rường, cái đình làng, ngôi trường tiểu học, áo lấm lem màu mực tím mẹ mới mua, cùng cây viết lá tre, trang giấy tự túc, vàng khè, không trông rõ chữ...
Rõ ràng, có tai không nghe, | có mắt không thấy, | có tay chỉ thòng lòng, | có chân chỉ đi lui đi tới, | duy nhất có miệng, người nói không ngừng.
tình yêu lạnh như biển | những cái giống không cùng đời | có thể là một vì sao nhỏ bé | có thể là một nét mày hung tợn | trả treo trước gi
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
Thành phố cháy hết cây cỏ. | Những tàng dừa nhớ gió. | Những đỉnh thông khát nước. | Sao tình yêu chưa sôi sục trong em?
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
ôi màu xanh bể dâu ngút ngàn | truy lùng những lóng mây tự ải | giữa bầu trời hắc ín | rúc đầu những chú ve non | làm mồi cho lũ bọ đất