tâm trí và trái tim

31/08/202413:51:00(Xem: 1749)
bong_gay_Trannguyendan
Minh họa Đinh Trường Chinh


thật kỳ quặc chúng ta cô đơn
mãi mãi cô đơn
và nó phải như vậy,
không có cách nào khác
và khi cuộc đánh vật với cái chết bắt đầu
điều cuối cùng tôi muốn thấy là
một chuỗi gương mặt con người
lơ lửng trên đầu
hơn là chỉ những bạn cũ,
những bức tường của chính tôi,
hãy để họ ở đó.

tôi từng cô độc nhưng hiếm khi
cô đơn
tôi đã thỏa mãn cơn khát của mình
ở cái giếng
của chính tôi
và rượu đó thật ngon,
là thứ ngon nhất mà tôi từng uống,
và đêm nay
ngồi
nhìn đăm đăm vào bóng tối
cuối cùng tôi hiểu được
bóng tối và
ánh sáng và mọi thứ
giữa chúng.

sự bình yên của tâm trí và trái tim
đến
khi chúng ta chấp nhận
điều này:
được sinh ra trong cuộc đời kỳ lạ này
chúng ta phải chấp nhận
canh bạc vô ích của
những ngày tháng đời mình
và phần nào thỏa mãn
với khoái cảm
khi bỏ lại tất cả
sau lưng

đừng khóc cho tôi.
đừng đau buồn cho tôi.
hãy đọc
những gì tôi đã viết
rồi quên tiệt đi
hãy uống từ cái giếng
của chính bạn
rồi khởi lại từ đầu.

Charles Bukowski
Bản dịch của Thận Nhiên* từ nguyên tác “Mind and Heart”


* Tôi dịch những bài thơ ngắn này trong 30’ nghỉ ăn trưa hay 15’ break time ở sở, như một cách thể dục đầu óc và thoát ra khỏi hiện thực nhàm chán.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngỡ chừng | Quên nhớ đã nhiều | Chỗ ngồi xưa | Phủ liêu xiêu | Lá vàng | Tháng năm | Bụi giũ bàng hoàng | Trong thênh thang lặng | Là mênh mang buồn
Tôi về thăm Việt Nam, mang theo nắm tro Mỹ. | Khi rời Việt Nam, mang theo nắm tro Việt. | Ghé Nhật du lịch, mua hũ cốt thủy tinh | Trộn lẫn hai loại tro, thử nghiệm.
trống đánh trống đánh trống đánh | thùng thùng thùng thùng thùng thùng | cái rỗng khoét trời một lỗ | địa đàng này em cứ thung dung
dâu bể trôi qua như quyển sách | trang giấy vàng - ký ức ngủ quên
những con chim nhàn nhã | bên tán cây rễ xoắn gầy gò | nơi tôn nghiêm mùa thu | tiếng ai cười như chuông đổ
Một bút tâm chưa vững bền | Khí trời lỏng quẹt nước rên ngoài bìa | Rừng bỏ đi lúc canh khuya | Ngột ngạt phủ sóng lời thơ cuộn chìm
Em bắt đầu ghen với những khoảng trống của tôi | Khoảng trống tôi không hề hiện diện | Ngay cả một bệt màu để quên cũng đã được thu dọn | Chỉ còn tiếng sực tắt của những thanh trường canh | Báo động ngày sắp cạn nước.
từ tế bào da linh thể hóa khói tan vào hư không | cuồng chạy theo hổn hển nắm bắt | mở bàn tay trôi ra bóng ta khật khùng ngả ngớn