Cất Giữ Giùm Tôi

6/15/202510:39:00(View: 145)

untitled-1961_Charlotte-Posenrnske-(1930-1985)
Hình minh họa: Vô đề 1961, họa sĩ:
Charlotte Posenrnske (1930-1985), nguồn: wikiart.org

 

 

ai giữ giùm tôi

đêm sâu lắng

chập chờn ngọn nến trăm năm

sáp trắng đổ dài

tôi nghe chính mình nhập vai

không chút phấn khích

 

ai cất giùm tôi

cơn mưa thì thầm

bóng tối đòi hỏi thỏa hiệp

đành lòng ngâm tôi trong phiền não

trong hóa chất ăn mòn bộ nhớ

tê dại buồn thiu  ̶ ̶ ̶  như bún thiu cơm thiu

ngó đêm đen dần khép lại

 

mỗi ngày chờ đợi như vẫn luôn chờ đợi  ̶ ̶ ̶ 

ngây ngô đứng ngồi bên lề

chờ đợi cái ngẫu nhiên

chờ đợi cái cố nhiên

bên lửa trời lao xao

lời khấn nguyện âm ỉ

tọng vào chai rượu trống rỗng

 

theo tiếng phong linh trong gió

tôi nghe mình rơi

rất chậm

từ tầng cao chót vót

và rất lâu

vẫn chưa chạm đất 

 

hãy cất giùm tôi

phần thời gian còn lại 

hãy giữ giùm tôi

khoảng trầm lắng êm đềm

ơn đời ơn người

xin trả lại mai sau. 

 

Quảng Tánh Trần Cầm

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
giọt ngắn giọt dài | thấm vai nghe lạnh | đôi mắt nhả ra thứ ánh sáng mịt mờ | nhận chân niềm hạnh phúc vỡ mau
phận người như vỏ bào mạt cưa trong cơn lốc xoáy | quá khứ thập thò van xin | ký ức bé mọn chập chờn lang bạt ̶ ̶ ̶ nào ai nhớ
Như một người đi tìm kỷ vật | Tờ lịch xưa đánh tráo góc mù | Con số nhảy múa trên triền dốc | Đời buồn như một chiếc mộng du
Nếu cần, con tin Chúa sẽ chịu đóng đinh thêm một lần nữa | để con chiên Chúa được bình an có cái ăn cái ấm chắc chắn Chúa đã làm, đang làm và sẽ làm | bởi vì Người là Đức Chúa trời hằng cứu giúp chúng con.
Ngỡ mình ở cuối năm tây | Dòm trật năm cũ thấy ngày đã xa Ngỡ mình là gió bay qua | Không phải. đứng khựng. chỉ là cây khô | Ngỡ mình đâu đó phất phơ | Năm. tháng. chấm. phẩy, một tờ sang trang
Những bài thơ xuất sắc của Giáng Vân nằm ở biên giới giữa điều có thể nói và điều không thể nói ra. Thơ chị có nhiều đề tài, tình yêu, suy tư lịch sử, những xúc động mới về thế giới hiện nay. Đó là một loại thơ sâu kín, cắm rễ trong vùng tối đen của tiềm thức, nhưng hướng về phía ánh sáng. Giáng Vân không ngần ngại nói về sự bế tắc, sự cùng đường của xã hội, cái chết và sự diệt vong của con người. Trong tập thơ gồm 36 bài, những mảng tối được thấy rõ, sự buồn rầu, lo lắng, cảm giác phẫn nộ, nhưng chị nói nhiều hơn đến sự vượt qua. Chị tin vào tâm hồn. Thơ chị có hai nguồn mạch: những câu chuyện riêng tư và những nỗi lo âu của thời đại mình. Chị có những bài thơ đi tới chỗ tận cùng, nơi giao điểm của hai niềm cảm hứng, đó là một kiểu thơ trữ tình thời sự hiếm gặp hôm nay.
Em một đời quanh quẩn giữa bông hoa Báo Xuân, con Chim non, con Ve Sầu, | con Chuồn Chuồn Kim con Giun đất… và ngất ngây rượu Mận | Em không tìm ra em
mùa đông đem lại chút bão giông | hát ca một đời hao hụt | hôm qua và ngày mai | thế giới vỡ tung trước mắt
Sống đến một lúc nào | nhìn xung quanh hết thấy con nít. | Biết ngay | hồn nhiên tự tại chết ướp trong khôn ngoan.