Người Tình Trên Mặt Đất

7/29/202415:00:00(View: 1390)

Screenshot 2022-09-01 125218

Tranh minh họa: Đinh Cường

 

1.

 

Cám ơn người có trái tim hồng

Trong thơ đọc thấy tiếng hạnh phúc

Cám ơn người chia xẻ cùng ta

Cả một bầu trời một mặt đất

 

Cám ơn mặt đất đã nuôi ta

Ban thêm cỏ xanh rồi tuyết trắng

Cám ơn nhân loại đã đem cho

Tiếng nói truyền nhau hơi lửa ấm

 

Cám ơn các con đã lớn khôn

Để giữ gìn trái đất sạch sẽ

Cám ơn cha mẹ đã vun trồng

Phúc ấm tổ tiên nhiều thế kỷ

 

Xin cám ơn em, cám ơn người

Người biết yêu và biết thương xót

Cám ơn cả tội lỗi trần gian

Cay đắng làm nên thêm dịu ngọt

 

2.

 

Em hãy nôn nao như cỏ non

Cả nơi cỏ non chưa hề mọc

Em cứ nghe chim hót rộn ràng

Chim tìm bắt sâu trong cây mát

 

Em hãy thảnh thơi như dòng suối

Cả khi nước suối không trôi đi

Mùa đông trên núi tuyết phủ ngập

Suối vẽ trong rừng một giấc mơ

 

Em lắng nghe tuyết tan trong cỏ

Tháng năm đang kể chuyện êm đềm

Trong núi sâu có hòn đá ngủ

Nên ta thành một cõi bình yên

 

Em hãy đi trong đời thênh thang

Ở miền Đông Nam hay Tây Bắc

Khi chiều về thăm thẳm đại dương

Đừng hỏi vì sao chàng chẳng khóc

 

3.

 

Nếu có khóc là bởi trên đời

Bao nỗi xót thương niềm yêu mến

Chúng ta quỳ trước Mẹ nhân gian

Mỗi trái tim là một ngọn nến

 

Nên ta xin thú tội yêu người

Bao kiếp rồi lòng vẫn chưa nguôi

Ta buộc ta vào trên thế giới

Quên bẵng sao đang bay trên trời

 

Cho nên ta thú nhận yêu nàng

Nàng trong giọt sương trên cỏ ướt

Nàng ở đầu thu hay cuối thu

Hay trong cơn bão lồng gió tuyết

 

Cho nên tha thú nhận yêu nàng

Trên sườn no đá ngủ hồn nhiên

Đá rợn mình trong cơn địa chấn

Cỏ hoa mừng hạnh phúc trần gian

 

Cho nên buổi mai rừng tịch mịch

Mưa nhỏ xuống và lá hân hoan

Cây đứng chen cây chân quấn quít

Đất với cây run rẩy bàng hoàng

 

Cho nên ta thú nhận yêu nàng

Trót sinh ra đã lòng đắm đuối

Theo suốt đời mặt nước chân mây

Đến kiếp sau ba ngàn thế giới

 

4.

 

Nàng ở trên cao có gió thổi

Lá me xanh chập chờn sóng trải

Lá rơi thành mưa ngọc lăn tăn

Lá tới tấp ngập lòng nắng suối

 

Nàng ở nơi cao không khí xanh

Gió dịu hiền chim cũng thong dong

Ta là người tình trên mặt đất

Đi ăn trái chín mùa thu sang

 

Khi ta yêu ngước mắt trông trời

Nên nắng xôn xao gió bát ngát

Chiều tà mây nặng sũng tương tư

Đêm tới sao bay luân vũ khúc

 

Nàng ở trong hoa nên hoa cười

Hoa hút nắng thấm vào trong đất

Nàng ở trong rừng nên con nai

Đi tìm cây Báo Xuân ăn búp

 

Nàng ở cành khô nghiêng mặt biển

Nên bờ đá dựng sóng chông chênh

Khe đá sâu dòng nước ngọt lịm

Trong đêm hoa nở hương yên bình

 

5.

 

Cho nên ta thú nhận yêu đời

Đời cho đắng cay cho ngon ngọt

Cho ta thêm cả một loài người

Để chia xẻ những dòng nước mắt

 

Cho nên ta thú nhận còn yêu

Xong kiếp này rồi lại kiếp sau

Kiếp sau nếu người sinh làm sóng

Ta sẽ làm gió thổi bờ lan

 

Kiếp sau nếu người sinh làm núi

Ta sẽ làm mây trôi quẩn quanh

Nếu người sinh ra làm ngọn suối

Ta hóa sinh tảng đá chung tình

 

Hay chúng ta hãy sinh làm bụi

Bụi tha hồ thơ thẩn phiêu du

Ta sẽ đi mấy ngàn thế giới

Ở giữa những vì sao ngẩn ngơ

 

Ta sẽ làm hạt bụi rất nhỏ

Cho ánh nắng có thể xuyên qua

Ta sẽ đi trên những tia sáng

Lang thang qua bao giải ngân hà

 

Ta sẽ chia tay trong vũ trụ

Mỗi người về một đám mây sao

Sẽ có khi lòng trần nổi dậy

Nhớ ta chăng hạt bụi tinh cầu?

 

Đỗ Quý Toàn

(Đăng lần đầu trên  Việt Báo Tết Ất Dậu  2005)

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
đèn lu, ngõ vắng, thân gầy | đông hàn sương giá trùng vây bốn bề | một mình đối bóng sầu tê | quán khuya, rượu cạn, nẻo về lạnh căm.
Mắt tháng Tư không còn hạt lệ. Mắt tháng Tư chiêu niệm màu cờ. Mắt tháng Tư chập chờn bia mộ hồn tử sĩ từ cổ kim thao thức. / Mắt tháng Tư rưng màu huyết phượng. Mắt tháng Tư ngào cơn huyết biển. Thân giạt cỏ bồng hồn khua nước bao lâu rồi thủy mộ. / Trái tim người đi rơi dần từng mảnh, buồng ngực khô nhớ gió phương nam máu đỗ quyên khắc khoải quê nhà. / Mắt tháng Tư nở bông hoa trên cành hy vọng mỗi đóa hoa như một giọt nước mắt hồng rơi xuống trái tim tôi. / Mắt tháng Tư dẫu ngàn năm vô tự, mảnh lao đao lịch sử. Lật từng chương… / Giấy mực đời chép ra, ví thiếu. / Lấy da này viết để tạ nhau…
tháng tư đưa tay nhặt / vỡ nát của ngày xưa / còn đây, chồng sách cũ / những quả chín trái mùa / còn đây, chiều gió nổi / những ngôi mộ rạp mình / bia gỗ nào run rẩy / hồn linh nào tủi thân / chiến trường lâu đã nguội / hơi sắt và hơi đồng / mấy chục mùa hoa rụng / hư không tìm hư không
Tập “Thơ Khánh Trường” ra đời chỉ để “Vui thôi mà”, gồm ba phần: Phần 1: Ngẫu Hứng. Phần 2: Mai Anh Về Miền Trung & Những Bài Thơ Khác; và Phần 3: Khổ Lụy. Ngẫu Hứng là phần tôi thích nhất, tập hợp những bài thơ ngắn “bất chợt nẩy ra trong đầu”. Thơ được viết tự nhiên, không màu mè, không cơ bắp, không gồng, không làm dáng. Là phần mở đầu, Ngẫu Hứng cũng là phần tách riêng khỏi tập thơ, ở một vùng đất cao hơn, trên một khí hậu tươi mát, có nhịp sống tâm linh riêng. Trong khuôn khổ bài này xin chỉ đọc phần “Ngẫu Hứng”.
Ta. Ngồi một mình / Trên nóc nhà / Buổi sáng / Trước ngày bỏ đi / Khói thuốc tan trong mây/ Rượu. / Đổ đầy máng xối...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.