Trở về

20/09/202214:48:00(Xem: 2435)
Ann Phong for Doi Cho color 1
Tranh Ann Phong

 

Tôi lại trở về. lần nữa

trong một giấc mơ khác. Lạ lùng

cách tiềm thức chúng ta làm việc. Có lẽ nào tôi vẫn còn mong

nhìn thấy trong những kẽ nứt sâu của mặt đất mà mặt trời đốt cháy,

bên mảnh vụn xích xiềng, những hạt giống nảy mầm

có lẽ nào tôi thất bại triền miên

không nuôi tới lớn khôn tình yêu cho quê hương mới

với tất cả mầu nhiệm xứ sở này ban tặng

có lẽ nào tôi vẫn chưa cắm rễ sâu

 

không, không phải nỗi nhớ quê nhà

tôi đã giết chết cảm xúc đó ngày tôi rời đất mẹ

chúng tôi đã ra đi. tinh thần và cơ thể

tôi không nhớ gì ngoài những khuôn mặt của xích xiềng

 

không, tôi không phải là

người dán mắt vào quá khứ

tôi không muốn nhớ những lần tắm mưa thời thơ ấu

tôi từ chối kể tên những con đường tôi đi với đôi giày cao gót đầu tiên

tôi từ chối tìm hiểu điều gì đã xảy ra cho những cây ăn trái trong sân

tôi không thắc mắc nếu những người bạn bây giờ thay đổi

tôi không tin linh hồn cha mẹ tôi còn quanh quẩn nơi ngôi nhà cũ

tôi không chịu để những giọt nước mắt chảy dài trên má ngày đặt chân trở lại sân bay xơ xác của Sài Gòn

 

trong một giấc mơ khác, tôi về

nơi đó

từ sâu thẳm tôi vẫn còn tin, có lẽ

khi nước tràn khe đất nứt, mảnh kim loại bắt đầu han rỉ và những lá mềm của cây lúa mọc lên

khi sáo ngữ văn hiến bốn ngàn năm thay bằng đối thoại về nhân quyền

khi tiếng thì thầm từ quê cũ thay bằng tiếng gọi

nước mắt chảy dài, tôi nói

gốc rễ của một người không đứt mất bao giờ

 

kc Nguyễn

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
"Rơi" là một bài thơ trích trong tuyển thơ Tháng Năm Là Mộng Đang Đi của nhà thơ Nguyễn Thị Khánh MInh, xuất bản nay mai. Chỉ trong một bài thơ ta có thể có cái nhìn trải rộng bao quát về kiếp người, từ lúc "Rơi vào bụng mẹ đầu thai," cho đến lúc "Hóa thân sương hạt chơi vơi cõi ngoài." Và giữa hai mốc điểm đến và đi đó, là: Tan sương bao kiếp giấc mơ / Trôi đi bao nỗi ngẩn ngơ kiếp lời / Dường như là tôi đang rơi… Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tim giờ đây đã mỏi. Đập mãi cả triệu lần. Còn một chút phân vân. Nhớ hồn nhiên tuổi ấy. Thời tình yêu trang giấy. Vẽ biết bao hình hài. Tóc lượn, tà áo bay. Còn chăng? Trơ thân hạc...
hình bóng xa xa bên trái, em chỉ tôi | nụ cười cô lập | những tòa nhà gắng sức cào bầu trời mà không gây thương tích | vẻ đẹp, tay người | giấc mơ vô tận, những con số chồng chất lên nhau
Thơ của ba người: Nguyễn Hàn Chung, Lê Hưng Tiến & Trịnh Y Thư...
Một chút gì gợn lên nơi mùi cà phê sáng, nơi tách trà nhâm nhi buổi xế chiều, nơi ly vang đỏ nồng đêm tối, làm cồn cào nhớ đến câu thơ đã đọc từ lâu lắm, thơ xưa chăng, nhưng sao cái rung động hôm nay về nó vẫn làm ta xao xuyến đến vậy.
khuôn trăng gần đầy, rất sáng / vỏn vẹn một mảnh tình che đậy / cơn ái ân vụt tắt / hừng hực thanh âm / rồi những giấc mơ thì thầm...
Bài thơ của nhà thơ Trần Mộng Tú được đọc tại tiệc mừng Thượng Thọ và Vinh Danh Nhà Văn/Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ do nhiều hiệp hội tổ chức (gồm Hội Cựu Giáo Chức, Hội Hùng Sử Việt, Viện Việt Học...)