Tôi sẽ bắn vào quá khứ

11/04/202500:00:00(Xem: 1070)
         "Nếu anh bắn quá khứ bằng súng lục
thì tương lai sẽ bắn anh bằng đại bác!"(Rasul Gamzatov)
 
Tương lai ai bắn tôi bằng đại bác

tôi chịu tan xác

không một chút than oán

nhưng bây giờ tôi phải bắn

bắn vào một loại quá khứ bằng tất cả cái gì tôi có

không có súng tôi dùng ngòi bút

vừa ngợi ca một quá khứ vừa đâm một quá khứ    khác tóe máu

dòng máu độc hại lưu cữu ấy

đã phá nát hiện tại di hại tương lai

nhiều năm sau nữa

để họ thấu được quá khứ tồi tệ thế nào

Tương lai chúng tôi tệ hại bây giờ

đều là do hệ quả của một loại quá khứ

mà đã là quá khứ làm sao có thể canh cải

Tôi bắn vào quá khứ là bắn vào cái tồn tại chủ quan vào cái đuôi mọc dài vô tận xứ cái sai lạc của những người làm ra và sở hữu biến báo cái quá khứ đó trói buộc gông cùm từ hiện tại tới tương lai

Người ta thường khóc thương rủa sả căm hận cái hiện tại bởi vì quá khứ đã lẩn trốn trong những dụ ngôn trên những câu thơ, những giáo điều man trá lừa phỉnh cả hiện tại, tương lai ngây thơ và hèn nhát

người ta đã thần thánh hóa quá khứ

ai giải thiêng đều bị phỉ báng chà đạp

đều bị xem là điên cuồng ngạo mạn muốn đốt đền

Tôi không những bắn vào một loại quá khứ

tôi còn đốt chúng thành tro bụi không cho nó đi đầu thai bất cứ nơi đâu trên tam thiên đại thiên thế giới

Tôi tin rằng có nhiều người muốn bắn vào quá khứ đấy thôi

nhưng có hàng trăm lý do khiến họ dừng ngay ở vạch xuất phát

từ lâu tôi cũng là một người trong số họ

Tôi thù ghét bọn khủng bố phá hoại sự bình yên của hiện tại mà xưng mình là thần thánh phương nào

tôi không chờ đợi được nữa tôi sắp đến nơi tôi phải đến rồi

Mưa bão gió tuyết lũ lụt virus lòng tham lam không đáy của con người nhân danh thiện lương những giáo điều ràng buộc đã tàn phá cái trần gian xinh đẹp này

Nếu ai cũng không dám bắn vào quá khứ vì sợ tương lai bắn mình tan xác

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiều về trên sông Giã từ vũ khí / Người đi qua đời tôi Dừng bước giang hồ
Những cái chết chưa bao / giờ có thật những cái / chết chưa bao giờ xảy / ra như chúng ta sinh
Vũ điệu không vần là một công trình nghiên cứu đồ sộ, nghiêm cẩn và sâu sắc do nhà thơ Khế Iêm viết rải rác từ trên 20 năm qua, gồm những bài viết chủ yếu là luận giải về thơ Tân Hình thức.
Tác giả bài thơ này là nhà thơ Mỹ Dana Gioia trích trong cuốn Rebel Angels: 25 Poets of The New Formalism, nhà xuất bản Story Line Press, 1996. Tôi đặc biệt yêu thích bài thơ.
LỜI PHI LỘ-Tôi được đọc bài thơ này lần đầu tiên khi nó được phổ biến trên báo VĂN, nếu tôi không nhầm, vào những năm 80 của thế kỷ trước. Có điều đáng chú ý cuối bài thơ báo VĂN có ghi rõ Vô Danh, nghĩa là không rõ tác giả. Nhưng tôi tin rằng báo VĂN biết rõ tác giả nhưng không tiện nói ra vì tác giả vào thời khoảng ấy còn ở trong nước. Chỉ cần đọc bài thơ qua một lần, xuyên qua văn phong, ai cũng cảm nhận tác giả của bài thơ này là Thanh Tâm Tuyền.
Em nhìn qua bờ tóc bạc của anh đi / Như nhìn qua khung cửa sổ
Kính tiễn Giác Linh Đại Lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu / Dzụt gốc xoài. Quạ không thèm mổ / Quăng tận ổ. Kiến không thèm bu / Phơi giữa trại tù, cai tù không ngó
Loang loáng / chuông ngân / vong hồn những hạt bụi
Vũ Hán Những ngôi nhà cửa bị đóng đinh những cánh cổng bị bịt lại bằng những then gỗ hình chữ X người nhốt người trong đó không hề nghĩ họ sẽ sống thế nào nếu không còn thuốc nếu không còn thức ăn