TRANG THƠ

18/07/202316:27:00(Xem: 2609)

collContempArt_LK_REP_001a

HUỲNH LIỄU NGẠN

 

thành phật

 

có những lần đi về phía

mùi thơm của gió

ngó phía trước

hiên nhà ai

còn ánh lửa

khoảng chừng đã khuya

 

hương ngâu bay qua vạt áo

che hết ánh trăng rằm

ngày mai ăn chay

rồi lên chùa

thấy cuộc đời như sóng vỗ

 

về ngồi niệm phật

con muỗi đậu ở chân đèn

tìm lối ra

chắc cũng nghĩ ta là phật sẽ thành

 

ba ngàn thế giới 

khép lại diệu pháp liên hoa

trên vai một người đã già.

 

11.7.2023

 

*

 

THY AN

 

Một lần

 

một lần

tôi sẽ viết về những im lặng của biển

buổi chiều mùa hạ nhìn ngọn hải đăng

mây hồng dàn trải đam mê vô tận

hoàng hôn nói những câu êm đềm :

hãy mở lòng và vươn dài cánh tay

đón gió đại dương

tưới mát một tấm lòng độ lượng

 

một lần

tôi sẽ nghe sóng vỗ trên đá rêu xanh

muôn đời nhịp điệu hiền lành

như một lời nhắc nhở

từng chuyển động trong tim và máu

êm đềm trân quý

sự sống trong tôi và trong em

 

một lần

tôi sẽ tìm điểm tựa cho tấm thân mỏi mệt

khao khát âm vang trên từng vuông thịt da

lời khấn nguyện nhỏ :

nắng hạ mưa thu bình yên cuộc đời

và bài thơ thôi cào xước mấy mùa vọng động

 

một lần

tôi sẽ về đây buổi chiều nắng tắt

nhìn cánh chim trời trên đại dương xanh

kêu tiếng trong lành trời đất

trở về từ những miền ký ức

áo người vẫn chưa nhạt thiên thu

 

một lần

tôi sẽ ngồi yên trong đêm dài

góc lòng thổn thức

vẽ lên trăm ngàn nhân ảnh

âm vang của vô thường ray rứt

những vòm trời xanh bọt sóng

và trong tôi biển bao la…

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Rõ ràng, có tai không nghe, | có mắt không thấy, | có tay chỉ thòng lòng, | có chân chỉ đi lui đi tới, | duy nhất có miệng, người nói không ngừng.
tình yêu lạnh như biển | những cái giống không cùng đời | có thể là một vì sao nhỏ bé | có thể là một nét mày hung tợn | trả treo trước gi
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Thy An...
Thành phố cháy hết cây cỏ. | Những tàng dừa nhớ gió. | Những đỉnh thông khát nước. | Sao tình yêu chưa sôi sục trong em?
Thơ của ba nhà thơ: Nguyễn-hoà-Trước, Trần Hạ Vi, Trần Yên Hòa...
Kể lạ, ở “nước non mình”, bút hiệu của các nhà sáng tác qua nhiều lãnh vực văn chương, thi ca, âm nhạc, hội họa, nghiên cứu phê bình, truyền hình, báo chí, diễn viên, có bút hiệu/danh, là Sơn [không kể Sơn ở đầu như Sơn Nam, Sơn Tùng, Sơn Vương…] là đông vô số kể. Thiếu Sơn, Triều Sơn, Trúc Sơn, Phạm văn Sơn, Trịnh Công Sơn, Mai Sơn, Phong Sơn, Vân Sơn, Trần văn Sơn, Linh Sơn, Trần Áng Sơn, Từ Sơn, Vinh Sơn, Tiến Sơn, Cao Sơn, Ngô văn Sơn, Lê Thái Sơn, Nguyễn Lê La Sơn, Lê Tây Sơn. Chu Sơn, Tùng Sơn, Hoài Sơn, Đào Bá Sơn…Trong đó hai ông Sơn thi sĩ là….đáng yêu nhất. Nguyễn Đức Sơn và Nguyễn Bắc Sơn. Đáng yêu, vì hai ông này đều có tài, đều có cái lạ trong thơ, lẫn ngất ngư, ngất ngưỡng, ngất ngây trong đời sống.
ôi màu xanh bể dâu ngút ngàn | truy lùng những lóng mây tự ải | giữa bầu trời hắc ín | rúc đầu những chú ve non | làm mồi cho lũ bọ đất
đàn bà càng già càng khô khan | đàn ông càng già càng nhiều cảm xúc | kích thích tố giảm theo thời gian nên sự dịu dàng và tóc của người nữ ngày càng bớt mượt | và anh hùng tính của người nam ngày càng trượt xuống đồi
Một mình ngồi với một mình | Một mình ngồi với một mình thành hai | Hai mình ngồi với một mình | Thành ba thành bốn thình lình thành trăm
Hai bài thơ của Trần Hạ Vi...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.