Thơ

09/06/202412:29:00(Xem: 2308)
NguyenKhai 036
Tranh Nguyên Khai.



PHẬP PHỒNG MƯA

 

Phập phồng là phập phồng mưa

Chẳng mưa bóng bóng, mưa trưa phập phồng

Từ khi con bướm đậu bông...

Mù u trái rụng vườn mông mênh buồn

 

Tiếng con bìm bịp sầu buông

Qua sông con sáo nhập tuồng người dưng

Trời mưa ướt áo, xin ngừng...

Phập phồng em thuở rượu mừng rước dâu

 

Phập phồng mưa, phập phồng lâu...

Hàng hiên, cỏ mọc cúi đầu gội mưa!

 

*

 

THÁNG SÁU

 

Tháng sáu chờ mưa. Mưa vẫn xa

Giang hồ xa xứ. Mỗi mình ta

Mưa cũ lâu ngày. Không được gặp

Người cũ, năm nào như cánh hoa?

 

Tháng sáu chờ đêm. Đêm lạc nguyệt

Hương say, rượu đắng. Trăng bên đường

Ngươi khóc ngày về. Thân khách lạ

Mà tình năm cũ. Lạnh đêm sương!

 

Tháng sáu. Phù vân rợp đỉnh núi,

Chùa quen khách tục vương vướng bụi

Người mỏi giang hồ lên non cao

Chim cú rúc vào đêm không sao?

 

Tháng sáu. Dòng sông nằm mơ nước

Em mơ đêm…khỏa thân tự tình

Ta lỡ trao thân nơi quán trọ

Đêm động phòng cùng mưa nguyên trinh!

 

Tháng sáu chờ mưa. Ngày mệt nhoài

Quẩn quanh ngày tháng. Thơ nguôi ngoai

Ngày mai cỏ biếc. Xa danh lợi

Ta hóa thân thành… hạt mưa bay!?...

 

*

 

MƯA GÒ DẦU

 

Thoáng làm ướt áo nhau xưa

Trời mưa năm ấy mình chưa trao tình

 

Trời mưa hôm ấy thình lình

Đường mưa hôm ấy cho mình yêu nhau

 

Trời mưa ướt áo mà đau

Thương em đứt ruột áo màu nguyên trinh

 

Ngày mưa. Phố quận lặng thinh

Đường trơn trợt thế cho mình dìu nhau

 

Hạt mưa chậm hạt mưa mau

Xin đừng thóc mách. Đôi đầu kề môi...

 

– Trn Hoàng Vy

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hai bài thơ của Trần Hạ Vi...
Tháng 7. Mùa hè đang gửi đến đây một sứ giả vô cùng dễ thương. Phượng tím. Đi đâu chợt cũng bị màu tím thơ mộng ấy níu mắt nhìn, làm dịu đi cái nóng chói chan. Bạn đang ở đâu, buổi sáng rực nắng đi chơi hay chiều mệt nhoài sau giờ làm việc, hay tối, hay khuya, hàn huyên bạn thiết, hoặc giả nói chuyện một mình, tất cả những tâm trạng thời gian đó, bạn sẽ tìm thấy được trong Căn phòng chứa đựng mọi khoảnh khắc, nơi các nhà thơ Hoàng Trúc Ly, Duy Thanh, Nguyễn Thùy Song Thanh, Tomas Transtromer, Âu Thị Phục An, Chiêu Anh Nguyễn, Nguyễn thị Khánh Minh, Trương Đình Phượng, Inrasara, Phạm Thiên Thư, Nguyễn Xuân Thiệp, đọc cho bạn nghe những vần thơ mang âm hưởng chói chan của mặt trời mùa hạ, hoang mạc gai xương rồng, mật ngọt của thiên nhiên…
Nhớ khi cởi ướt lau mình | đừng phơi đừng giặt cho tình thêm thương. | Mặc quần ướt lạnh vấn vương | mặc áo ướt để lên giường đắp chăn.
Thơ của hai thi sĩ Huỳnh Liễu Ngạn & Thy An...
Ngày buồn: Đ P Q 1 | GS Triết Đặng Phùng Quân (ĐPQ) | vừa mới từ trần (1942 - 15.7.2023). Năm tôi xong học trình cử nhân Văn Khoa SG ban triết (1969) thì anh ĐPQ đã bảo vệ thành công xuất sắc luận án Cao học Triết, được mời làm giáo sư thỉnh giảng môn Triết học tại Đại học Văn khoa Sài Gòn. Nghe tiếng anh nhiều nhưng tôi chỉ gặp anh lần đầu trong cuộc triển lãm nêu trên: Một lần trong một bữa ăn văn nghệ nói chung do anh chị Trương Đình Luận khoản đãi. Và lần thứ nhì tại tư gia nữ sĩ Hàn Song Tường, một tri kỷ, người đã viết chung với ĐPQ tuyển tập Một Dặm Tương Thân. Anh Quân người điềm đạm, nhiều phong cách mô phạm nhưng rất nhiệt tình trong giao tiếp. Tôi chỉ mới đọc anh sau này, phần nhiều trên trang mạng Gió-O của chị Lê Thị Huệ.
Khi không dám nhìn dung nhan | Tôi nhìn đắm đuối đôi bàn chân thương | cong cong yểu điệu xương xương | Đôi chân nho nhỏ dặm trường khổ qua
bao giờ tượng tạc như in | thì xin chất ngọc | nhắn tin về đời | một lần | [có] | một lần thôi | ngoại vi men dã chấm cười tinh khôi
Victoria Amelina là một nhà thơ, tiểu thuyết gia người Ukraine. Khi Nga tiến hành cuộc xâm lược toàn diện vào đất nước của cô vào năm 2022, cô đã dành phần lớn thời gian viết lách để ghi chép và nghiên cứu về các tội ác chiến tranh. Amelina hiểu rõ những rủi ro, nguy hiểm mình sẽ gặp phải với công việc này, với tư cách là một công dân chọn ở lại đất nước của mình trong chiến tranh, và với tư cách là một nhà văn phải đối mặt với một đội quân xâm lược đang muốn tiêu diệt bản sắc dân tộc mình. Cô đưa con trai đến nơi an toàn ở Ba Lan, nhưng bản thân trở về tiếp tục sống và làm việc tại quê hương. Khi Kyiv bị ném bom vào đầu mùa hè, cô đã quan sát các vụ nổ từ căn hộ của mình và viết: “Chiến tranh là khi bạn không còn có thể theo dõi nỗi mọi tin tức và khóc về những người hàng xóm đã chết thay cho bạn cách bạn vài dặm. Tuy nhiên, tôi muốn chúng ta sẽ bằng mọi cách không quên tên của họ.”
Thơ của hai thi sĩ Quảng Tánh Trần Cầm & Nguyễn Hàn Chung...
thăng trầm lên xuống / như những bậc đá trên đồi xanh / tóc bay theo gió / mùa hạ êm đềm thắp lửa mặt trời / trong từng đôi mắt mong đợi / dõi cánh chim bay xa...