Xa Như Cổ Tích

18/09/202515:59:00(Xem: 1106)
ap2
Tranh Ann Phong

                                                                   

 

Bây giờ

mỗi sáng tôi vào Việt Báo

Đọc những câu chuyện về cuộc đời xa xưa của Đức Phật thay cho những Tin Tức Thời Sự về nước Mỹ

Trong những câu chuyện về Đức Phật

Tôi không nghe thấy tiếng súng

Tôi không nghe thấy hận thù

Tôi không nghe thấy bất công

Và không nghe thấy cả những điều ngu dốt kỳ thị.

 

Vì những điều ngu dốt kỳ thị trong những câu chuyện của Đức Phật, đều được hóa giải bằng trí tuệ và lòng bác ái.

 

Bây giờ

mỗi tối tôi vào giường

Tôi đọc Phúc Âm, tôi tìm sự an bình trong những lời Chúa dạy các Tông Đồ

 

“Nếu con lấy đấu nào mà đong cho tha nhân, thì Cha trên trời cũng đong đấu đó cho con”

Tôi nhớ đến cái “đấu đong gạo” rất xa xưa, Mẹ tôi hay đong gạo cho chị giúp việc, mỗi khi chị xin về quê thăm nhà. Cái đấu không to lắm nhưng đầy ắp tình người. Tình của người đầy đủ chia cho kẻ thiếu thốn.

 

Đến bao giờ chúng ta lại được sống trở lại trong một xã hội các đảng phái biết tôn trọng lẫn nhau vì sự tốt đẹp chung cho đất nước. Đến bao giờ những viên đạn được thu lại cất vào một chốn an toàn. Trẻ em và những người lương thiện không phải là những nạn nhân, chết oan ức của đố nghịch và kỳ thị chủng tộc, màu da, phân chia Đảng Phái  trong một đất nước có tên là: Hiệp Chủng Quốc.

 

Cái xã hội mà chúng ta được sống an toàn, tốt đẹp cách đây không lâu. Chỉ trên dưới 10 năm trước đây thôi, sao bỗng nhiên xa như cổ tích.

 

tmt-9/18/2025

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi đi qua những cánh đồng lúa chín Đi qua những thành phố Những bờ sông và những ngọn đồi Tôi đi từ Bắc vào Nam
Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn quê gốc làng Thanh Lương, huyện Hương Trà, Thừa Thiên Huế. Ông sinh ngày 18 tháng 11 năm 1937 tại làng Dư Khánh, tỉnh Ninh Thuận.
Trong bài viết này tôi dịch thơ các bài thơ Đoàn Nguyễn Tuấn làm bên cạnh vua Quang Trung. Các bài thơ tả cảnh hùng tráng quân Tây Sơn và ca ngợi tài điều khiển quân vua Quang Trung.
Hai cánh tay trần trụi giơ lên cặp mắt mở tròn không chớp có nghe những tiếng kêu rừng rú trên làn da như thú dữ chạy dài ngàn khuya lửa cháy hãy nhìn lên nhìn lên sẽ thấy chiếc đầu kia gối lên những ngôi sao lạ bồng bềnh hai cánh tay ruỗi dài thẳng mãi và mồm kia cứ mãi nín câm.
Thôi không cần gõ cửa nữa không cần nữa đâu căn nhà gần chợ Tàu ở San Francisco người trọ già thế gian đã đi rồi lên chuyến tàu cùng trăng sớm mang trên tay những chùm sao khuya.