Từ Thức

05/01/202509:13:00(Xem: 2235)
Vung Tau Than Nhien
Vũng Tàu - Ành Thận Nhiên.

 

Tôi trở về với một mớ cảm xúc mơ hồ

và ra đi với nỗi buồn cắm sâu trên đỉnh

 

Quê hương nay trải ra ngoài Saigon-Vũng Tàu-Dalat mà tôi biết 

đẹp lặng người: Tràng An Ninh Bình và con rồng tìm đảo Cát Bà

 

Lịch sử theo về mỗi chặng đường

cọc Bạch Đằng. lau Hoa Lư mềm hơn gió

địa danh và truyền thuyết mỉm cười giữa thế gian đầy mã số này

 

Để ý nhìn

nhưng chưa chạm mặt chủ quán chửi lừng danh

hay tài xế taxi chở khách đi lòng vòng không lương thiện

 

Quay đi mà vẫn thấy

rác cạnh tiệm ăn

biển Đà Nẵng xám ngày mưa, từ cống lớn nước thừa đổ thêm chất mặn

người đàn bà tiều tụy và quang gánh

thần thờ bước dưới đèn lồng rực rỡ của Hội An

những người đàn ông trung niên ngồi vỉa hè Saigon

mất tích trong im lặng

 

Tôi trở về

miễn cưỡng làm nhân chứng

cố trung thực với chính mình, với thời sau thời trước

nhìn nhận sự hiện hữu của thái cực ở bất cứ nơi nào con người đã bất hạnh đặt chân

 

Cố giữ trong ký ức hình ảnh các cô bé Bắc kỳ thật dễ thương

sông Hồng ru giọng dịu dàng của họ

giữ những câu pha trò làm tôi cười phá

từ môi một người đời và bất ngờ đã đôi lúc tô đen

 

có bao nhiêu đôi mắt không hồn

bao nhiêu tập tục đã khô thành bản tính

đằng sau hào nhoáng

đằng sau dòng xe bất tận

đằng sau triệu gương mặt trẻ trung tươi mát

bao nhiêu đuông dừa đang giết chết cây xanh

 

Xếp hành trang

còn rất ít chỗ cho niềm vui dù nỗi buồn nằm thu mình, co quắp

tôi lay Từ Thức

quan huyện xưa có nghe mắt cay và trái tim chùng

 

kc Nguyễn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
từ biệt tích anh ta trở về ghé thăm / vẫn khẩu trang, áo cao su bảo vệ linh hồn, và / bảo vệ nguyên tắc không lây nhiễm / cảm xúc - anh nói – thứ phiền phức rẻ tiền / hệt như mong muốn vô hạn của đàn bà / làm đàn ông mất hứng.
Trái tim bị xúc phạm, diễn trong tác phẩm tạo hình. / Những dãy tim móp méo trừu tượng, / vỡ ra, rắp lại theo nghệ thuật, đâu còn là trái tim. / Chỉ khổ đau mới tồn tại với cẩm thạch, / từ sống qua chết, / tất cả linh hồn đều đói nghèo, / hạnh phúc như phiếu xin thực phẩm, / không được hồi âm.
Nắng cất chứa trong lòng gỗ thơm / Khói ấm đưa thơ về trên trang ngoại sử / Nắng vắng trong hư không, nhưng nắng chất đầy một lò sưởi đỏ / Nắng lên thành mầu Khói, thơ đọng thành mầu Sương / Nắng cất giữ trong từng hạt mưa Xuân / Giọt nước cúi xuống hôn Đất, cho hạt cây nẩy Mầm / Thơ đi theo mưa về trên đọt Lá / Nắng thành màu Xanh, thơ thành mầu Hồng
tìm mãi không ra con đường bất tận / chở thương yêu về ruộng đồng / nơi có những chôn giấu thầm lặng / phôi pha theo đất đỏ phù sa / bao nhiêu lần dang tay réo gọi / níu về phía mặt trời
Tôi khuyên ông tạm dừng ra quán uống rượu uống cà phê / bạn ta theo đảng Dân Chủ cũng nhiều mà Cộng Hòa cũng lắm / động tới chuyện bầu cử, vaccine, covid, khẩu trang / thế nào cũng có khả năng choảng nhau văng nước miếng / lúc say máu ngà có tránh trớ virus gì đâu?
“Đôi khi Chàng gần, đôi khi Chàng xa / Chàng vẫn ngồi đâu đó từ hôm qua / Cho đến hôm nay, và ngày mai nữa / Dòng sông vẫn đầy và trôi đi xa.”
Cả Trung Quốc, một cõi người đông như cỏ, mới có một tài năng thần kỳ như Bào Đinh, cắt thịt như gió xuyên qua lá, tưởng chừng là loạn đao, mà lại thứ tự lành nghề, đạt đến kỹ thuật cao, và nghệ thuật độc nhất vô nhị. Nhưng vài mươi năm sau, ông ta qua đời. Từ đó, không còn ai thừa kế. Tài năng vượt thời gian trở thành truyền thuyết. Về sau, biết bao nhiêu người vì truyền thuyết đã mơ tưởng tu luyện để tiến đến nghệ thuật kỳ tài. Vì không thể nào lưu truyền, tài năng cắt thịt không mang lại ích lợi chung là bao nhiêu.
khi tôi ngước mặt trả lời / bà đã quay lưng / nắng sớm vươn theo lấp lánh / trên tóc trên vai / áo phất phơ bay trong gió
chút ánh sáng của núi rạng đông / phương đó quê hương là mặt trời / rót chén rượu ân tình nắng ấm / lòng xao xuyến như lần đầu tìm nhau / tấm lòng như con nước dâng cao / hạnh phúc như đến từ vũ trụ / giấc mơ vẽ lên bức tranh trăm nỗi / cuộc tương phùng cuối đời
Thơ ông có bí mật ma thuật ra sao? Xin đọc Howl (Hú), bạn đọc sẽ thấy chữ nghĩa biến hóa, phẩm chất văn chương văn học, cách mạng văn học, hòa tan vào nhau, cuồn cuộn bất ngờ, như múa lân, không biết lúc nào nó ngóc đầu, đập đuôi, xàng xê, nhảy cao, trồn đồn, lăn chiên. Đám muá lân đó, có Bùi Giáng đóng vai tề thiên đầy phép tắc và huyền thoại.