Đàn ông hấp dẫn

12/10/202312:03:00(Xem: 3235)

thucsinh

Đọc Kiều, Thúc thiệt đờn ông

rất người, cho gái khuê phòng mê man

 

Thúc nào kém cạnh Kim lang

tuy thơ phú có làng nhàng vẫn hơn

cái tên Sở lẻn mặt trơn

đã nư quất ngựa truy phong có cờ

 

Không cho Kiều cái lơ thơ

như Kim tơ liễu bên bờ sông xanh

Không cho Kiều cái tung hoành

phu nhân bốn biển hiển vinh như Từ

 

Thúc lại cho cái nàng ưa

cặp đôi thỏa nguyện mây mưa tưng bừng

Thúc hèn cho đúng gia phong

lẽ nào hùa với nhị phòng đảo điên

 

Chuộc Kiều Thúc cũng tốn tiền

như Từ mua sắc nàng tiên bế bồng

cặp Kiều Thúc mới đàn ông

có Sinh Kiều biết mùi chồng con buôn

 

Văn nhơn chê Thúc trật đường

là sai, phải lấy chiếu giường làm bia

cổ kim bao gã ra rìa

chỉ vì cái tội canh khuya ngoẹo đầu

 

Đàn ông hấp dẫn muôn sau

Thúc sinh đứng ở ngôi đầu nam vương

Thúc một phương ta một phương

con buôn có khác chi phường thi nhơn

 

Tuy thua Thúc chuyện chiếu giường

phong thu rừng với mù sương sánh đồng

 

– Nguyễn Hàn Chung

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Lơ lửng trời cao dõi mắt trông / Cánh dù ra biển nhớ phương đông / Ngày qua tháng lại nhiều mơ ước / Đêm đến rồi đi những đợi mong / Đất khách tha phương sầu viễn xứ / Nước người lưu lạc nhớ non sông / Một thời ngang dọc còn chưa dứt / Quê cũ ngày về hết lưu vong
Tôi đoán chừng / sẽ có một lần, / Tôi thích đêm hơn ngày, / khi hé cửa / nhìn ra, / người ấy đã ngồi sẵn, / Đội mũ che kín mặt. Áo dài trùm kín tay chân. Một bóng đen trong bóng tối. Bất động đợi chờ.
lời chào từ thân cây mùa đông những cành khô đen màu xanh diệp lục đã mất trong thăm thẳm của ánh mắt vẫn ngôi nhà nóc đỏ cười với cơn mưa về đây ngồi trên phiến đá ngẫm lại bao ngu si, háo thắng, tự kiêu thương cho bản thân buồn cho số phận nghìn năm vẫn là cát sỏi phân vân
nhẵn tròn viên sỏi trắng / nằm cạnh tảng đá xanh / lượm lên là dỗ dành / trên tay thành hạt ngọc / gió mùa thu trên tóc / bay qua ngõ phố mềm / nhìn nhau sương lặng lẽ / chiều nay sao thật êm
Rồi ngày ngày, sau này Khi rời xa, ở một miền đất khác / Trong giấc mơ em nơi xa xôi / Sự cách biệt làm ta gần nhau hơn / Và em, em không hề quên tôi.
Bọn độc tài quân phiệt Myanmar đã giết em rồi Kyal Sin ơi! / tuổi mười chín non tơ ngực em tràn máu đỏ / nụ cười vẫn nở trên môi tới khi em mãi mãi ra đi / chiếc áo với dòng chữ tin tưởng ngây thơ 'Everything will be OK’ còn đỏ
Ô, các anh chị em, / thuở xa xưa, đã có lần, / phải chăng các người / đã từng giống tôi, / trước khi được làm nhân loại? / Phải chăng các người / đã tự nguyện / hiến thân ít nhất một lần, / rồi không bao giờ / dâng hiến lần nữa?
chiều nay / nơi chốn này anh gặp lại em / đóa hoa tulips em / rực rỡ trong màu áo vàng thanh khiết mảnh mai như hạt mưa bụi chiều đông / và dường như nụ cười trên môi em / có chút gì hao gầy, se sắt.
uy nghiêm chuông mõ ngân vang / dõng mãnh lời kinh dát đá vàng / người đến mím môi cười oan nghiệt / kẻ đi nghiên mực diễn ngàn trang.
Có thể chúng ta ghiền cà phê, không ghiền quê hương. Cả hai đều đắng. Một bên có thể pha đường. Một bên cần pha máu. Đứt tay đã đau. Huống gì bứt ruột xé gan.