Bến sông nào rồi cũng đợi thuyền đi

05/06/202510:16:00(Xem: 386)
nghieu-de
Tranh Nghiêu Đề.


chiều qua ngã phố rẽ vào hồ nước tịnh tâm 
ở trong thành nội
những chiếc cầu ao run rẩy
chiều đứng đợi xe đò bỗng dưng cơn mưa xuống
những chiếc cột đèn đường chao động 
ánh đèn vàng lấy bẩy
những cơn gió lùa từ mặt hướng sông lên
mưa giọt xuống lề đường ngã tư
anh đứng co ro bên hè
thưa thớt người qua
nhìn xuống dòng sông lăn tăn con nước ròng
xuôi dưới chân cầu gia hội
chiếc đò chở khách về làng 
chạy từ hồi xế chiều
anh đợi người thân từ quê lên
để nhớ lại những ngày còn trẻ thơ
chưa biết phố xá tỉnh thành
đợi một nồi cá kho xấp nước mẹ gởi lên
cho con ăn học
đem về phòng trọ nấu nồi cơm gạo ruộng
nước mắt chực trào
buồn như huế mưa phùn lâm thâm
bên giàn hoa giấy phòng trọ
rung như nỗi lòng mình chao nghiêng
bên bến đò mỗi sáng
bến sông nào rồi cũng đợi thuyền đi

vắng bóng mẹ già
đã hơn một thập niên đời xuôi ngược
bao nhiêu mùa nước lên
bao nhiêu mùa nước xuống
và bao nhiêu mưa nắng cuộc đời
làm lòng anh se lại
mỗi chiều ngồi đợi một chút mưa xanh
rơi lác đác xuống mặt hồ xưa
bên con đò xưa
và tiền kiếp nào trỗi dậy
không phải là tôi
hay là em
mà là huế của dĩ vãng trôi xa
thời của lãng du đẩy đưa mái chèo quẩy bọt
lên đến thượng nguồn sông hương
hay về hạ nguồn vỹ dạ
xuôi ra cửa thuận
và làng nước và bãi cát trắng
và thuyền chài nhấp nhô ngoài phá
bến sông nào rồi cũng đợi thuyền đi

thôi em cứ để cho nỗi đời kia lắng xuống
cứ lắng xuống bến bờ xưa
hoài niệm xưa
để hoàng hôn xưa chẳng còn là
nỗi nhớ thương cũ kỹ
thôi em đừng về lại làm chi
cho màu tóc bay không còn thơm tho
như màu bông sứ nở
về lại làm chi
vì ngày xưa đâu phải là hôm nay
và hôm nay đã khác với ngày xưa
đã khác rồi đừng để cho bến đò xưa
con sông xưa
không còn chỗ đợi
em cứ nghĩ như anh
phải
em cứ nghĩ như anh
bến sông nào rồi cũng đợi thuyền đi

còn buổi chiều nào qua ngã phố
rẽ vào hồ nước tịnh tâm 
ở trong thành nội.
(2021-2025)
-- Huỳnh Liễu Ngạn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
giọt ngắn giọt dài | thấm vai nghe lạnh | đôi mắt nhả ra thứ ánh sáng mịt mờ | nhận chân niềm hạnh phúc vỡ mau
phận người như vỏ bào mạt cưa trong cơn lốc xoáy | quá khứ thập thò van xin | ký ức bé mọn chập chờn lang bạt ̶ ̶ ̶ nào ai nhớ
Như một người đi tìm kỷ vật | Tờ lịch xưa đánh tráo góc mù | Con số nhảy múa trên triền dốc | Đời buồn như một chiếc mộng du
Nếu cần, con tin Chúa sẽ chịu đóng đinh thêm một lần nữa | để con chiên Chúa được bình an có cái ăn cái ấm chắc chắn Chúa đã làm, đang làm và sẽ làm | bởi vì Người là Đức Chúa trời hằng cứu giúp chúng con.
Ngỡ mình ở cuối năm tây | Dòm trật năm cũ thấy ngày đã xa Ngỡ mình là gió bay qua | Không phải. đứng khựng. chỉ là cây khô | Ngỡ mình đâu đó phất phơ | Năm. tháng. chấm. phẩy, một tờ sang trang
Những bài thơ xuất sắc của Giáng Vân nằm ở biên giới giữa điều có thể nói và điều không thể nói ra. Thơ chị có nhiều đề tài, tình yêu, suy tư lịch sử, những xúc động mới về thế giới hiện nay. Đó là một loại thơ sâu kín, cắm rễ trong vùng tối đen của tiềm thức, nhưng hướng về phía ánh sáng. Giáng Vân không ngần ngại nói về sự bế tắc, sự cùng đường của xã hội, cái chết và sự diệt vong của con người. Trong tập thơ gồm 36 bài, những mảng tối được thấy rõ, sự buồn rầu, lo lắng, cảm giác phẫn nộ, nhưng chị nói nhiều hơn đến sự vượt qua. Chị tin vào tâm hồn. Thơ chị có hai nguồn mạch: những câu chuyện riêng tư và những nỗi lo âu của thời đại mình. Chị có những bài thơ đi tới chỗ tận cùng, nơi giao điểm của hai niềm cảm hứng, đó là một kiểu thơ trữ tình thời sự hiếm gặp hôm nay.
Em một đời quanh quẩn giữa bông hoa Báo Xuân, con Chim non, con Ve Sầu, | con Chuồn Chuồn Kim con Giun đất… và ngất ngây rượu Mận | Em không tìm ra em
mùa đông đem lại chút bão giông | hát ca một đời hao hụt | hôm qua và ngày mai | thế giới vỡ tung trước mắt
Sống đến một lúc nào | nhìn xung quanh hết thấy con nít. | Biết ngay | hồn nhiên tự tại chết ướp trong khôn ngoan.