Cảnh Tượng Thiêng Liêng Này

24/08/202408:57:00(Xem: 2362)
Amanda
Amanda Gorman đọc một bài thơ vào đêm thứ ba của Đại hội toàn quốc đảng Dân chủ hôm thứ Tư, tiếp nối bài thơ “The Hill We Climb" của cô tại lễ nhậm chức của Tổng thống Joe Biden năm 2021.

Chúng ta tụ họp tại đất thiêng này vì chúng ta tin vào giấc mơ Mỹ.

Chúng ta đối mặt với một thử thách xem đất nước mà chúng ta trân quý này có bị diệt vong khỏi mặt trái đất không và liệu trái đất của chúng ta có tàn huỷ khỏi đất nước này không.

Chúng ta phải bảo đảm rằng chúng ta không chọn một kẻ không thể đứng cùng nhau, không thể đoàn kết.

Chúng ta là một gia đình bất kể tôn giáo, giai cấp hay màu da

vì điều định nghĩa một người yêu nước không chỉ là tình yêu tự do mà còn là tình yêu thương ta dành cho nhau.

Điều này vang vọng trong lời kêu gọi của tổ quốc bởi vì khi tất cả chúng ta đều yêu tự do, thì chính tình yêu mới giải phóng tất cả chúng ta.

Sự thấu cảm giải phóng, khiến chúng ta lớn lao hơn lòng căm thù hay sự phù phiếm. Đó là lời hứa của nước Mỹ, mạnh mẽ và tinh tuyền.

Chia rẽ thì chúng ta không thể kham chịu nhưng đoàn kết thì chúng ta có thể nỗ lực nhân-bản-hóa nền dân chủ của mình và khiến nền dân chủ trở nên thân thiết với nhân loại.

Và xin đừng nhầm lẫn, gắn kết là nhiệm vụ gian nan nhất mà lịch sử từng viết ra, nhưng ngày mai không được viết bởi những khó khăn mà chúng ta phải trải qua, mà bởi sự gan góc của hy vọng trong chúng ta và sức sống từ lá phiếu của chúng ta.

Chỉ lúc này, khi đến với bầu không khí lạ lùng này, chúng ta mới nhận ra rằng có lẽ giấc mơ Mỹ không chỉ là giấc mơ, mà là sự dám mơ ước cùng nhau.
Như hàng triệu rễ cây bám chặt, khiêm nhường vươn lên, tạo thành một dáng cây.

Đây là đất nước của chúng ta từ nhiều, một [*]; từ những trận chiến đã thắng, tự do của chúng ta đã được ngợi ca, vương quốc của chúng ta vừa mới bắt đầu.

Chúng ta cứu chuộc cảnh tượng thiêng liêng này, sẵn sàng cho cuộc hành trình từ đây.

Cùng nhau, chúng ta phải khai sinh nền cộng hòa sơ khai này và đạt được đỉnh cao phi thường.

Chúng ta đừng chỉ tin vào giấc mơ Mỹ. Chúng ta hãy xứng đáng với nó.


Amanda Gorman

Bản dịch của Thận Nhiên từ nguyên tác “This sacred scene”

***
Chú thích:

[*] Câu “Đây là đất nước của chúng ta từ nhiều, một;” trong nguyên tác là: “From many, one;” có nguồn tiếng Latin là “E Pluribus Unum”. Cụm từ "E Pluribus Unum" được dịch ra tiếng Anh là “Out of Many, One” (“Từ nhiều thành một"). Đây là câu khẩu hiệu của Hoa Kỳ, thường được in trên tiền giấy và đồng xu (?), thể hiện ý nghĩa về sự đoàn kết và sự thống nhất trong việc tạo thành một quốc gia từ nhiều tiểu bang và chủng tộc khác nhau.
***
Nhà thơ và nhà hoạt động Amanda Gorman đã đọc một bài thơ vào đêm thứ ba của Đại hội toàn quốc đảng Dân chủ hôm thứ Tư, tiếp nối bài thơ “The Hill We Climb" của cô tại lễ nhậm chức của Tổng thống Joe Biden năm 2021.
Bài thơ mới nhất của Gorman khai thác các chủ đề của đại hội về tự do, giấc mơ Mỹ, "sự gan góc của hy vọng" và "sức sống của lá phiếu". Nhà thơ và nhà hoạt động này đã tạo nên lịch sử vào năm 2021 khi cô gái 22 tuổi trở thành nhà thơ trẻ nhất của đất nước từng đọc thơ tại lễ nhậm chức của một tổng thống.
Năm 2017, Gorman trở thành Nhà thơ trẻ quốc gia đầu tiên đoạt giải thưởng Nhà thơ trẻ quốc gia khi cô đang theo học tại Đại học Harvard.
(Tóm lược từ nhiều nguồn trên mạng)

Video clip Amanda Gorman đọc thơ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiều về trên sông Giã từ vũ khí / Người đi qua đời tôi Dừng bước giang hồ
Những cái chết chưa bao / giờ có thật những cái / chết chưa bao giờ xảy / ra như chúng ta sinh
Vũ điệu không vần là một công trình nghiên cứu đồ sộ, nghiêm cẩn và sâu sắc do nhà thơ Khế Iêm viết rải rác từ trên 20 năm qua, gồm những bài viết chủ yếu là luận giải về thơ Tân Hình thức.
Tác giả bài thơ này là nhà thơ Mỹ Dana Gioia trích trong cuốn Rebel Angels: 25 Poets of The New Formalism, nhà xuất bản Story Line Press, 1996. Tôi đặc biệt yêu thích bài thơ.
LỜI PHI LỘ-Tôi được đọc bài thơ này lần đầu tiên khi nó được phổ biến trên báo VĂN, nếu tôi không nhầm, vào những năm 80 của thế kỷ trước. Có điều đáng chú ý cuối bài thơ báo VĂN có ghi rõ Vô Danh, nghĩa là không rõ tác giả. Nhưng tôi tin rằng báo VĂN biết rõ tác giả nhưng không tiện nói ra vì tác giả vào thời khoảng ấy còn ở trong nước. Chỉ cần đọc bài thơ qua một lần, xuyên qua văn phong, ai cũng cảm nhận tác giả của bài thơ này là Thanh Tâm Tuyền.
Em nhìn qua bờ tóc bạc của anh đi / Như nhìn qua khung cửa sổ
Kính tiễn Giác Linh Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó
Loang loáng / chuông ngân / vong hồn những hạt bụi
Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào nếu không còn thuốc nếu không còn thức ăn
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.