như một niềm hoan lạc đang khởi đầu

02/06/202420:26:00(Xem: 1677)
l'espace inconnu-phannguyen
Tranh Phan Nguyên.



như một niềm hoan lạc đang khởi đầu

(tặng trần hoàng vy)

 

em đã đánh thức ngọn lửa trước giờ nhiệt hạch

khoảnh khắc bóng tối sẽ bật cháy trong giấc mơ

cát luôn chờ phơi mặt nên không quên tiền kiếp

nỗi nhớ như hạt bụi bay vẽ từng nét chữ ngoằn ngoèo

 

dửng dưng tôi thường vướng mắc trong cổ họng

nhắc nhớ là mỗi sáng tinh sương

tất cả đang phục hoạt trong mầm hy vọng

 

chợt nghĩ, những đôi chân được trói buộc vào nhau

cùng ở trọ trong sắc màu phiếm ảo thể hiện thuộc tính

bằng cách riêng mình trong vùng im lặng

người ta phát âm tiếng nói trắng của mùa màng

nào hay, từ đất vang lên tiếng hát

và những rễ bóng tối bận bịu với việc đi xuống tìm hạt mưa đen được kết tụ

 

tận hưởng mùi hương buổi sớm mai

tự nhủ lòng đừng mộng tưởng điều gì xa xỉ nữa

bầu trời không ngừng thả xuống những sợi tơ vàng

tiếng chim hót tan chậm vào sự quang hợp lặng lẽ

có thể, như một niềm hoan lạc đang khởi đầu

 

*
 

hãy sẵng sàng hàng phục 

 

hư cấu năng lượng nụ hôn

tình nhân cười mỉm ngước mặt nhìn mây trắng

nghệ thuật đường bay mùi mèo đứt quãng

 

đi trên lổn nhổn tính từ

tập trung bước chân hội thoại cùng gió đứng

chủ thể quy chiếu giai đoạn nhập vai

hấp dẫn đề tài mộng du khoác áo da người

 

nấm dại hoán chuyển hình chiếc ô

phát triển hiếu kỳ lưu cữu trò nghịch ngợm

mòn phẩm hạnh nụ hôn

tinh tế ánh nhìn sắc nhọn

trong tôi sự hỗ thẹn rụng xuống sẽ thành chánh quả  

 

khaly chàm

ttcuchi hè 2024

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thuở trời đang còn nắng | Thuở hoa biết hiền từ | Ngọt ngào và cay đắng | Với nỗi tình thặng dư
trong mảnh vườn nhỏ bụi cẩm chướng hôm nay | rụt rè đứng bên giàn mướp | ngàn cánh đỏ cố vươn cao tô trời chiều ráng đậm | từ dòng sông cạn gió nhợt nhạt về, tôi và những trái mướp non thở dốc
mùa xuân mang hoa về mật nắng | ta mang nhau vào khúc tự tình | áo thơ âm chữ nằm trong đất | rồi thoát thai đi bóng một mình
đứa bé cúi đầu gầm mặt | từ phía trong nhà chạy thẳng ra cửa | hay từ cửa chạy thẳng vào trong | như bị ma đuổi | không một lần dám ngoái lại nhìn bức tranh trên kính
Con đường đất ướt lầy tay nắm chặc | bước theo người mỗi bước mỗi thương chân | những mái lá nằm yên nghe gió trở | bờ môi ngon chạm hơi thở thật gần
Dưới gốc thông già | Tình ta không biên sử | Để mãi mãi không có mở đầu và kết thúc | như những quả thông lăn trên sườn đồi | Không hề chạm đáy hư vô
một buổi chiều chúng tôi về nhà thì nó biến đâu mất. | có vết máu dính trên cửa, | dấu máu chảy thành dòng. | tôi đi theo ra ngoài rồi vào khu vườn | rồi thấy nó trong bụi cây, | bị bằm nát. | một tấm giấy treo ở cổ họng toang hoác: | “tụi tao không muốn những thứ như vầy trong xóm.”
đi tìm ánh trăng cuối đường | tìm tiếng khóc giục giã đâu đó trong xóm nhỏ | tìm bức bích họa ám khói trong giấc mơ | tìm giấc mơ ngỡ là tiền kiếp | mà nghi ngại tiền kiếp nào có thật
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.