Đông đã mùa

26/11/202309:28:00(Xem: 1750)
brian-blanchflower
Tranh Brian Blanchflower.



Đông đã mùa. Chiều lật bật

Cây thôi lá độ xưa vàng

Tà huy cũ. Xiêm y phơ phất

 

Ai chạm vào da thịt?

Mà thương!

 

Mắt hôm lành lạnh. À ơi gió

Môi khô. Mùa tái tê buồn

Phong linh nhịp gõ.

 

Chuông cầu kinh mờ sương

Hơi thở ấm...

 

Con chim sợ lạnh về phương ấm

Em sợ lạnh tìm anh.

Anh sợ lạnh tìm em

 

Đông đã mùa xưa áo cưới

Đỏ thiệp hồng. Nhen lửa cơm thơm...

 

– Trần Hoàng Vy

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có nhiều người đã chọn treo cổ | tại sao các người lại bán con | mà không tự treo cổ mình lên | để làm thành những cái chết thật xúc động?
chảy từ bắc xuống nam | con rạch. và ngược lại | ầm ầm dòng suối | tung tóe văng những tinh thể hận thù
Thơ của ba thi sĩ họ Trần: Trần Mộng Tú, Trần Hạ Vi & Trần Yên Hòa...
Ước gì trẻ con* không chết. | Ước gì các em được đón lên trời, | tạm thời, đến khi chiến tranh | chấm dứt.
Vòng tròn gợn những nhịp hải hà của “đáy đĩa mùa đi”, nhớ câu thơ này của Nguyễn Xuân Sanh, có lẽ tại cái chao đi chóng vánh một chu kỳ xuân hạ thu đông, những mảnh phút giây tao tác trên đĩa thời gian, và đọng lại dưới đáy kia những hoài niệm buồn vui...
Ở đây có một bức tranh được đánh giá cao | đã bao đời khiến người ta mê say, xúc động, | và điều ấy vẫn được xem là đúng. | Một số người thế vẫn chưa thỏa mãn. |Họ còn nghe được cả tiếng mưa tuôn, | Cảm thấy cái lạnh của những giọt nước trên cổ, trên lưng, | Họ nhìn cây cầu và những người trên đó | như thể đang nhìn thấy chính mình | trong cuộc chạy kia chẳng lúc nào ngừng.