Thơ Tháng Tư

20/04/202315:46:00(Xem: 2951)
DTChinh_1
Tranh Đinh Trường Chinh.



TRẦN HOÀNG VY


 

Một hôm cht nh Sài Gòn

 

Một hôm chợt nhớ con đường

Năm xưa, trưa nắng tan trường em đi

 

Giòn vang tiếng guốc xuân thì

Áo bay cánh trắng nhu mì nón che

 

Một hôm chợt nhớ vỉa hè

Bột chiên, bò bía, chén chè, ly kem...

 

Là khi tôi chợt nhớ em

Bộ phim rạp Rex, Eden... đượm tình!

 

Con đường với hàng me xinh

Một trưa bất chợt ve thình lình vang

 

Nụ hôn vội vội, vàng vàng

Ghế công viên, phút mơ màng chợt qua?

 

Nhớ Sài Gòn, Lambretta...

Tiếng xe quyện khói đường ra Bạch Đằng

 

Hàng Xanh, cư xá mưa giăng

Nhớ Sài Gòn, Thảo cầm viên... chung dù

 

Phố Bonard, đường Nguyễn Du

Hàng hiên thư viện, tiếng gù chim câu

 

Dìu nhau ý hợp tâm đầu

Sài Gòn hò hẹn, lâu lâu Bến Thành...

 

Nhớ đêm đèn đỏ, đèn xanh

Đêm Màu Hồng ước ta thành phu thê?

 

Rước dâu xe ngựa Thị Nghè

Qua Văn Khoa chợt lòng nghe mơ màng

 

Sài Gòn thuở bước lang thang

Trót thương gác trọ đêm vàng vọt đau

 

Lăn theo từng giọt mưa mau

Trên tay chiếc lá mùa sau biết còn?

 

Một hôm chợt nhớ Sài Gòn

Sài Gòn... đi mất chỉ còn mình ênh?

 

 

Mùa hoa

 

Mùa hoa tôi khách viễn du
Lạc trong cánh bướm vân phù ghé qua
Rằng thưa cuối chốn quê nhà
Mùa hoa còn ủ sau tà áo bay

Hoa đào phơn phớt sáng nay
Nhớ xưa mắt ấy, môi này đẫm hương
Hoa còn chúm chím trong sương
Thương ơi sợi tóc mù phương diễm tình!

Tắm trong hoa suối nguyên trinh
Quẩn quanh đôi cánh bướm rình nắng lên
Mùa hoa. Thơm giữa mông mênh
Tiếng con chim đắm mình trên nhụy hường?

Rằng thưa hạnh ngộ trùng phương
Áo hoa khép mở vô thường dáng hoa
Tóc bồng bềnh vướng mây sa
Hoài xưa trăng mộng quê nhà liêu xiêu...

Mùa hoa. Chân bước phiêu diêu
Nhặt trong thiên hạ bao điều yêu hoa
Ngang mày nâng đóa nết na
Góp hương gửi gió gần xa thụ mùa.

 

– Trn Hoàng Vy

 

*

 

LÊ MINH HIỀN

 

Màu nào cho tháng tư

 

Tháng Tư dốc sương mù

ngồi góp nhặt thời gian

quê hương bên kia bờ

biển xanh đường mây trắng

màu nào cho tháng Tư

chén quan hà đã cạn

thành đô biền biệt xa

mối tình đầu hôm qua

một thời đã nghìn trùng

mùi con gái nguyên xuân

ta ngu ngơ... thơm lạ!

cổ kính xưa đập hoài

gặp em là  mộng mị

tiếc hoài chút tàn y

mưa nguồn đêm bơ vơ

cuốn hồn về cố quận

tháng Tư buồn không nói

màu nào cho tháng Tư?

ngày xưa... Ừ! đã xưa

 

 

Tháng Tư em có bun

 

Tháng Tư nắng hiền như con gái
nắng vừa chín tới nắng như em
nhìn em từ giữa hai thế kỷ
tự mắt nhìn môi tóc lại xanh

 

Tháng Tư mưa xa hè gần lắm
nắng vàng mát mắt nắng như em
bên em năm ngón tay khẽ thức
nhẹ vuốt tóc dài nghịch môi non

 

Tháng Tư buổi sáng không sương mù
trưa buồn chưa đủ giấc chiêm bao
buổi chiều đến chậm trời quên tắt
cho đêm rất dài chuyện rất quen

 

Tháng Tư xuống Bolsa đi chợ trời
xuề xòa mặc ngôn ngữ bất đồng
chợt nghe em cười giữa xứ lạ
giật mình quên bẵng chuyện Tháng Tư


– Lê Minh Hiền

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
… Đã bao năm rồi, biết bao nhiêu nước chảy qua cầu, có quá nhiều điều để không thể nào quên. Ngay trong tù đày, những hình ảnh hồi tưởng chưa bao giờ là cuộc duyệt binh vĩ đại đầy màu sắc và ồn ào của ngày Quân Lực; mà luôn luôn là những bước chân diễn hành thầm lặng của một tiểu đội lính vô danh ở ngày giờ cuối cùng của một thành phố trước khi mất tên Sài Gòn. Người chuẩn úy ấy bây giờ ở đâu, trong một trại cải tạo nào, còn sống hay đã chết, số phận những người lính can đảm kỷ luật tới giờ phút chót ấy bây giờ ra sao, cũng không ai được biết. Liệu có thêm được một dòng chữ nào giữa những trang quân sử viết dở dang để nói về cuộc diễn binh kỳ lạ cấp tiểu đội mang biểu tượng hào hùng của quân lực ở ngày giờ cuối cùng trước khi cả toàn quân tan hàng rã ngũ... (Ngô Thế Vinh, trong tập truyện Mặt Trận Sài Gòn.)
giữa tràng thiên lâm lụy | biển lớn dậy con đò | sông bức về ngạ quỷ | trôi xám nỗi buồn tro
chiếc buồm rách nằm trêu nắng | những đợt sóng li ti nhìn chúng tôi bực tức | nửa thế kỷ | buông đi và siêu thoát
Thơ về Tháng Tư của hai thi sĩ Nguyễn Hàn Chung & Trần Yên Hòa.
LTS: “19 Hè 72” là một bài trường ca của nhà thơ Ngu Yên viết về chiến tranh Việt Nam với những hình ảnh thống khổ và chết chóc đau thương do chiến tranh gây nên. Và để tri ân người lính Việt Nam Cộng Hòa. Khác với những trường ca thường thấy trước đây, nhà thơ đã kết hợp một cách sáng tạo giữa thi ca với tài liệu từ những trang bút ký, hình ảnh chiến tranh, ca khúc, thậm chí quân sử, để thơ không chỉ là những câu chữ thuần túy nữa, mà là một bức tranh linh động và xúc động khiến người đọc không khỏi bồi hồi khi đọc, dù những điều được nhắc đến trong bài thơ xảy ra cách nay đã trên nửa thế kỷ. Việt Báo trân trọng giời thiệu.
Thơ của ba thi sĩ: Thy An, Trần Yên Hòa & Quảng Tánh Trần Cầm...
Vứt chiếc dép | Giày tháo lui | Vứt cái nón | Mũ nằm bèo
Bạn ơi, Đừng tưởng tôi là người gan dạ. Không, Tôi là người nhát sợ. Thay vì vào các diễn đàn, Facebook, Twitter đọc tin nhảm rồi tranh luận, Tôi tụng kinh Thay vì để đầu óc lang thang, có thể nổi điên hay trầm cảm, Tôi niệm Phật. / Dear friends, Don't think I'm brave. No, I have fears. Instead of going to forums, Facebook, and Twitter, reading gossip, and arguing, I chant the Sutras. Instead of letting my mind wander, maybe getting mad or depressed, I recite Buddha's name.
Anh thăm nhà về / Anh nằm ngủ / Hai tay úp trên ngực / Giấc nghủ thanh thản...
Nhiều đàn bà quá tuổi có con | bỏ phiếu chống phá thai. | Nhiều đàn ông ăn hết táo chàng hảng | bỏ phiếu chống phá thai. | Phải chăng những ai muốn phá thai đều quái quỉ?