Bến đợi

12/11/202209:37:00(Xem: 4243)
DTChinh_3
Tranh Đinh Trường Chinh.



những giấc mơ qua trời rất mỏng

như cánh chuồn chuồn trên lá xanh

vẽ vời nhặt nhạnh

đổi thay làm sao nhớ hết

về bên ấy khát khao thức dậy bao lần

 

một không gian kỳ bí

chúng ta nhìn và im lặng

trăm ngàn sao đêm lấp lánh

trong bóng tối có điều gì nguyên vẹn nhất

không cần ai bồi đắp

cho thiên thu sống mãi trong tim

 

về lại đây châu thổ im lìm

góc phố xưa hương thoang thoảng

dịu dàng hoa đồng cỏ nội

bình minh và hoàng hôn dang tay

như những tấm lòng trung hậu xưa nay

 

gửi giọt mưa về trời

trên tay em bao chữ, lời kinh điển

câu thơ dấu chấm

tâm hồn nở hoa trên những khô cằn đời sống

thế kỷ chuyển mình xa lạ

sợi tóc buồn, trắng giữa hư không

 

vỗ tay và vỗ vai âm thầm

đi về những nơi hẹn đầm ấm nhất

mỉm cười san sẻ

con đường trước mặt

chờ nhau mấy bến đợi thong dong

 

– thy an

(11/2022)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có thể nói đây là thời thổ tả lẫn lộn vĩ nhân với những anh hề vở hài kịch không màn kết cục ngoặt nghoẽo cười cho đến tái tê
Lửa chưa chắc đốt nơi hỏa ngục hay điện ngục, nhưng bập bùng trong lòng. Chén bát khăn đũa ngóng chờ - đã quá giờ. - Thật không đến sao? Bưng con gà quay cất vào tủ lạnh.
Việt Nam ơi, Miền Trung đó! Đất khó bao năm cày lên sỏi đá, Mưa nguồn nước lũ bạc đầu thôn. Gió trút cây ngàn che núi xả, Mẹ thiên nhiên dang cánh rộng vuông tròn.
tôi đi trên cánh đồng cỏ dại hoa lá mùa hè thức dậy có những hương thơm làm ngây ngất tấm lòng chung thủy sắt son có những con chim biết hót tiếng trong và dài như hơi thở của sống còn gang tấc
Quá nửa khuya, phiếu bầu ông Trump thắng thế. Phe này reo hò, phe kia ủ rũ, Quá mỏi mệt, tôi ngủ ngồi. Chiêm bao. Thấy ông Trump đến nhà. Hỏi thăm sức khỏe. Ông sờ tôi từ đầu đến chân. Sờ đến đâu, tôi trắng đến đó.
Người ta đang đi đâu mà ngược về hai phía? họ đã đi như thế từ thời ông Adam
Chôn đau vào lũ triều dâng cuốn phăng cơ nghiệp mộ phần tổ tiên rú hờn rừng giận núi thiêng lằn ranh sống chết nhỡn tiền mắt ta
Người chồng cong mình chạy trên bờ / nhìn người vợ lên chiếc thuyền lá tre / chiếc thuyền chỉ chở được hai người / người chèo thuyền / đưa vợ anh qua sông sanh đẻ
Nhiều đêm ngủ mơ thấy mình nhỏ như con sâu. Không dám nói với ai. Chỉ nói vào thơ vì thơ không biết khi dể. Có phải vì yêu em tôi trở nên hèn nhát? Hoặc vốn đã hèn từ lúc sinh ra? Tôi không nhận cả hai, nhưng cả hai xỉ vả dày vò tâm trí người giả dối.
Lúc xưa, anh và tôi, học sinh cùng trường. Lớn lên cùng xông vào chiến trận. Đổ máu bảo vệ quê nhà. Gặp nhau mừng chưa chết. Nghe nhau từng tin tức hành quân. Gặp lại trong trại tù cải tạo. Cắn mảnh đường phèn chia đôi. Rít chung mẩu tàn thuốc lá. Chúng ta làm anh em suốt đời. Bây giờ gặp lại: Dân Chủ - Cộng Hòa, vì sao thù nhau hơn thù Cộng Sản?