Hôm nay,  

Salman Rushdie Không Phải Là Tiểu Thuyết Gia Đầu Tiên Bị Ám Sát Bởi Kẻ Chưa Từng Đọc Sách Của Họ

02/09/202200:00:00(Xem: 2465)
Salman Rushdie
Một hình ảnh trong phim từ cuốn tiểu thuyết tiên tri năm 1922 của Hugo Bettauer 'Thành phố không có người Do Thái'.

 

 

Hadi Matar, người đàn ông bị buộc tội mưu sát tiểu thuyết gia nổi tiếng Salman Rushdie, thừa nhận rằng anh ta chỉ “đọc khoảng hai trang” trong cuốn “Những Vần Thơ Quỷ”, cuốn tiểu thuyết năm 1988 của Rushdie đã khiến những người Hồi giáo theo chủ nghĩa chính thống trên khắp thế giới tức giận. Cựu lãnh đạo tối cao của Iran, Ayatalloh Ruhollah Khomeini, người đã ban lời kêu gọi tất cả người Hồi giáo hạ sát Rushdie vào năm 1989, đã hoàn toàn không đọc cuốn sách này.

“Những Vần Thơ Quỷ” không phải là cuốn tiểu thuyết đầu tiên - và sẽ không phải là cuốn cuối cùng - cuốn tiểu thuyết khơi dậy cơn thịnh nộ của một kẻ cuồng tín không hiểu ất giáp gì về ý nghĩa ẩn dụ văn chương.

Năm 1922, một nhà văn người Áo tên Hugo Bettauer đã xuất bản một cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh ở Vienna có tên là “Thành Phố Không Có Người Do Thái”. Cuốn sách này đã bán được một phần tư triệu bản và trở nên nổi tiếng trên toàn thế giới, với một bản dịch tiếng Anh được phát hành ở London và New York. Một bộ phim câm, gần đây đã được tìm lại và phục hồi, xuất hiện vào mùa hè năm 1924. Mùa xuân năm sau, một tên Đức quốc xã trẻ tuổi xông vào văn phòng của Bettauer và bắn anh ta nhiều phát. Tác giả chết vì vết thương hai tuần sau đó.

 

Cuốn Tiểu Thuyết Xuất Bản ở Một Thành Phố Phân Cực

Như ở Hoa Kỳ ngày nay, có một khoảng cách lớn giữa người giàu và người nghèo vào đầu thế kỷ 20 ở Vienna.

Kiến trúc ấn tượng của thành phố bao trùm lên khối tài sản khổng lồ, trong khi có đầy sự nghèo đói tuyệt vọng ở các quận hạt nơi tầng lớp lao động cư ngụ. Sự xa hoa của các ngân hàng và cửa hàng bách hóa, văn hóa của các rạp hát và nhà hát opera - đặc biệt là ở quận Leopoldstadt chủ yếu là người Do Thái - chắc chắn đã khơi dậy sự phẫn nộ sâu sắc.

Trong những năm ngay trước Thế Chiến Thứ Nhất, thị trưởng theo chủ nghĩa dân túy Karl Lueger đã nhìn thấy cơ hội của mình: Ông có thể giành được phiếu bầu bằng cách đổ lỗi mọi vấn đề cho người Do Thái. Nhiều người tị nạn Do Thái sau này nói rằng chủ nghĩa bài Do Thái ở Vienna còn tệ hơn ở Berlin. Một họa sĩ nghèo khó sống trong ký túc xá công cộng ở một quận nghèo ở phía bắc Leopoldstadt đã bắt theo xu hướng thù ghét này tạo ra một hệ tư tưởng mới theo kiểu mẫu của Lueger. Anh ta là Adolf Hitler.

Hugo Bettauer sinh ra là người Do Thái. Mặc dù cải đạo sang Cơ đốc, nhưng ông không bao giờ mất liên lạc với cội nguồn của mình. Ông là một nhà báo và trở thành một tiểu thuyết gia nổi tiếng.

 

Salman Rushdie 2
Tiểu thuyết của Hugo Bettauer ‘Thành Phố Không Có Người Do Thái’ bán được 250,000 bản.
Nguồn: Austrian Film Archive

 

“Thành Phố Không Có Người Do Thái” (“Die Stadt ohne Juden”), có phụ đề như báo hiệu một điềm gở “Tiểu Thuyết của Ngày Mai,” là một tác phẩm châm biếm hệ thống tư duy lạc hậu.

“Một bức tường người vững chắc”, cuốn tiểu thuyết bắt đầu, “kéo dài từ trường đại học đến Bellaria, bao quanh Tòa Nhà Quốc Hội đẹp đẽ và uy nghiêm. Tất cả người dân Vienna dường như đã tập hợp vào buổi sáng tháng Sáu này để chứng kiến một sự kiện lịch sử quan trọng khôn lường. "

Họ đến để nghe một chính trị gia được gọi là Tiến sĩ Schwertfeger - rõ ràng là dựa theo Lueger - tuyên bố rằng tất cả người Do Thái phải bị trục xuất khỏi thành phố.

"Tiến sĩ Karl Schwertfeger muôn năm," đám đông tung hô, "Hoan hô, hoan hô, hoan hô người giải phóng nước Áo."

Tên, đặc điểm khuôn mặt và tổ tiên của những người có gốc Do Thái được lên danh sách điều tra; thậm chí những người có dòng máu lai cũng bị đưa vào danh sách bị trục xuất. Các giáo đường Do Thái bị bôi nhọ và toàn bộ dân Do Thái bị dồn vào toa tàu chỉ đem theo chiếc vali cỏn con. Xem cảnh này trong phiên bản phim câm năm 1924 của cuốn tiểu thuyết này là một trải nghiệm ớn lạnh: Cứ như thể bạn đang chứng kiến cuộc tàn sát “Holocaust” trước khi nó xảy ra.

Cơn Thịnh Nộ của Đức Quốc Xã

Sự biến hóa tài tình trong cuốn tiểu thuyết là một khi người Do Thái bị trục xuất, nền kinh tế và văn hóa của Vienna sụp đổ: không có chủ ngân hàng, không có thợ may hay chủ khách sạn, không có rạp hát, không có báo chí. Những người lưu vong trở về với sự chào đón nồng hậu và tất cả đều kết thúc tốt đẹp. Cuốn sách là một tác phẩm châm biếm đơn giản nhưng vô cùng mạnh mẽ về chủ nghĩa bài Do Thái, thu hút sự chú ý của người đọc bằng cách tập trung câu chuyện vào một số ít các nhân vật được phác họa tinh vi.



Nhưng cuốn tiểu thuyết và bộ phim đã khuấy động cơn thịnh nộ của phong trào phát xít Áo mới bắt đầu. Nhà văn Bettauer bị lên án là một người cộng sản và một kẻ tham nhũng của giới trẻ thành phố. Otto Rothstock, một kỹ thuật viên nha khoa 20 tuổi, người đã thấm nhuần tất cả các tuyên truyền bài Do Thái của thời đại, đã quyết định ra tay hành động và ám sát tác giả vào tháng 3 năm 1925.

 

 

Salman Rushdie 3
Bản vẽ hiện trường vụ án được sử dụng trong phiên tòa xét xử Otto Rothstock - Nguồn: Austrian Film Archive

 Tại tòa án, Rothstock nói rằng ông đang cứu rỗi nền văn hóa châu Âu khỏi "sự thoái hóa". Ông mô tả rằng lời lẽ của Bettauer, thường tôn vinh sự giải phóng khiêu dâm, là đồi trụy, và không đưa ra lời lẽ nào cho thấy ông đã thực sự đọc cuốn tiểu thuyết này. Luật sư bào chữa cho ông, Walter Riehl, người từng là lãnh đạo của Đảng Quốc Xã Áo đã dùng bệnh tâm thần để biện hộ cho khách hàng của mình và Rothstock chỉ bị giam giữ trong trại tâm thần 18 tháng.

Rothstock sống cho đến những năm 1970, chưa bao giờ biểu lộ ăn năn về chủ nghĩa phát xít của mình. Thật đáng ngạc nhiên, H.K. Breslauer, đạo diễn của bộ phim chuyển thể, sau đó đã trở thành một nhà tuyên truyền thay mặt cho Đảng Quốc Xã của Hitler. Ngược lại, Ida Jenbach, người phụ nữ Do Thái đồng sáng tác kịch bản, đã bị trục xuất đến khu ổ chuột Minsk. Cô đã bị thanh lý ở đó hoặc tại trại tập trung Maly Trostenets gần đó.

Những Kẻ Mù Quáng của Chủ Nghĩa Cực Đoan

Các nhà văn dường như đặc biệt dễ bị tổn thương trong những thời kỳ phân cực khi niềm tin trở thành giáo điều và những người có quan điểm đối lập bị cho là ma quỷ, là mối đe dọa.

Cuốn tiểu thuyết của Rushdie được nhân cách hóa bởi các thiên thần và ác quỷ, thúc đẩy bởi hàng chuỗi ước mơ và những hành động khiêu khích kỳ ảo. Cuốn tiểu thuyết này tôn vinh những bản sắc đa dạng trong khi chế giễu các nhà tiên tri và chính trị gia, người Anh và đế chế của họ, và tất cả các cách chia rẽ và giáo điều. Đó là một tác phẩm của "chủ nghĩa hiện thực ma thuật" đòi hỏi phải được đọc một cách thông minh tinh nghịch, không phải theo nghĩa đen.

Nhưng những người theo chủ nghĩa cơ bản tôn giáo và chính trị không có thời gian để hiểu, để đặt câu hỏi, nghi ngờ và tò mò. Trong một đoạn văn, Rushdie đã dựa trên một số văn bản dị giáo cổ đại để mô tả nhà tiên tri Muhammad đang nói chuyện với ma quỷ thay vì Thiên Chúa, và điều này đã đủ để khuấy động cơn thịnh nộ trên khắp thế giới Hồi giáo. Theo cùng một cách suy nghĩ thiển cận, "cuốn tiểu thuyết châm biếm của ngày mai" của Bettauer - một thí nghiệm tư duy nhằm khiến độc giả suy nghĩ kỹ về sự đóng góp của người Do Thái cho cuộc sống Vienna - đã khiến những người chống đối tức giận.

 

Salman Rushdie 4
Một phụ nữ Iran đọc báo vào năm 2000 với bức vẽ mô tả tác giả người Anh Salman Rushdie như một người đàn ông bị treo cổ. Nguồn: Henghameh Fahimi / AFP qua Getty Images

 

 "Chủ nghĩa cơ bản", nhà phê bình Terry Eagleton viết, "về cơ bản là một lý thuyết sai lầm về ngôn ngữ": Nó giả định rằng mọi từ của một văn bản, dù thiêng liêng hay thế tục, phải được đọc như một tuyên bố về một sự thật theo nghĩa đen hoặc một tuyên bố về niềm tin không thể lay chuyển của tác giả. Điều này là bịt tai không chừa đường cho bất kỳ lời mỉa mai, ẩn dụ, châm biếm, ngụ ngôn, khiêu khích, mơ hồ, trái ngược nào.

Vì vậy có lẽ sẽ không có bất kỳ sự khác biệt nào nếu Otto Rothstock đọc "Thành Phố Không Có Người Do Thái" hoặc nếu Hadi Matar và Ayatollah Khomeini đã đọc "Những Vần Thơ Quỷ". Họ sẽ chỉ nghe thấy sứ điệp mà họ muốn nghe.

Đó là một dấu hiệu đáng lo ngại về thời đại rằng số lượng sinh viên đại học lấy bằng văn học đang giảm trên toàn thế giới. Trong thời đại vô cùng chia rẽ của chúng ta, điều quan trọng hơn bao giờ hết là mọi người phải tiếp tục trao dồi trí óc nghệ thuật và đọc với trí tưởng tượng và sự đồng cảm - và không là kẻ mù quáng về chính trị hay tôn giáo.

 

-Việt Báo phỏng dịch (từ bài của Jonathan Bate  -  Giáo Sư Sáng Lập Ban Nhân Chủng Môi Trường Học, Arizona State University)

Link nguồn: https://theconversation.com/salman-rushdie-wasnt-the-first-novelist-to-suffer-an-assassination-attempt-by-someone-who-hadnt-read-their-book-189290

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi đề nghị các bạn có khả năng dịch cứ dịch, thời gian sẽ loại bỏ những gì không đúng, không phù hợp, nhưng không cần phải chỉ trích nhau về bản dịch. Nếu thấy dịch không “đúng” theo ý mình, thì mình dịch một bản khác, “đúng” hơn, để người đọc giám định và học hỏi. Có câu, “chỉ trích là rẻ tiền, hành động là đầu tư.” Người đọc có trình độ đều có thể nhìn thấy: hành động vạch lá tìm sâu, lòng tỵ hiềm, và bóng tối âm u trong lời chỉ trích thiếu hiểu biết. Thay vì mất thời giờ vạch cỏ tìm gai, sao không trồng cây hoa, cây ăn trái?
“Tôi vừa nghe ba tiếng nổ,” nhà thơ Iya Kiva đăng lên trang Facebook của bà vào đêm 23/2/2022. “Hãy chờ… đang xảy ra.” Kiva, một nhà thơ, dịch giả và nhà báo, đang sống tại Kyiv kể từ mùa hè 2014, khi bà chạy thoát khỏi quê hương Donetsk sau khi bùng nổ cuộc chiến chống lại những người ly khai do Nga yểm trợ. Trong tám năm qua, Kiva là một trong nhiều nhà thơ trẻ tại Ukraine mô tả về sự tuyệt vọng đang diễn ra của chiến tranh và hy vọng tại một đất nước đang tìm một căn cước độc lập.
Tháng Hai, năm 2022, tờ The Atlantic công bố một bản tin mà người quan tâm đến chữ nghĩa sách vở không thể không nhíu mày suy nghĩ. Theo bản tin, Dân biểu tiểu bang Texas, ông Matt Krause, mới đây đã liệt kê một danh mục hơn 800 nhan đề sách bị liệt vào loại cấm lưu hành trong trường học, trong đó có rất nhiều sách với nội dung liên quan đến vấn đề chủng tộc và đồng tính (gọi chung là LGBTQ). Liền sau đó một nghị sĩ tiểu bang Oklahoma cũng đưa ra một dự luật cấm, không cho các thư viện trường học lưu trữ các sách có chủ đề và nội dung bị xem là “đồi trụy”. Đồng thời, Hội đồng Giáo dục quận hạt McMinn, bang Tennessee đưa ra sắc lệnh cấm học sinh không được phép đọc cuốn Maus của tác giả Art Spiegelman. (Maus là một tác phẩm hình họa, được trao giải Pulitzer, một cuốn tự truyện về người Do Thái bị Đức Quốc xã đối xử tàn bạo như con thú trong các trại tập trung, lò sát sinh thời Đệ Nhị Thế chiến).
Tác giả tác phẩm này là Tỳ Kheo Sujato, thường được ghi tên là Bhikkhu Sujato, một nhà sư Úc châu uyên bác, đã dịch bốn Tạng Nikaya từ tiếng Pali sang tiếng Anh. Bhikkhu Sujato cũng là Trưởng Ban Biên Tập mạng SuttaCentral.net, nơi lưu trữ Tạng Pali và Tạng A Hàm trong nhiều ngôn ngữ
Đêm chia ly, ngày sẽ tới tôi trọn đời, ngồi chép kinh làm thơ nhìn lửa ba cõi thấy vô ngã, ngộ vô sinh . Mở trang kinh, nghe tin bạn rơi tay bút, mực loang dòng bọt sóng trôi vô cùng tận như tia chớp, như hạt sương
Tại sao nói về thơ của thi sĩ Nguyễn Lương Vỵ (NLV) lại trước hết đề cập đến hai chữ “quê hương”? Vì tập thơ“Tám Câu Lục Huyền Âm” của ông, tôi chú ý thấy có nhiều hơi hướm hương quê và quê hương, qua chữ nghĩa cô đọng, rất Việt Nam, rất thơ, rất văn chương của nhà thơ. Điều đáng lưu ý là việc nỗ lực sử dụng chữ thuần Việt
Tôi và Nguyễn Lương Vỵ quen nhau hơn năm mươi năm. Gặp lần đầu tiên năm 1970 qua Nguyễn Quốc Kỳ, người bạn học Văn Khoa năm thứ nhất ban Triết. Lúc bấy giờ tôi được đọc một số bài thơ của Nguyễn Lương Vỵ trên báo Khởi Hành và rất thích cách xử dụng từ mới lạ của anh. Chúng tôi quen nhau và thường trò chuyện ở quán café. Tiếp theo cũng qua Nguyễn Quốc Kỳ tôi quen với Võ Chân Cửu và sau đấy mới biết bộ ba này cùng học năm cuối Trung học Kỹ thuật Qui Nhơn. Thời gian này tuy tình hình chiến tranh ác liệt, sinh hoạt văn nghệ miền Trung lại tưng bừng với nhiều khuôn mặt trẻ như Đynh Trầm Ca, Nguyễn Nho Sa Mạc, Nguyễn Nho Nhượn, Hồ Ngạc Ngữ, Vũ Hữu Định, Trần Dzạ Lữ, Võ Chân Cửu… và Nguyễn Lương Vỵ không ở ngoài vườn hoa văn nghệ trẻ này.
Cuốn tiểu thuyết Bóng tối và sự mát mẻ không có cốt truyện, nhưng bao gồm các chương có độ dài khác nhau. Các chương vẽ nên một bức tranh về sự năng động đặc biệt của một gia đình nhỏ. Người Mẹ, Má muốn làm giàu và cố gắng kiếm tiền cho gia đình bằng nhiều cách. Ngoài ra, bà còn duy trì kỷ luật nghiêm khắc đối với các con của mình, đặc biệt là đối với người anh lớn có tính chống đối hơn. Anhcả Hiếu bắt đầu có hứng thú với các cô gái và dành cả cuộc đời để thay đổi bạn gái. Nhân vật kể chuyện quan sát tất cả những điều này, dù ít hay nhiều với tư cách là một người ngoài cuộc. Cộng đồng Việt Nam cũng được đưa lên mạnh mẽ.
Từ lần xuất bản đầu tiên và duy nhất năm 2001, cuốn sách đã tuyệt bản này là nguồn tư liệu vô giá về một giai đoạn dày đặc biến động của lịch sử Việt Nam thế kỷ 20. Đọc lại những ghi chép của nhà thơ Trần Dần (1926-1997) về thời kì Cải cách Ruộng đất và Nhân văn-Giai phẩm, tôi vẫn kinh ngạc bởi sự thành thực tận cùng, thành thực đến tàn nhẫn khắc nghiệt, của ông với chính bản thân mình. Cuộc vật lộn của ông với thời đại không phải chỉ là một bi kịch từ vị thế nạn nhân mà đa tầng, đa diện hơn nhiều: Ông cũng là một tác nhân và trước hết là một chứng nhân lỗi lạc, với một khả năng quan sát, phân tích, ghi nhận, diễn đạt hiếm có và một lí tưởng sục sôi cháy bỏng với nghệ thuật văn chương.
Mỗi đứa bé lớn lên đều khám phá xã hội vây quanh cùng thế giới bao la qua hai cách: tiếp xúc với thực tế, lắng nghe người lớn nói chuyện và học hỏi ở trường lớp. Sau nữa là đọc sách. Cách thứ nhì cho tôi nhiều hiểu biết hơn cách thứ nhất. Lúc nhỏ trong nhà gọi đùa tôi là mọt sách. Tôi trở nên mọt sách trước tiên qua truyện tranh. Những năm tiểu học tôi say mê TinTin, Astérix & Obélix, Lucky Luke, Fantasio & Spirou với chú vượn marsupilami... Đi học về là tôi chúi mũi vào 12 Thành Công Lực của cậu bé tí hon Benoît, Liều Thuốc Hóa Chó với Lữ Hân & Phi Lục, Chú Tí Làm Phù Thủy trong làng Schtroumpf, Điếu Xì Gà Pharaon, Đền Thờ Mặt Trời với Tintin và thuyền trưởng Haddock, hoặc Anh em nhà Dalton hay Gaston LaGaffe… Lớn thêm chút, tôi mê mẩn truyện tranh Bob Morane, Django Blueberry nhưng mê nhất vẫn là Tanguy & Laverdure, rồi Buck Danny với các trận không chiến và những cuộc phiêu lưu kỳ thú của Blake & Mortimer.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.