Về, trong tháng sinh nhật

18/06/202309:26:00(Xem: 3180)
NguyenKhai 005
Tranh Nguyên Khai.

 


Thì mai em đến thăm tôi

như con nhện nhử miếng mồi xanh xao

đu cành cọ bén ngã nhào

hai con mắt nhả hai gầu tơ riêng.

 

Cửa rào lệch chẳng vừa then

đêm đi quyên lá kết ren lối dài

bước ra có tiếng tim lay

thở vào có vọng âm ngoài khía môi.

 

Khói lam cuộn bớt bồi hồi

trúc ngà lau tím kiệm lời bỗng như

sông xanh uốn khúc khật khừ

ôm chân núi đỏ vốn từ vạn xưa.

 

Gương soi luống cấy lược bừa

đợi ai đây rỡ rạng lua sáng vào

cổ lai biền biệt tăm hao

một tia mắt kéo ba đào dợn lên?

 

Cô đơn thường rất dịu hiền

dăm khi gánh bớt ưu phiền cho tôi

tôi thân tượng đã quên cười

nay thêm nhẹ ngắt ngoai nguôi một phần.

 

Có lần tôi vái mặt trăng

che cho bớt nửa thất thần mặt đây

hóa trang đóng hết vở này

rồi giao du tiếp bạn gầy guộc thơ.

 

Nắng ươm vàng kén tinh mơ

cái cây hẻo được phởn phơ một ngày

tuổi người tình tuột trên tay

hương mùi lâu nếm khó hoài cổ thêm.

 

Về cho tôi đếm thân quen

trên cà son bậm trên sen phấn dồi.

Đứng đây đợi với mây trời

gió ngang vướng đổ hết bồi hồi ra

rổ trưa lấm sắc nâu già

lối em sang sẽ trăm xa một gần.

 

– Nguyễn-hòa-Trước

6-2023

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Rõ ràng, có tai không nghe, | có mắt không thấy, | có tay chỉ thòng lòng, | có chân chỉ đi lui đi tới, | duy nhất có miệng, người nói không ngừng.
tình yêu lạnh như biển | những cái giống không cùng đời | có thể là một vì sao nhỏ bé | có thể là một nét mày hung tợn | trả treo trước gi
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
Thành phố cháy hết cây cỏ. | Những tàng dừa nhớ gió. | Những đỉnh thông khát nước. | Sao tình yêu chưa sôi sục trong em?
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
ôi màu xanh bể dâu ngút ngàn | truy lùng những lóng mây tự ải | giữa bầu trời hắc ín | rúc đầu những chú ve non | làm mồi cho lũ bọ đất
đàn bà càng già càng khô khan | đàn ông càng già càng nhiều cảm xúc | kích thích tố giảm theo thời gian nên sự dịu dàng và tóc của người nữ ngày càng bớt mượt | và anh hùng tính của người nam ngày càng trượt xuống đồi
Một mình ngồi với một mình | Một mình ngồi với một mình thành hai | Hai mình ngồi với một mình | Thành ba thành bốn thình lình thành trăm
Hai bài thơ của Trần Hạ Vi...