giữa bao lần & hạt nào

6/24/202416:02:00(View: 1848)
CRW_6977
Tranh sơn dầu Nguyễn Trung

 

giữa bao lần

giữa cạn kiệt của cảm hứng

tôi trở vể căn phòng nhỏ

màu sắc hiền và bức tranh thô

vài cành hoa khô

im lặng

 

giữa khô cằn của ngôn ngữ

tôi thả mình trên sông xanh

lọn sóng nhấp nhô

chiếc lục bình nhân ảnh

nổi chìm

 

giữa hoang vu của tâm thức

tôi nghe lòng lắng đọng

khu vườn hoa ngây dại

một lời tỏ bày thật êm

đắm say

 

giữa mênh mông của ta bà

buổi chiều nghe thật lạ

nhìn lên đồi mây trắng

có sợi tóc bay qua

thiết tha

 

giữa cô đơn của bài thơ

những con chữ đợi chờ

nỗi niềm lung lay xiêm áo

một lần run tay

mất vội…

 

hạt nào


hạt nào là hạt sơ sài

rơi trên mặt đất lăn dài tình yêu

hạt nào là hạt phiêu diêu

gắn trên nhung lụa xế chiều tàn hương

hạt nào là hạt mến thương

trôi theo sông rạch về nương núi đồi

hạt nào là hạt chẻ đôi

chia nhau gạo trắng thơm môi tình người

hạt nào là hạt biếng lười

cắn nhau một miếng xinh tươi ngọt mểm

hạt nào là hạt êm đềm

rơi trên vai áo bên thềm hiên xưa

hạt nào là hạt gió mưa

lắng nghe thiên cổ buổi trưa hè nồng

hạt nào là hạt mặn lòng

trôi theo năm tháng một bông hoa tàn

hạt nào là hạt muộn màng

rụng theo vạt nắng vội vàng trần ai…

 

thy an

tặng M.A. 

 

  

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
anh vẫn đi trên con đường | vắng bóng hoàng hôn đời mình | đôi cánh tay nối dài đại lộ lê thê | sương khói mùa thu không về
Người Việt Nam giã từ vũ khí nhưng không vĩnh biệt chiến tranh. Có hai lý do: cuộc xung đột hai mươi năm chưa bao giờ được các bên tham dự giải quyết xong về mặt lý thuyết. Những tranh cãi không nguội đi, các khác biệt chưa giảm bớt, nguyên nhân là tồn tại những quan điểm khác nhau về ý nghĩa của chiến tranh. Căn nhà của dân tộc như bị ma ám. Thứ hai, cuộc chiến tàn khốc và kéo dài, vinh quang và nhục nhã, quá cay đắng và hào hùng, quá mất mát, hiểu lầm, hối tiếc. Vết thương ấy đã sống quá lâu. Nó không cam lòng chết đi.
tràng hạt đắng rất vô vị | giữa hồ vẫn mượt gương sen | ngựa hí. bung rồi dây mã | tàn trăng. giũ một ánh đèn
Từ trên cây | Chúng ta không còn cần ăn trái cây nữa | Dù chúng thơm ngon | Chúng ta bước lom khom trên mặt đất | Bằng hai chân | Một chân đi trước | Một chân đi sau
Chúng tôi lạc nhau ở một ngã rẽ | mà chưa hề buông tay
Thơ Chủ Nhật của các thi sĩ Hoàng Xuân Sơn - Nguyễn Hàn Chung - Quảng Tánh Trần Cầm - Thy An
Tôi về đó chỉ cần em ôn lại | Chút mơi xưa xanh ngọn lá đương thì | Tim loạn nhịp cuồng yêu cơn vồ vập | Cả sa bàn trên gân mạch li ti
Ngày mai, tôi ra đi. | Đêm nay ngồi một mình với thức. | Tự hứa với lòng, sẽ im lặng từ đây. | Sẽ vô ích, sẽ thất vọng, sẽ gây thêm thù oán.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.