Trở về chùa xưa

15/10/202213:46:00(Xem: 2639)
japanese lake

khi câu thơ la cà

ở những con đường lắc léo của hoài niệm

là lúc tôi hiểu ra

những khúc mắc của tâm thức

những chập chùng duyên khởi giữa quá khứ và hiện tại

không bao giờ dứt bỏ

như mặt trời và mặt trăng

huyễn ảo giữa đời em và đời tôi

 

khi chữ nghĩa nổi trôi

và hoàng hôn đỏ ửng lưng đồi

Phật lùng bùng trong tim

câu kinh vừa nghe còn vọng động

là lúc tôi thoáng hiểu về trần gian mê muội

những cơn thú tính xé nát lòng người

ngày mùa hạ nóng bức cháy da                        

 

khi ngọn đồi năm xưa trở về

hoa lá reo vui như tấm lòng mở cửa

con thỏ băng nhanh qua cánh đồng

đàn bò gặm cỏ phương xa

ta bà vương vấn là những sợi chỉ trói buộc

siết chặt vào nhau

góc hang tâm thức lao xao

 

vẫy tay chào tháng bảy một phương xa thân mến

nhớ áo thiền sư trên núi màu xanh

quá khứ-hiện tại-tương lai dỗ dành

mong manh như hạt mưa hiếm có

tiếng vô thanh lắng đọng

sát na ngắn ngủi vô thường

một chút gì còn lại

sợi tóc trắng hao gầy yên lặng

thao thức bao la

 

– thy an

(Về chùa TD tháng 07-2022)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thơ của ba người: Nguyễn Hàn Chung, Lê Hưng Tiến & Trịnh Y Thư...
Một chút gì gợn lên nơi mùi cà phê sáng, nơi tách trà nhâm nhi buổi xế chiều, nơi ly vang đỏ nồng đêm tối, làm cồn cào nhớ đến câu thơ đã đọc từ lâu lắm, thơ xưa chăng, nhưng sao cái rung động hôm nay về nó vẫn làm ta xao xuyến đến vậy.
khuôn trăng gần đầy, rất sáng / vỏn vẹn một mảnh tình che đậy / cơn ái ân vụt tắt / hừng hực thanh âm / rồi những giấc mơ thì thầm...
Bài thơ của nhà thơ Trần Mộng Tú được đọc tại tiệc mừng Thượng Thọ và Vinh Danh Nhà Văn/Giáo Sư Doãn Quốc Sỹ do nhiều hiệp hội tổ chức (gồm Hội Cựu Giáo Chức, Hội Hùng Sử Việt, Viện Việt Học...)
Mùa thu dẫu vừa khảy đôi ba nhịp vàng trên tàn cây. Mùa thu dẫu đang đốt hết mình trên hàng cây maple đỏ lá suốt dặm dài. Và mùa thu cho dù cũng vừa khép cánh cửa để ra đi, khép rất nhẹ nhàng như sợ làm thức giấc ai đó đang say ngủ. Tất cả. Những bổng trầm của mùa thu đều rúng động mấy tầng cung bậc cảm xúc của ta. Phiến lá vàng óng kia ẩn mật điều gì. Dấu chân vàng ố chiếc lá cuối thu như thể là những dấu chân cuối cùng để – nhẹ hẫng về mai sau – Ngọn gió của mùa thu ly tan nào vẫn thảng thốt trong nỗi chờ đợi. Hạt mưa nào xám tro quán phố. Và người ngồi nghe gió mùa thu về như – tiếng thổn thức của thời gian. Bạn ơi, xin lắng lòng trong buổi đêm tịch mịch để nghe cảm xúc bạn hòa âm thế nào với âm vang thu, để biết tác động mãnh liệt của thu – phù vân thôi cũng nát đời như chơi…
nhắm mắt cắm đầu vào ngõ này / đi như chạy suốt quãng đường dài / phó mặc cho rủi may / im lặng và nín thở / trò chơi bất cẩn bất cần / giữa lòng bóng tối ôm trùm tường rêu ám khói...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.