
khi câu thơ la cà
ở những con đường lắc léo của hoài niệm
là lúc tôi hiểu ra
những khúc mắc của tâm thức
những chập chùng duyên khởi giữa quá khứ và hiện tại
không bao giờ dứt bỏ
như mặt trời và mặt trăng
huyễn ảo giữa đời em và đời tôi
khi chữ nghĩa nổi trôi
và hoàng hôn đỏ ửng lưng đồi
Phật lùng bùng trong tim
câu kinh vừa nghe còn vọng động
là lúc tôi thoáng hiểu về trần gian mê muội
những cơn thú tính xé nát lòng người
ngày mùa hạ nóng bức cháy da
khi ngọn đồi năm xưa trở về
hoa lá reo vui như tấm lòng mở cửa
con thỏ băng nhanh qua cánh đồng
đàn bò gặm cỏ phương xa
ta bà vương vấn là những sợi chỉ trói buộc
siết chặt vào nhau
góc hang tâm thức lao xao
vẫy tay chào tháng bảy một phương xa thân mến
nhớ áo thiền sư trên núi màu xanh
quá khứ-hiện tại-tương lai dỗ dành
mong manh như hạt mưa hiếm có
tiếng vô thanh lắng đọng
sát na ngắn ngủi vô thường
một chút gì còn lại
sợi tóc trắng hao gầy yên lặng
thao thức bao la
– thy an
(Về chùa TD tháng 07-2022)