Hôm nay,  

Viết Về Nước Mỹ Năm Thứ XXII: 12/05/2021, Lễ Phát Giải và Ra Mắt Sách

23/07/202100:00:00(Xem: 4559)

VIETBAO LOGO

16 tác giả sẽ nhận giải

Lễ phát giải thưởng và ra mắt sách Việt Báo Viết Về Nước Mỹ năm 2020-2021 - gồm những bài viết được phổ biến từ 1 tháng Bẩy 2019 tới  30 tháng Sáu 2021 -  được quyết định tổ chức vào Chủ Nhật 5 Tháng Mười Hai 2021, và 16 tác giả sẽ nhận các giải thưởng.  

Chương trình Việt Báo Viết Về Nước Mỹ được phát động từ 30 Tháng Tư năm 2000, với ngân sách giải thưởng hàng năm là 35,000 mỹ kim. Riêng giải Chung Kết Tác giả Tác phẩm trong năm  là 10,000 mỹ kim. Họp mặt phát giải và ra mắt sách năm thứ nhất được tổ chức tại Richard Nixon Library, Yorba Linda, California, ngày 29 tháng Mười Một 2000, lần cuối cùng là vào tháng Tám, 2019 tại Westminster. Liên tục từ 22 năm nay, mỗi ngày đều có phổ biến bài viết mới, trên các ấn bản Việt Báo và trên Việt Báo Online.  Quốc Hội Hoa Kỳ trong khoá họp ngày 28 tháng Bẩy 2010, đã chính thức tuyên dương Việt Báo về giá trị văn hoá, lịch sử mà chương trình Viết Về Nước Mỹ đạt được.

Sang năm thứ 22, sách "Viết Về Nước Mỹ"  do Việt Báo ấn hành đã được 22 cuốn, hơn 14,650 trang sách. Ngoài các ấn bản chính thức của Việt Báo, hàng ngàn bài viết cũng liên tiếp được trích đăng lại trên các trang mạng và sách  báo Việt ngữ trong ngoài nước, nhiều cuốn sách được in đi in lại.  Không kể số lượng người đọc sách báo, chỉ riêng tổng số lượt đọc viết về nước Mỹ trên Việt Báo online hiện đã trên  800 triệu. Một số tác giả có bài viết đạt kỷ lục trên dưới 1 triệu lượt người đọc.

Gần 6,500 bài viết của hàng ngàn tác giả Viết Về Nước Mỹ hiện được phổ biến trên vietbao.com. Bạn đọc có thể vào "Danh Sách Tác Giả" gõ tên để đọc bài và xem thêm những bài khác do cùng một người viết.

Sau đây là danh sách các tác giả sẽ nhận giải thưởng 2020-2021.

* 7 Giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2020-2021

1. Nguyễn Hùng Cường, với bài "Meals-On-Wheels” - Tôi trả ơn nước Mỹ cưu mang gia đình tôi”.

Tác giả đã nghỉ hưu sau 20 năm làm y tá tâm thần tại một bệnh viện tiểu bang Cali và hiện làm việc thiện nguyện từ năm 1994 đến nay. Là cựu quân nhân Quân lực Việt Nam Cộng Hoà, sau 1975 đi tù Cộng sản 6 năm. Là cựu thuyền nhân được thuyền trưởng Nam Hàn tên Jeon Je Yong cứu vớt trên biển Đông năm 1985. Ông cũng là tác giả Hồi Ký "Tấm Lòng Biển"(2007) nói về thuyền trưởng Jeon bị trừng phạt sau khi vớt thuyền nhân. Tham gia "Viết về Nước Mỹ" với bài "Nhà Mobilehome và Di Dân Việt Nam” từ năm 2010, sau một thời gian vắng bóng, tác giả trở lại với bài viết “Meals On wheels – Tôi Trả Ơn Nước Mỹ Cưu Mang Gia Đình Tôi” kể lại tỉ mỉ việc trả ơn hữu ích qua công việc thiện nguyện đưa cơm đến tận nhà cho người cao niên.  

https://vvnm.vietbao.com/a247402/meals-on-wheels-toi-tra-on-nuoc-my-cuu-mang-gia-dinh-toi

 

2. Phạm Thị Kim Dung, với bài "Chuyện Gia Đình Tôi và Việc Hậu Sự ở Mỹ."

Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ năm 2017. Bà sinh năm 1951 tại miền Bắc VN, di cư vào Nam 1954, là thư ký hành chánh sở Mỹ Defense Attaché Office (DAO) cho tới ngày 29 tháng Tư 1975. Vượt biển và định cư tại Mỹ năm 1980, làm thư ký văn phòng chính ngạch tại City of San Jose từ 1988-2006. Về hưu vào tuổi 55, hiện ở nhà chăm nom các cháu nội ngoại. Tác giả nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ năm 2018.

https://vvnm.vietbao.com/p247076a247350/4/chuyen-gia-dinh-toi-va-viec-hau-su-o-my

 

3.  Nguyễn Bích Thủy, với bài "Nao Nao Tình Người Mùa Đại Dịch."

Tác giả đã nhận giải Đặc Biệt Viết Về Nước Mỹ 2014. Cô sinh năm 1962, tốt nghiệp Đại Học Mỹ Thuật năm 1988 khoa Đồ Họa tại Việt Nam, từng làm công việc thiết kế sáng tạo trong ngành quảng cáo. Cô đến Mỹ tháng 4 năm 2000, hiện là cư dân Waxahachie, Texas, trong một thành phố ít người Việt cư trú. Bài “Nao Nao Tình Người Mùa Đại Dịch” là những quan sát, nhận định và cảm nghĩ của tác giả về tình hình nước Mỹ và dịch bệnh trong những tháng đầu thời kỳ dịch bệnh.

https://vvnm.vietbao.com/p247397a247437/nao-nao-tinh-nguoi-mua-dai-dich

 

4. Kim Loan, bài "Lời Tạ Ơn Thay Cho Một Người."

Tác giả  tên thật Nguyễn Thị Kim Loan, sinh năm 1966. Trước khi đi vượt biên, là cô giáo tiểu học tại Việt Nam, qua trại tỵ nạn Thailand 4 năm và qua định cư tại Edmonton, Canada từ 1994 đến nay.  Khi biết đến giải thưởng VVNM, tác giả muốn viết kể về câu chuyện của người anh đã vượt biên sang Mỹ, chịu gian khổ làm lụng, đi học lại, bảo lãnh gia đình và xây dựng tương lai. Cô hỏi người anh cho cô viết về anh nhé, “anh Hai” trả lời: “Anh thì có gì mà viết?! Mà nếu có, thì đó là lời Tạ Ơn cuộc đời, Tạ Ơn Nước Mỹ đã cho anh cơ hội tiến thân, và cơ hội giúp lại người khác như một cách đền ơn xứ sở đã cưu mang anh mấy chục năm qua.” Đó là lý do bài viết này ra đời!

https://vvnm.vietbao.com/p247397a247406/loi-ta-on-thay-cho-mot-nguoi


5.  Kho Quẹt, với bài "Má Chồng Tôi."

Tác giả tên thật là  Hiền Phạm, sinh năm 1982, quê quán Bình Dương, trước kia làm kế toán. Sau theo chồng sang Mỹ định cư ở Nam California. Bài “Má Chồng Tôi” là bài đầu tiên tác giả tham dự VVNM, kể về tính chịu thương chịu khó của bà mẹ Việt trên đất Mỹ.

https://vvnm.vietbao.com/a247449/ma-chong-toi

6. Nguyên Ngọc, với bài "Đôi Bờ Sông Tương."

Tác giả sinh năm 1968 hiện là giáo viên dạy Văn cấp 2 tại Nha Trang, lần đầu tham dự Viết Về Nước Mỹ với loạt bài kể về câu chuyện cảm động của cặp vợ chồng mù Mai-Tiến, nổi bật là bài “Đôi Bờ Sông Tương” kể về cuộc đời của cô gái mù gây xúc động mạnh cho độc giả Viết Về Nước Mỹ. Chỉ ba tuần sau khi bài được đăng vào ngày 24 tháng Bảy, 2020, một chiến dịch quyên góp giúp đỡ được thực hiện giúp hỗ trợ tinh thần và tài chánh cho hai người bạn mù cách xa đôi bờ. Tháng 12, 2020, tác giả báo trong mục comment VVNM cho các độc giả VVNM biết Mai, vợ Tiến, vừa nhận được thư hẹn phỏng vấn từ sở Di Trú Hoa Kỳ. Trong bài viết cuối “Đoàn Viên” của câu chuyện cảm động này, tác giả gọi đây là “Phép Lạ Từ Chiếc Đũa Thần VVNM”. Độc giả có thể bấm vào link dưới đây để đọc bài “Đôi Bờ Sông Tương”, sau đó bấm vào tên tác giả “Nguyên Ngọc” để đọc tiếp diễn tiến câu chuyện có hậu, một phần nhờ vào sự giúp đỡ của độc giả VVNM.

https://vvnm.vietbao.com/a247474/doi-bo-song-tuong

 

7. Thảo Lan, với bài "Về Miền Quá Khứ".

Tác giả tên thật Nguyễn Hoàng Việt sinh tại Sài Gòn. Định cư tại Mỹ năm 1990 qua chương trình ODP (bảo lãnh). Tốt nghiệp Kỹ Sư Cơ Khí tại tiểu bang Virginia năm 1995. Hiện cư ngụ tại miền Đông Nam tiểu bang Virginia. Tham dự Viết Về Nước Mỹ từ cuối năm 2016 , Thảo Lan đã nhận giải đặc biệt Viết Về Nước Mỹ năm thứ 2018 và tiếp tục góp những bài viết và truyện ngắn kỳ thú.

https://vvnm.vietbao.com/a247505/ve-mien-qua-khu

 

* 8 Tác Giả vào Chung Kết VVNM 2020-2021

1. Trần Ngọc Ánh, với bài "Mong Ngày Qua Đi."

Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng 8, 2018. Bà tên thật Trần Ngọc Ánh sinh 1955. Bài đầu tiên: "Tình Muộn," cho biết từ 1978, Ngọc Ánh đã là tác giả những trang nhật ký của một nữ sinh viên viết từ Sài Gòn,  được đăng trên bán nguyệt san Việt Nam Hải Ngoại tại San Diego. Và từ 1979 thì cả nhà người viết  đi tù. Người chồng bị kết án tử hình. Cháu bé mới sinh một tuổi theo mẹ vô nhà tù. Nhưng 11 năm tù đày cộng sản không làm bà gục ngã. Sang Mỹ năm 2007, tác giả hiện đang sống tại thành phố Victorville, miền Nam California. Bài “Mong Ngày qua Đi” viết về những mẩu chuyện của thời kỳ Covid và nước Mỹ, suốt gần hai năm, với lời hẹn sẽ đi thăm cháu khi hết dịch bệnh, như một nhắn gởi hy vọng cho gia đình, bạn bè, và nước Mỹ. Tác giả có sức viết mạnh, viết rất đều trong suốt thời kỳ Covid, bài mới nhất viết ngày 14 tháng 6, 2021, tựa đề “Rút Thăm Trúng Thưởng” với những chuyện bên lề trong việc chích ngừa Covid.

Số bài viết trong năm: 10

https://vvnm.vietbao.com/a247490/mong-ngay-qua-di

 

2. Nguyễn Văn Tới, với hai bài "Chiến Tranh, Người Lính và PTSD;" & "Bà Hàng Xóm."

Tác giả  lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng Ba 2017 và đã liên tiếp nhận các Giải Biệt VVNM 2017; giải Danh Dự VVNM 2018, Giải Vinh Danh Tác Giả 2019. Ông là một cựu tù cải tạo vượt ngục và là người lái tầu vượt biển tới Philippines năm 1989. Định cư tại Mỹ từ 1990, ông hiện là cư dân Vail, Arizona, làm việc theo một hợp đồng dân sự với quân đội Mỹ, từng tình nguyện tới chiến trường Trung Đông và Châu Phi.

Bài “Chiến Tranh, Người Lính và PTSD” là cái nhìn về chiến tranh từ nhiều góc cạnh, và ảnh hưởng của cuộc chiến trên suốt cuộc đời của người lính, những người mà theo tác giả đã “không chiến đấu vì tiền tuyến phía trước, mà vì hậu phương phía sau anh ta, vì sự thanh bình yên vui cho những người thân yêu và cho tổ quốc của mình.” Bài thứ hai là bài “Bà Hàng Xóm”, kể lại câu chuyện một một bà già “hàng xóm” như bao nhiêu người khác, lại là một mẫu người Mỹ tiêu biểu, giàu có nhưng tằn tiện, để lại tiền của cho các hội từ thiện thay vì cho con cháu.  Số bài viết trong năm: 15

https://vvnm.vietbao.com/p247076a247373/2/chien-tranh-nguoi-linh-va-ptsd -

https://vvnm.vietbao.com/p247397a247394/3/ba-hang-xom

 

3. Võ Phú, với bài "Có Chí Thì Nên”; 

Tác giả dự Viết Về Nước Mỹ từ  2004, lãnh giải danh dự năm 2019. Võ Phú là tên thật. Sinh năm 1978 tại Nha Trang, định cư tại Virginia  từ 1994. Tốt nghiệp cử nhân Hóa, Virginia Commonwealth University. Hiện làm việc và học tại Medical College of Virginia. Sau 12 năm bặt tin, tác giả tiếp tục Viết về nước Mỹ với 2 bài cho năm 2016. Từ tháng Mười 2018, ông cho thấy sức viết mạnh mẽ và thứ tự hơn. Bài Có Chí Thì Nên là câu chuyện giấc mơ nước Mỹ với cố gắng vươn lên và thành đạt. Số bài viết năm 2020-2021: 7.

https://vvnm.vietbao.com/p247397a247412/co-chi-thi-nen

 

4. Lê Xuân Mỹ, với hai bài "Tản Mạn Thời Dịch Bệnh” và “Ngày Đầu Đi học Thời Covid."

Tác giả lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng Năm 2019, nhận giải đặc biệt cùng năm. Ông là anh cả trong 9 anh chị em, có người cha chết trong trại cải tạo Vĩnh Phú từ 1979, bà mẹ một mình lo cho các con. Ông qua Mỹ năm 1998 diện đoàn tụ ODP, hiện là một kỹ sư, làm việc tại Kia-Tencor San Jose, California. Bài Tản Mạn Thời Dịch Bệnh Covid 19 và bài Ngày Đầu Tiên Đi Học Thời Covid phản ảnh cuộc sống và tâm tư của những gia đình Việt sống trên nước Mỹ trong thời dịch bệnh.  Số bài viết trong năm: 7.

https://vvnm.vietbao.com/a247426/tan-man-thoi-dich-benh-covid-19

https://vvnm.vietbao.com/a247487/ngay-dau-tien-di-hoc-thoi-covid

 

5. Đỗ Dung, với bài "Như Áng Mây Trôi." và bài “Thập Tử Nhất Sinh”.

Tác giả tên thật: Nguyễn Đỗ Dzung, sinh năm 1947, cựu nữ sinh Trưng Vương, tốt nghiệp Đại Học Dược Khoa Sài Gòn năm 1972. Tác giả là thuyền Nhân, đến Mỹ năm 1980, hiện tại về hưu, vui thú điền viên, cư ngụ tại miền Bắc, California, tham gia VVNM năm 20XX. Hai bài “Như Áng Mây Trôi” và “Thập Tử Nhất Sinh” là câu chuyện xúc động về cuộc đời cũng như cảm xúc của tác giả khi chia tay người em gái yêu thương trong gia đình.

Số bài viết trong năm: 4 bài

https://vvnm.vietbao.com/a247489/nhu-ang-may-troi

https://vvnm.vietbao.com/a247467/thap-tu-nhat-sinh

 

6. Pha Lê, bài "Có Những Khoảnh Khắc Không Thể Nào Quên."

Tác giả tham dự Viết Về Nước Mỹ từ tháng Tám 2018, lãnh giải đặc biệt 2019. Bà tên thật là Ngô Phương Liên,  học Trưng Vương thời trung học, vượt biển qua Mỹ năm 79. Đi học lại gần  6 năm mới ra trường với bằng BS engineer năm 85. Hiện là cư dân ở Lafayette, Louisiana. Bút hiệu Pha Lê, theo chú giải vui của tác giả, không phải là trong veo như Pha Lê, mà là... Pha trò và Lê la! Bài “Có Những Khoảnh Khắc Không Thể Nào Quên” kể lại những giây phút nguy hiểm tính mạng bà đã trải qua, với lối kể chuyện thật sống động. Số bài viết trong năm: 5.

https://vvnm.vietbao.com/p247076a247376/2/co-nhung-khoanh-khac-khong-the-nao-quen-

 

7. Nguyệt Mị, bài "Bà Tám Đi Mỹ."

Tác giả đã lãnh giải đặc biệt 2018. Tham gia Viết Về Nước Mỹ từ năm 2017, Nguyệt Mị là bút hiệu lần đầu dự Viết Về Nước Mỹ của tác giả, nhưng sau đó tác giả đã có bài "Nước Mỹ là nhà của Mị" ký tên thật là Quynh Gibney. Mười bảy năm trước, sau khi kết hôn với một nhạc sĩ Mỹ, cô theo chồng về Sonoma County, vùng đất nổi tiếng với vượu vang của Napa Valley. Hiện nay, gia đình đã dọn về San Diego. Số bài viết trong năm: 5.

https://vvnm.vietbao.com/a247356/ba-tam-di-my 

 

8. Châu Hà, bài "Nâng Bước Tuổi Bóng Xế."

Tác giả là cư dân tiểu bang Oregon, làm nghề chăm sóc người già và tàn tật của Washington County ở Salem, Oregon. Với bài viết về nước Mỹ đầu tiên, "Ông ngoại của Thu đi lấy vợ", tác giả đã nhận giải thưởng đặc biệt năm 2010, và tiếp tục lui tới với Viết Về Nước Mỹ. Bài “Nâng Bước Tuổi Bóng Xế” kể về công việc chăm sóc người già của tác giả cho thấy sự chín chắn và tiến bộ vượt bậc trong cách viết.

Số bài viết trong năm: 3.

https://vvnm.vietbao.com/a247262/nang-buoc-tuoi-bong-xe

 

*Giải Trùng Quang

- 1 Giải mang tên Bà Trùng Quang, dành cho bài viết góp phần phát huy tiếng Việt văn hóa Việt trên đất Mỹ đồng thời phản ảnh sự tiến bộ ngày một vượt trên chính mình. Kết quả sẽ được công bố vào ngày phát giải.

Xin quý vị tác giả có tên trên đây vui lòng liên lạc với Việt Báo để xác nhận địa chỉ và nhận thiệp mời họp mặt. E-mail: [email protected] hoặc [email protected]
Phone: (714) 894-2500

 

* Về việc Tuyển Chọn Giải Chung Kết hàng năm

Thể lệ tham dự Viết Về Nước Mỹ ngay từ khởi đầu, năm 2000, có ghi rõ: "Mục tiêu của giải thưởng là cổ võ việc ghi lại những kinh nghiệm hội nhập của người Việt vào dòng sống nước Mỹ, càng nhiều chi tiết sống thực càng hay. Bài tham dự có thể là truyện ký, truyện ngắn, tạp bút... Người viết có thể gửi nhiều bài tham dự, hoàn toàn tự do chọn đề tài, miễn là liên quan tới nước Mỹ."

Hàng năm, một hội đồng tuyển chọn chung kết  sẽ quyết định các giải bằng cách cho điểm dựa trên tiêu chuẩn: 1) Đề tài, nội dung; 2) Cách viết, sức viết; và 3) Ý nghĩa thông điệp của bài viết.

Liên tục suốt 22 năm qua, trên các ấn bản Việt Báo và Việt Báo online, mỗi ngày đều có thêm bài mới. Tất cả hiện lưu trữ đầy đủ trên Vietbao.com, có 345 giải thưởng đã được trao tặng, trong số này có 20 giải chung kết, mỗi giải 10,000 mỹ kim.

Ban Tuyển Chọn Chung Kết Viết Về Nước Mỹ từ năm 2021 gồm 9 thành viên:

- Một đồng nghiệp uy tín: nhà báo Bồ Đại Kỳ, nguyên chủ nhiệm báo KBC Hải Ngoại.

- Năm  tác giả Viết Về Nước Mỹ từng nhận giải thưởng: Trương Ngọc Bảo Xuân, Lê Tường Vi, Khôi An, Trần Nguyên Đán và Nguyễn Viết Tân.

- Ba đại diện Việt Báo: Nhã Ca, Hoà Bình, Phạm Quyến

Trưởng ban tuyển chọn từ 2017 là tác giả, giám khảo Trương Ngọc Bảo Xuân, tác giả đã nhận giải Chung Kết năm thứ hai, 2001.

Tư vấn: Nguyễn Xuân Nghĩa, nguyên trưởng ban tuyển chọn VVNM 2003-2016./.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Giữa năm thứ hai tại Princeton, Fitzgerald về nhà tại St. Paul trong kỳ nghỉ Giáng Sinh. Tại bữa tiệc trượt tuyết mùa đông ở Summit Avenue, cậu Fitzgerald 19 tuổi đã gặp người đẹp 16 tuổi Chicago là Ginevra King và chàng đã yêu nàng say đắm. Đôi trai gái này đã bắt đầu mối quan hệ lãng mạn qua nhiều năm. Tình cảm sâu đậm với Ginevra đã khiến cho Fitzgerald viết vô số lá thư tình say đắm và nói rằng chàng sẽ trao cho cô cuộc đời còn lại của chàng. Cô đã trở thành mô hình văn học cho các nhân vật Isabelle Borgé trong cuốn tiểu thuyết “This Side of Paradise” và Daisy Buchanan trong cuốn “The Great Gatsby” cũng như nhiều nhân vật khác trong các tiểu thuyết và truyện ngắn của ông. Vì cách biệt giai cấp giàu nghèo, cuối cùng cuộc tình của hai người đã chấm dứt vào năm 1917, nhưng chàng vẫn giữ đống thư tình mà không chịu đốt. Sau khi ông qua đời vào năm 1940, những lá thư tình này đã được gửi lại cho Ginevra giữ cho đến khi cô mất, theo Renata Stepanov trong bài viết “Family of Fitzgerald's
Tháng Tám chưa qua, hạ chưa hết. Thu còn xa lắc, lá chưa kịp chín vàng, mà ông đã rụng rơi. Nguyễn Mạnh Trinh, nhà thơ, nhà biên khảo và truyền thông đã lên đường, đã thong thả rong chơi về miền phương ngoại. (1949-2021). Xuất thân là một quân nhân thuộc binh chủng Không Quân, văn thơ của ông phản ảnh nhiều suy tư, thao thức về cuộc chiến. Ông yêu thi ca, làm thơ và viết rất nhiều bài nhận định trong những lãnh vực văn học nghệ thuật khác nhau. Ông cộng tác và viết thường xuyên cho các báo nhất là ở Úc, Canada và Hoa Kỳ.
Kịch của Lữ Kiều là những dấu hỏi lớn, những phân định một cách công bằng về công và tội, về Thiện và Ác, về ánh sáng và bóng tối. Không một sân khấu nào giữa thời buổi này dám dựng. Hãy dựng nên trong đầu ta, mệt thật đấy, đau thật đấy, nhưng chỉ một mình ta cùng sống và cùng chết với kịch, nói như Thánh Thán, không sướng sao? – Khuất Đẩu
Alex Haley sinh tại thành phố Ithaca, New York, vào ngày 11 tháng 8 năm 1921. Ông là con trai trưởng trong gia đình 4 anh em, gồm 3 trai và một gái, cùng cha khác mẹ. Haley sống với gia đình tại Henning, Tennessee, trước khi trở lại Ithaca lúc ông lên 5 tuổi. Cha của ông là Simon Haley, một giáo sư về canh nông tại Đại Học Alabama A&M, và mẹ của ông là Bertha George Haley, người đã lớn lên tại Henning. Gia đình ông có nhiều nguồn gốc Mandinka (bao gồm Senegal, Gambia, và Sierra Leone), gốc Phi Châu khác, bộ tộc Cherokee, Tô Cách Lan, và Tô Cách Lan-Ái Nhĩ Lan.
Chuối ba hương, xôi nếp một và đường mía lau thì ngọt lịm! Có lẽ trên thế gian này không có tình yêu nào bao la vô tận và ấm áp vô cùng như tình mẹ. Cho dẫu những người con có già nua và hao gầy đến tuổi nào đi chăng nữa thì người mẹ vẫn yêu thương những đứa con của mình như thuở chúng còn măng non. Trên cõi đời này cũng chẳng có ngôi trường nào dạy cách làm sao để những người mẹ yêu thương con cái của mình. Nhưng tình yêu thương của người mẹ đối với con cái vẫn cứ tự nhiên mà có, bởi vì nó vốn ở trong trái tim, trong lòng dạ của người mẹ tuôn ra. Nó không ở ngoài chảy vào. Nó sinh ra và tồn tại với người làm mẹ. Bởi thế, không ai hỏi tại sao những người mẹ thương yêu con cái của họ bởi chắc chắn ai cũng tự có câu trả lời, ai cũng đã hiểu rất rõ rằng những người mẹ thương yêu con cái của họ bởi vì đó là con cái, là ruột thịt, là máu mủ của họ, như cách nói của người bình dân Việt Nam. Tất nhiên, trên đời này cũng có cha mẹ không thương yêu con.
Hồi Ký của người nữ diễn viên điện ảnh khả ái được biết đến nhiều nhất của Việt Nam suốt mấy chục năm qua, và được viết bởi ngòi bút của chính bà. Sách dày trên 500 trang với nhiều hình ảnh ghi chép lại cuộc đời và sự nghiệp thăng trầm, từ tuổi ấu thơ Hà Nội đến trận đại dịch COVID-19, từ điện ảnh Nam Việt Nam trước 1975 đến Hollywood. Một đời người nổi trôi theo vận nước và nghịch cảnh, nhưng luôn luôn được phấn đấu với tinh thần và nghị lực hiếm có nơi một phụ nữ. Một cuốn sách không thể thiếu trên kệ sách của mọi gia đình yêu quý phim ảnh và nghệ thuật.
Không phải chỉ riêng ngài Đạt Lai Lạt Ma có nguyện như thế. Trong cõi này, có rất nhiều vị mang tâm nguyện bồ tát như thế. Bản tin AP hôm 1/8/2021 kể về một vị lạt ma tái sinh, bây giờ đang còn là một học sinh trung học ở Minnesota, Hoa Kỳ. Đó là cậu bé có tên là Jalue Dorje, một em vị thành niên rất mực Hoa Kỳ, trưởng thành ở một khu ngoại ô thành phố Minneapolis. Và cũng như vô lượng thiếu niên trên đời này, cậu Dorje, bây giờ mới 14 tuổi, rất mực ưa thích môn thể thao bóng bầu dục, trò chơi Pokémon, và nhạc rap.Vài năm nữa thôi, cậu Dorje sẽ từ biệt gia đình và quê hương Minnesota để vào một tu viện nơi chân các rặng núi Hy Mã Lạp Sơn --- từ khi còn rất bé, cậu đã được Đức Đạt Lai Lạt Ma và nhiều lãnh đạo Phật Giáo Tây Tạng khác công nhận rằng cậu Dorje là một lạt ma tái sinh. Sau khi được công nhận như thế, cậu phải để nhiều thì giờ ra để tu học, chuẩn bị sẽ trở thành một nhà sư, phải học thuộc nhiều kinh điển (thường kèm theo phần thưởng là các thẻ hình ảnh Pokémon),
Ba bài thơ trên được trích từ tập sách "Không Đứng Mãi Trong Tranh" của Lê Chiều Giang, sách gồm những bài tùy bút ngắn tác giả viết "Mà như vẽ lại... không hề tẩy xóa, chẳng tô vẽ thêm..." và những bài thơ "hiện thực đầy ẩn dụ". "Không Đứng Mãi Trong Tranh" của Lê Chiều Giang là cuốn sách đầu tay và duy nhất được tác giả gởi tặng đến những người bạn của Nghiêu Đề và bạn Cô, với lời Nguyễn Thị Thụy Vũ viết thay đề tựa: "Chúng tôi sẽ đọc Lê Chiều Giang, những giòng chữ chảy lui về quá khứ. Một quá khứ không thể nào không nhắc tới, nhớ tới... Những quá khứ của thời đã "Chết đi, sống lại." Đọc Lê Chiều Giang là đứng lùi lại, ngắm nhìn những bức tranh vẽ lại kỷ niệm, bạn bè, tình yêu, những điều rất xa xưa, bằng cặp mắt của hiện tại, bức tranh của những tháng ngày cũ ẩn hiện bằng cảm xúc riêng của tác giả, nhưng rất chung như chính trăn trở của bạn bè, thế giới, thời đại của Cô. Đọc thơ Lê Chiều Giang, là để ngọn khói trong lòng mình bay lên, là "Mổ trái tim.
Phải chăng, như một định mệnh lịch sử, giáo hội Phật giáo sẽ là cứu tinh văn đàn Việt nam hải ngoại, kế thừa và hưng phục một nền văn hiến đang gặp nguy cơ ngưng trệ và lão hóa trầm trọng. Phải chăng, vấn nạn rào cản ngôn ngữ giữa các thế hệ người Việt hải ngoại, sẽ tìm được một nơi hòa giải và hóa giải trong các tác phẩm văn học như ba tác phẩm chúng ta được tiếp cận ngày hôm nay.
Thu chưa đến mà lá đã ươm màu. Nhớ những mùa thu quê hương. Nhớ bên sông lộng gió, có những con chuồn chuồn chợt bay đến rồi chợt vút đi. Nhớ hoàng hôn xuống, ửng một trời hồng tía; đàn cò trắng im lặng vỗ cánh bay về dãy núi phía tây. Nhớ những cơn mưa phùn trên thành phố yên vui. Nhớ con đường dốc ngập xác lá me dẫn lên ngôi chùa trên núi.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.