Hôm nay,  

Cùng Thưởng Thức Hội Họa

07/03/202500:00:00(Xem: 1869)
  
xem-tranh
Khách xem tranh tại cuộc triển lãm tranh The Universal &The Particular của họa sĩ Nguyễn Việt Hùng và họa sĩ Khang B Nguyễn, Costa Mesa, Oct 2024.

1. Thưởng thức một bức họa chủ yếu là chia sẻ sở thích và cảm xúc về thẩm mỹ giữa người xem và tác phẩm. Nghĩa là cái đẹp, cái hay của bức tranh và trình độ cảm nhận cái đẹp, cái hay của người thưởng ngoạn phải có khả năng tương ứng, có sự đồng điệu nào đó để cảm thấy thích thú hoặc hơn thế nữa là yêu chuộng.

Câu hỏi cơ bản trên được A.I. (trí thông minh nhân tạo) trả lời:

Sau đây là một số cách để thưởng thức một bức tranh:
-       Dành một số thời gian và sự chú ý cho bức tranh để tận hưởng trọn vẹn.
-       Đừng lo lắng về việc bạn cần làm gì tiếp theo và đắm mình vào tác phẩm nghệ thuật.
-       Việc ngắm nhìn tác phẩm nghệ thuật mà bạn thích có thể kích hoạt giải phóng dopamine trong não, giúp bạn cảm thấy vui vẻ. (Dopamine là một loại chất dẫn truyền thần kinh và hormone. Nó đóng vai trò trong nhiều chức năng quan trọng của cơ thể, bao gồm vận động, trí nhớ và phần thưởng và động lực thú vị.)
-       Hãy nhớ quy trình: Quá trình sáng tạo nghệ thuật là nơi phép màu xảy ra và sản phẩm cuối cùng chỉ là phần thưởng.

2. Đa số người xem tranh thường dừng lại ở cấp độ thỏa mãn hay không thỏa mãn do sở thích và cảm xúc tạo ra. Trong những trường hợp này, lời phê phán thiếu kinh nghiệm, thiếu chuyên nghiệm của người xem, chỉ là quan điểm cá nhân, không đáng tin cậy.

Tuy nhiên, một số người khác có kinh nghiệm và hiểu biết về hội họa, sẽ xem tranh bằng đôi mắt quan sát, bằng trí tuệ suy luận, bằng tưởng tượng tùy nghi, và bằng cảm xúc quen thuộc với nghệ thuật.

Nói một cách khác, A.I. sẽ trả lời câu hỏi, làm sao để tìm hiểu một bức họa?

Để hiểu một bức tranh, hãy quan sát kỹ các yếu tố thị giác như màu sắc, bố cục, đường nét, kết cấu và ánh sáng, sau đó xem xét chủ đề, bối cảnh (thời kỳ, phong cách của nghệ sĩ) và phản ứng cảm xúc của riêng bạn để diễn giải ý nghĩa và thông điệp mà nghệ sĩ muốn truyền tải. Cơ bản là "nhìn, thấy, nghĩ" bằng cách phân tích các phẩm chất hình thức, nội dung và bối cảnh lịch sử của tác phẩm nghệ thuật.

Quan sát bằng ý thức tìm hiểu:

-       Tiếp nhận màu sắc, hình dạng, đường nét, kết cấu và cách chúng được sử dụng để tạo nên bố cục.
-       Điểm nhấn: Xác định chủ đề chính hoặc khu vực mà nghệ sĩ thu hút sự chú ý của bạn.
-       Cân bằng và nhịp điệu: Lưu ý cách các yếu tố được sắp xếp để tạo cảm giác cân bằng và chuyển động trong bức tranh.

Phân tích nội dung:

-       Chủ đề: Xác định những gì được mô tả trong bức tranh, bao gồm con người, đồ vật, phong cảnh hoặc cảnh vật.
-       Tường thuật: Cố gắng hiểu câu chuyện hoặc thông điệp mà bức tranh có thể truyền tải.
-       Tượng trưng: Tìm kiếm ý nghĩa tượng trưng tiềm ẩn trong các đồ vật hoặc hình ảnh.

Hiểu biết theo ngữ cảnh:

-       Thông tin về nghệ sĩ: Nghiên cứu về bối cảnh, phong cách và thời kỳ của nghệ sĩ.
-       Bối cảnh lịch sử: Xem xét các sự kiện xã hội, chính trị hoặc văn hóa diễn ra khi bức tranh được sáng tác.
-       Tiêu đề và mô tả: Nếu có, hãy đọc tiêu đề và bất kỳ thông tin đi kèm nào do nghệ sĩ hoặc bảo tàng cung cấp.

Diễn giải cá nhân:

-       Phản ứng cảm xúc: Bức tranh khiến bạn cảm thấy thế nào?
-       Kết nối cá nhân: Suy ngẫm về những trải nghiệm và mối liên hệ của riêng bạn có sự đồng cảm với tác phẩm nghệ thuật.
-       Tư duy phản biện: Hình thành cách diễn giải của riêng bạn về bức tranh, xem xét các yếu tố trực quan, chủ đề và bối cảnh.

Ví dụ xem sâu họa phẩm: The Starry Night” (1889) của Vincent Van Gogh.

van goh
“Phân tích và phê bình ‘Đêm đầy sao’ của Vincent Van Gogh có thể như sau: những nét cọ xoáy, năng động thống trị bức tranh, tạo cảm giác năng lượng sống động và chuyển động trên bầu trời đêm, nơi các ngôi sao được mô tả như những xoáy nước xoáy phóng đại, tương phản với hình dạng tĩnh lặng, tĩnh tại của ngôi làng đang ngủ bên dưới. Việc sử dụng các màu đậm, bão hòa như xanh lam đậm và vàng làm tăng cảm giác về sự năng động của vũ trụ, trong khi quy mô phóng đại của các ngôi sao nhấn mạnh sức mạnh và sự uy nghiêm của chúng. Tuy nhiên, bức tranh có thể bị chỉ trích vì mô tả bầu trời đêm có phần không thực tế, với các ngôi sao trông giống các thiên thể đang chuyển động hơn là sự lấp lánh tinh tế mà chúng ta thấy trong thực tế, có khả năng làm giảm chất lượng tự nhiên của bức tranh". (A.I. Overview.)

Dĩ nhiên mỗi người xem tranh sẽ có nhận xét và quan điểm khác nhau. Mức độ xem sâu vào bức tranh tùy thuộc vào khả năng hiểu biết chung và riêng đối với hội họa. Kiến thức về các trường phái và phong trào họa. Sự hiểu biết về tác giả, nhất là các họa sư thành danh. Kinh ngjiệm về màu sắc và những kỹ thuật sáng tác của hội họa, vân vân, một số điều kiện này sẽ giúp bạn tiếp cận, thấu triệt và già dặn hơn trong thưởng ngoạn. Điểm quan trọng là bạn đã có mối tình với hội họa chưa?

Họa sư Mark Rothko nói, "Một bức tranh sống nhờ tình bạn, mở rộng và nhanh chóng hơn trong mắt người quan sát nhạy cảm." Nghĩa là, lời nói này nắm bắt một cách tuyệt đẹp ý tưởng về bức tranh không chỉ là một hình ảnh tĩnh, mà là một trải nghiệm trở nên phong phú, có ý nghĩa hơn khi người xem tích cực tham gia. Từ ‘nhạy cảm’ có thể là yếu tố chính của kích thích tố dẫn đến khả năng liên lạc với vô thức về vốn liếng tích trữ của kinh nghiệm và kiến thức về hội họa còn đang tiềm ẩn. Như Plutarch đã nói, Painting is silent poetry and poetry is painting that speaks. (Hội hoạ là thơ ca im lặng, và thơ ca là hội họa biết nói.)

3. Bước thêm một bước vào lãnh vực chuyên môn, nghĩa là, phân tích phê bình họa phẩm. Có một số người được học tập hàn lâm để làm công việc này, một số khác sử dụng sự hiểu biết sâu xa về hội họa và kinh nghiệm kiến thức rộng về phê bình để phân tích, nói lên mức độ thẩm mỹ và ý nghĩa của bức họa.

Phân tích phê bình không nhất thiết phải kết luận đẹp hay xấu, đúng hay sai… mà nhiệm vụ chính là tạo những gợi ý cảm nhận hoặc nối kết ý thức của người xem vào tính và chất của cái đẹp trên hình thức và cái hay trong nội dung. Phê bình còn có nhiệm vụ làm sáng tỏ ý nghĩa của bức tranh và dụng tâm của họa sĩ. Cuối cùng là đánh giá toàn bộ của họa phẩm.

Mỗi nhà phê bình chuyên đều có những phương pháp và kỹ thuật khác nhau để xem xét và thẩm thấu nghệ thuật thể hiện trong tranh. Họ có thể nghiêng về một cách tin nào đó với kiến thức, kinh nghiệm chuyên môn. Niềm tin đó có thể liên quan đến tâm lý học, cấu trúc luận, giải cấu trúc, chủ nghĩa Marx, chủ nghĩa tân thành thật, vân vân, hoặc là một kết hợp nào giữa các phương pháp phân tích phê bình đương đại.

A.I. tổng quan cho chúng ta một lối phân tích phê bình  chung. Những chi tiết tóm lược do A.I. đề nghị, cần được đào sâu, mở rộng hơn.

Bốn cấp độ phê bình nghệ thuật là: mô tả, phân tích, diễn giải và đánh giá. Mô tả chỉ mô tả những phẩm chất khách quan của một tác phẩm nghệ thuật. Phân tích cố gắng trả lời những kỹ thuật nào đã được nghệ sĩ sử dụng để đạt được kết quả của họ. Diễn giải đưa ra những tuyên bố về ý nghĩa của một tác phẩm nghệ thuật.

Phân tích và phê bình một bức tranh bao gồm:

Quan sát: Lưu ý các đặc điểm rõ ràng của bức tranh, chẳng hạn như tiêu đề, phương tiện, chủ đề và bảng màu.

Phân tích: Xem xét cách các yếu tố và nguyên tắc của bức tranh hoạt động cùng nhau, chẳng hạn như việc sử dụng màu sắc, hình dạng, không gian, sự cân bằng, tỷ lệ, nhịp điệu và sự thống nhất.

Diễn giải: Nêu ý nghĩa hoặc thể hiện của bức tranh.

Đánh giá: Đánh giá bức tranh dựa trên các tiêu chí từ phong trào hoặc phong cách nghệ thuật có liên quan.

Xem xét nghệ sĩ: Xem xét cách nghệ sĩ sử dụng biểu tượng, nét cọ và liệu bức tranh có nội dung tường thuật hay không.

So sánh: So sánh bức tranh với các tác phẩm tương tự.

Xem xét người xem: Xem xét cách bức tranh có thể ảnh hưởng đến người khác và liệu nó có truyền đạt một ý tưởng hoặc cảm xúc có giá trị đối với người khác hay không.

Phê bình nghệ thuật: Công thức nâng cao của phê bình nghệ thuật hiệu quả. Phê bình nghệ thuật là một cách chia sẻ ý tưởng và hiểu biết về nghệ thuật để mọi người có thể hiểu và đánh giá cao hơn. Nó có thể mang tính chủ quan và sở thích cá nhân cũng như định kiến ​​có thể ảnh hưởng đến lời phê bình.
Điểm nhấn: Bất kỳ nhà phê bình nào, nổi tiếng hay không, đều biết rõ: phân tích phê bình là một cách học cao nhất khi không còn nơi nào, trường nào, thầy nào để đến học tập. Phê bình một tác phẩm chính là một kiểu tự phê bình, tự thức bản thân. Người đọc có thể nhận thấy sự học hỏi hoặc chân dung thầm kín của nhà phê bình qua những gì họ phê bình.

4. Tuy nhiên, ba cấp độ từ thưởng ngoạn đến phê bình tranh chỉ là trò chơi của trí tuệ và tâm tình, từ nội tâm hướng ra ngoài. Hiểu biết và kinh nghiệm thu thập sẽ giúp cho bạn chính chắn, nhạy cảm và thông diễn hơn trong khả năng thưởng ngoạn và phong cách áp dụng cái đẹp cái hay  vào đời sống.

Xem tranh còn là nghệ thuật soi bản thân vào họa phẩm để hiểu nó là ai. Nghệ thuật có thể là cách để hiểu bản thân và thế giới xung quanh. Xem tranh theo phong cách này là con đường thăng hoa.

Tại sao bạn thích thú một bức tranh? Tại sao bạn không hiểu ý nghĩa của bức tranh? Tại sao bạn không thấy bức tranh đẹp như nhiều người ca ngợi? Thậm chí, bạn nghĩ, mình có thể vẽ một bức đẹp hơn, ý nghĩa hơn bức này, tại sao họ cho nó là bất tử? Tại sao nó bán đến cả trăm triệu? Rất nhiều câu hỏi khi xem tranh và những câu trả lời dần dần sẽ sâu sắc, tập hợp lại vẽ nên bản thân của bạn, từ âm u mờ tối cho đến một hôm, bỗng rõ ràng.

Paul J. Meyer nhận xét rằng: Cuộc sống là một bức tranh, và bạn là nghệ sĩ. Bạn có trên bảng màu của mình tất cả các màu sắc trong quang phổ - những màu sắc giống như Michaelangelo và DaVinci.
 
Ngu Yên

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chúng ta không biết phải dịch chữ “immersive art” như thế nào. Khái niệm này chỉ mới xuất hiện vài năm nay, mặc dù đã xuất hiện, phần nào, trong các loại hình nghệ thuật khác, từ cả nhiều thế kỷ trước. Hình như triển lãm “immersive art” lần đầu tiên ở Los Angeles và Las Vegas là đầu năm 2022, với tranh Van Gogh. Phòng triển lảm sử dụng hình ảnh, âm thanh, không gian, sự chuyển động của màu sắc để làm cho bạn, người khán giả, trở thành một người đang tắm gội trong không gian nghệ thuật của họa sĩ Van Gogh (1853-1890). Tại sao chọn Van Gogh để triển lãm đầu tiên cũng chưa rõ, có lẽ vì tranh họa sĩ này sống động, dữ dội hơn nhiều họa sĩ khác, hấp dẫn hơn với dân Nam California. Có thể dịch chữ “immersive art” là hội họa “trải nghiệm hòa nhập” hay “trải nghiệm nhập vai” – bởi vì, khán giả tự thấy mình trở thành một phần của tác phầm đang chuyển động giữa thế giới màu sắc của họa sĩ.
Giới yêu hội họa, hẳn nhiên, đều biết tác phẩm Em Thúy của họa sĩ Trần Văn Cẩn. Bức danh họa này hoàn tất vào năm 1943, và “đã được công nhận là Bảo vật quốc gia.” Tuy thế, không mấy ai để ý là có đến hai phụ nữ tên Nguyễn Thị Minh Thúy (và hai đều được dư luận nhắc đến như là nguyên mẫu của tác phẩm nổi tiếng trên) nhưng cuộc đời của họ lại hoàn toàn khác hẳn nhau.
Những bức vẽ của Pigcasso, một chú heo được nhà hoạt động vì quyền động vật người Nam Phi Joanne Lefson nhận nuôi, được bán ra với giá khoảng 26,000 MK cho mỗi bức, theo cuốn sách mới của Lefson, “Pigcasso: Nàng họa sĩ lợn triệu phú đã cứu một khu bảo tồn” (Pigcasso: The Million-dollar artistic pig that saved a sanctuary).
Cuộc cách mạng không tiếng súng của phong trào dân chủ Thái Lan đã thành công trong cuộc bầu cử giữa tháng 5/2023, với phiếu của giới trẻ và những người có tinh thần dân chủ đã vượt xa phiếu của những người thân chính quyên quân sự. Một trong những người dẫn đầu phong trào đòi thay đổi thể chế, đòi giảm vai trò chính trị của quân đội, đòi xét lại một đạo luật gây tranh cãi chống lại việc xúc phạm chế độ quân chủ… là doanh nhân trẻ Pita Limjaroenrat (sinh năm 1980), từng du học tại Hoa Kỳ và bây giờ là lãnh đạo Đảng Move Forward (Đảng Tiến Lên). Với liên minh nhiều đảng, Pita dự kiến sẽ là Thủ Tướng tương lai, nếu chính quyền quân đội Thái Lan không tìm được cớ gì để cản trở nữa. Nhưng bây giờ, Pita đang bị điều tra về thủ tục. Ủy ban bầu cử Thái Lan đang xem xét liệu Pita có cố ý không đủ tư cách để ghi danh ứng cử viên quốc hội hay không, bởi vì Pita có sở hữu cổ phần trong một công ty truyền thông, vốn là bị cấm theo quy tắc bầu cử.
ANN PHONG: Triển Lãm Nghệ Thuật "Trải Nghiệm Môi Trường Và Con Người - Những Câu Chuyện Hồi Sinh", khai mạc vào ngày 6 tháng 5 tại Tòa nhà Santora (Santora Building)- Street Space Gallery, thành phố Santa Ana. Triển lãm sẽ khai mạc vào ngày 6 tháng 5 và kéo dài đến ngày 3 tháng 6 năm 2023. Lễ khai mạc: Thứ Bảy ngày 6 tháng 5 từ 6-8 giờ tối và bế mạc: Thứ Bảy ngày 3 tháng Sáu, 6 giờ chiều-8 giờ chiều.
Trong bầu không khí bị ô nhiễm bởi chiến tranh Ukraine, châu Âu nhất là nước Pháp, vị thế và vai trò của Tông thống Pháp Emmanuel Macron – một trong những cột trụ lãnh đạo Liên minh châu Âu – không ngừng bị thử thách. Thêm vào đó, bóng dáng của dịch bịnh Covid-19 vẫn còn lảng vảng đâu đó trong các quốc gia châu Âu. Trong tình trạng như vậy, sinh hoạt văn học nghệ thuật của châu Âu, nhất là của Pháp, vẫn không ngừng phát triển...
Cuộc chiến tại Ukraine đã kéo dài hơn một năm. Chính xác, tính từ ngày quân Nga tràn ngập tiến vào Ukraine ngày 24/2/2022, là khoảng một năm và hai tháng. Những con số thương vong, tan tác ngày càng tăng thêm. Cuộc chiến chưa biết tới bao giờ sẽ ngưng. Những cơ quan có trách nhiệm như Liên Hiệp Quốc, các hội chăm sóc thiếu nhi, các tu sĩ tôn giáo, và ngay các bậc cha mẹ trong gia đình cũng tự suy nghĩ, rằng phải nói gì cho trẻ em để hiểu được rằng cần phải có tình thương yêu mới xây dựng được thế giới an toàn bền vững. Và phía ngược lại, các em đang nói gì với người lớn về thế giới đau đớn này, vì lỗi đâu phải ở các em?
Năm 1916, Karl Adler, một người Đức gốc Do Thái, đã mua bức tranh “Cô Thợ Giặt” (Woman Ironing) của Pablo Picasso từ chủ một phòng tranh danh tiếng ở Munich. Bức tranh này hiện được đánh giá là một kiệt tác.
Họa sĩ Ann Phong sẽ giới thiệu khoảng 30 tác phẩm 2 chiều và 3 chiều trong một cuộc triển lãm sô-lô quy mô tại phòng tranh Frank M. Doyle của trường Orange Coast College từ ngày 30 tháng 1 đến ngày 23 tháng 3, năm 2023. Triển lãm mang chủ đề “Ann Phong: Đánh Giá Lại Sự Bình Thường” là cuộc hành trình của họa sĩ tiếp tục tìm tòi về những sự thử thách toàn cầu vốn đã định hình lại bản thân của chính họa sĩ cũng như của chúng ta trong xã hội. Loạt tranh của Ann Phong chú trọng vào sự khủng hoảng được nhân rộng trong thời gian hai năm qua của trận đại dịch.
Họa sĩ Gim Myeong-guk, sinh năm 1600, từ trần khoảng sau năm 1662 (?), tên còn được ghi là Kim Myeong-guk, là một họa sĩ toàn thời gian trong vương triều Joseon Kingdom của Hàn Quốc. Tên ông phiên âm theo Hán tự là Kim Minh Quốc (金明國). Các nhà phê bình nghệ thuật đời sau nói rằng Kim tuy là một họa sĩ cung đình nhưng cũng là một nghệ sĩ tiên phong vẽ ra những tác phẩm riêng đúng với tính cách và cảm xúc của ông. Hầu hết các bức tranh của Gim Myeong-guk liên quan đến con người đều có chủ đề Phật giáo và mang một phong cách nghệ thuật cụ thể.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.