G I Ấ C T H U Ỵ

26/12/202418:14:00(Xem: 1772)

[ trước sau gì cũng

  ra đi yên thắm

  bạn ta, khánh trường ]

 

Capture


Ảnh: Hoàng Xuân Sơn; Lê Đình Điểu; Khánh Trường.
Đây là tấm hình cuối cùng Khánh Trường post trên trang
facebook của ông, ngày 12 tháng 12, 2024.




Về những ngày này trôi lãng đãng
Nằm một chốn lụy phiền thăng ca
Hát như chiếc mắc áo lèn chỗ
Ẩn nấp thang âm nếp mạn già


Những mụn vá âm thần phong thổ
Vệt hồng tươi như yêu xa xưa
Chập chờn trong một phiên trác táng
Nhớ đời vui ai gặp mới vừa

 

Đền đài nguy nga ơi rừng rú

Quá vãng một thời vui anh em

Chuyến đi câu thơ vàng hổ phách

Quán đông vui lên những bực thềm



Ảo ảnh vệt bầm đau thân thể
Cái ngần ngật của trần gian treo
Sợi mỏng tang đêm dài hơn tối
Phù sa bay một đóm lửa nghèo


Như một người đi tìm kỷ vật
Tờ lịch xưa đánh tráo góc mù
Con số nhảy múa trên triền dốc
Đời buồn như một chiếc mộng du

 


)(
h o à n g x u â n s ơ n
26 12 24 

Photo : HXS. Lê Đình Điểu. Khánh Trường - California 1994

 

Ý kiến bạn đọc
30/12/202400:57:21
Khách
thương tiếc người ra đi, dù không quen. Cảm ơn tác giả HXS
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bây giờ là cuối tháng 3. Chúng ta đang đứng trước ngưỡng cửa tháng Tư đen, tháng Tư gẫy súng, tháng Tư năm 1975. Những trường học tại miền Nam biến thành nơi tâp trung, tù đày cải tạo của hàng triệu quân, cán chính của chính phủ Viêt Nam Công Hòa. Hàng triệu người phía Nam vĩ tuyến 17, vươt biên tìm đến vùng đất tự do.
tôi bỏ lại đêm / những điều chưa nói hết / những điều chưa kể xong / những điều / đêm đã nghe cùng tôi / trong lặng im bóng tối. tôi bỏ lại trong bóng tối / những ý nghĩ / sót vụn / sự tưởng tượng / rỗng rạo / những thứ nên quên đi / khi trời tảng sáng.
Chiều về trên sông Giã từ vũ khí / Người đi qua đời tôi Dừng bước giang hồ
Những cái chết chưa bao / giờ có thật những cái / chết chưa bao giờ xảy / ra như chúng ta sinh
Vũ điệu không vần là một công trình nghiên cứu đồ sộ, nghiêm cẩn và sâu sắc do nhà thơ Khế Iêm viết rải rác từ trên 20 năm qua, gồm những bài viết chủ yếu là luận giải về thơ Tân Hình thức.
Tác giả bài thơ này là nhà thơ Mỹ Dana Gioia trích trong cuốn Rebel Angels: 25 Poets of The New Formalism, nhà xuất bản Story Line Press, 1996. Tôi đặc biệt yêu thích bài thơ.
LỜI PHI LỘ-Tôi được đọc bài thơ này lần đầu tiên khi nó được phổ biến trên báo VĂN, nếu tôi không nhầm, vào những năm 80 của thế kỷ trước. Có điều đáng chú ý cuối bài thơ báo VĂN có ghi rõ Vô Danh, nghĩa là không rõ tác giả. Nhưng tôi tin rằng báo VĂN biết rõ tác giả nhưng không tiện nói ra vì tác giả vào thời khoảng ấy còn ở trong nước. Chỉ cần đọc bài thơ qua một lần, xuyên qua văn phong, ai cũng cảm nhận tác giả của bài thơ này là Thanh Tâm Tuyền.
Em nhìn qua bờ tóc bạc của anh đi / Như nhìn qua khung cửa sổ
Kính tiễn Giác Linh Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó