Nhìn lửa

27/08/202220:55:00(Xem: 3415)
1- Ann Phong, fighting for depression, acrylic, 8x8, 2019
Tranh Ann Phong.



buổi chiều

im lặng nhìn mặt hồ đầy rong

cười với cỏ cây

lá khô thiếu nước héo vàng

tơi tả như manh áo trên hình nộm

gã thông minh ngơ ngác đi vào chính trị

vòng vo ngôn ngữ 

những mị dân lấp liếm

tìm chưa ra phương án thỏa mãn môi sinh

 

buổi tối

ngọn lửa hồng bắn những tia sáng

như sao xẹt Perséides mỗi năm trở lại

rồi vẫy tay đi qua

niềm tin lóe sáng ấm lòng

hay chỉ là quang tử photon của đất trời vũ trụ 

ngàn năm không mỏi mệt

lẽ vô thường ám ảnh tâm thân?

con chó vàng lông xù thoi thóp

cuộc tử sinh vẽ ra độc đạo

ngọn cỏ cành cây rung động

trái tim người băn khoăn…

 

tháng tám hạ tàn

những luận ngữ lắng sâu tâm thức

đứa bé sơ sinh chào đời thật đẹp

như bài thơ trên tay

long lanh viên sỏi nhỏ âm thầm

mãn khai đáy biển

như cánh tường vi nở muộn

góc tường và chân mây

 

ô cửa mở ra biển

mặt trời mọc lên từ hơi thở

em hãy tìm một ngôn từ ngắn nhất

để bắt cầu cho những khoảng trống

lặng im…

 

– thy an  

(Tặng anh em Nguyễn Hoàng, 26-08-2022)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhân ngày 11 tháng 9, kỷ niệm 21 năm biến cố 9/11 làm chấn động thế giới, cũng như trong cảnh hỗn loạn chính trị, kinh tế và chiến tranh đang xảy ra trên thế giới hiện nay, thiết tưởng cũng là lúc chúng ta nên tìm đọc lại “Les fleurs du mal” của Baudelaire...
Ông đó là ai? | Chân tay dài thòng, đầu cao đến mây. | Chưa ai thấy mặt thật. | Tay xích cổ hàng tỷ con chó dẫn đi. | Đám chó hỗn loạn chờ tranh giành ăn uống. | Rồi dần dần tắt thở bên đường. | Đúng là ngu như chó.
Tôi có một cây chuối kiểng, trồng trong một chiếc chậu để ở phòng khách cùng với mấy chậu hoa lan. Những cây lan thỉnh thoảng trên những chiếc lá của chúng có một loại nấm ký sinh trắng bám vào. Cây chuối hàng xóm cũng bị vạ lây, nấm ký sinh của lan bay sang cư ngụ trên khắp tầu lá, làm những tàu lá chuối đang xanh mướp bỗng ủ rũ, héo vàng...
kìa con sâu bụ bẫm trên nhánh cà / có biết không lâu nó sẽ hóa bướm / theo chu trình tự nhiên đã định...
Người người hoan ca Mỹ Sơn quần tháp rêu phong / trơ trọi một mình em, một tháp / mấy ai biết muốn trả cái giá bằng an / bao thân thế sa mưa / bụi vùi, rêu lấp....
Tôi thích ngắm những buổi chiều lá rụng / Nghe bâng quơ tiếng thở của thời gian / Những con đường thơ mộng một màu vàng / Đang run rẩy theo từng cơn gió bụi...
Phần lớn các nhà thơ nữ sinh sau cột mốc đau thương 1975, đã dường như nhẹ nhàng hơn, những ám ảnh của chiến tranh, ít bị day dứt hơn vấn đề ý thức hệ. Họ ít nhiều đã hưởng được quả ngọt của nữ quyền, thoát ra khỏi khung cửa chật hẹp của định kiến, góp phần nở rộ một dòng thơ mạnh mẽ, tự tin, khao khát tự do, và bản lĩnh, nói rất thực nhân sinh quan của mình về những mối tương quan trong một thế giới vật chất như hiện nay. Họ cũng rất phóng khoáng thể hiện những cảm xúc đam mê dạt dào nữ tính. Mang những trạng thái có vẻ như đối nghịch nhau như thế khiến dòng thơ của lớp thơ nữ này tỏa sức quyến rũ lạ lẫm, tạo nên một lớp độc giả với cảm thụ thi ca mới mẻ.
Khi những cơn ho kéo tới / lồng ngực em có những đóa lục bình / vừa trôi vừa nở / những cánh hoa màu tím...
Thật háo hức! | Thật hiệu lực! | Sáng sớm, còi báo động đánh thức | xe cứu thương lên đường túa ra khắp nơi,| xác chết đong đưa trong gió | băng ca tròng trành nạn nhân... gọi mưa từ mắt mẹ,
khi câu thơ la cà / ở những con đường lắc léo của hoài niệm / là lúc tôi hiểu ra / những khúc mắc của tâm thức / những chập chùng duyên khởi giữa quá khứ và hiện tại...