Hôm nay,  

Xin chữ Ông Đồ tại Tịnh Xá Giác Lý ngày đầu Xuân

28/01/202507:57:00(Xem: 4353)
blankÔng đồ Thích Nhuận Tâm tại Phố Hoa. (Hình: Nguyen Pham)
 

Xin chữ Ông Đồ tại Tịnh Xá Giác Lý ngày đầu Xuân

 

Vũ Đình Trọng


“Mỗi năm hoa đào nở.

Lại thấy ông đồ già.

Bày mực tàu giấy đỏ.

Bên phố đông người qua.”
 

Hình ảnh đó tưởng là quá khứ, nhưng đã được Thượng Tọa Thích Nhuận Tâm (Chùa Lá Gò Vấp) tái hiện tại Phố Hoa trong hai ngày cuối tuần vừa qua (25 & 26 Tháng Giêng, nhằm ngày 26 & 37 Tết).
 

Ông đồ Nhuận Tâm cho biết, Theo lời mời của Thượng Tọa Thích Minh Tâm, trong ngày Mùng Một Tết Ất Tỵ (29 Tháng Giêng Dương Lịch), ông sẽ có mặt tại Tịnh Xá Giác Lý (11262 Lampson Ave, Garden Grove, CA 92840) viết tặng chữ cho bà con du Xuân tại đây.
 

Trong Phố Hoa 2025 cuối tuần qua, ông đồ Nhuận Tâm được nhiều người ngợi khen vì khả năng sáng tác câu đối riêng cho từng người đến xin chữ dựa vào tên của người đó, hoặc tên của hai vợ chồng. Chỉ chừng một, hai phút suy nghĩ ông đã có thể viết câu đối nói về người đó với ý nghĩa thanh cao, mang lại may mắn, bình an cho người xin chữ trong năm mới.
 

Trân trọng kính mời Phật tử và bà con đến thăm Tịnh Xá Giác Lý ngày đầu Xuân, trước là bái Phật, cầu cho gia đạo bình an, sau là xin chữ ông đồ với lời chúc một năm tấn tài, tấn lộc.


 

Ngoài khả năng viết và sáng tác câu đối, Thượng Tọa Thích Nhuận Tâm còn được nhiều người gọi là “nhà sư của sinh viên nghèo” khi mở Trung tâm ngoại ngữ miễn phí tại Chùa Lá Sài Gòn, mời thầy cô người bản địa về dạy cho sinh viên nghèo học sáu thứ tiếng: Anh, Hoa, nhật, Hàn, Đức, và Pháp. Từ năm 2009 đến nay, trung tâm đã giúp cho gần 100,000 sinh viên nghèo có đủ vốn liếng ngoại ngữ trước khi bước vào đời.
 

Ngoài ra, Thượng Tọa Thích Nhuận Tâm còn kêu gọi mạnh thường quân, thường xuyên tổ chức rất nhiều chuyến từ thiện từ Nam ra Bắc, giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn trong các đợt bị thiên tai, hoặc dân địa phương có nhu cầu giúp đỡ.
 

Ngoài việc viết thư pháp, Thượng Tọa Thích Nhuận Tâm còn mang qua một số vật phẩm bán gây quỹ hoạt động cho các lớp ngoại ngữ, trong đó có chuỗi hạt gỗ hóa thạch, đá phong thủy, và nhang hương trầm do Chùa Lá sản xuất. Được biết, đây là loại nhang hương trầm thiên nhiên, không sử dụng hóa chất độc hại, có thể kiểm chứng tại xưởng sản xuất ở Chùa Lá Gò Vấp. Ông cho biết thêm: “Rất mong bà con ủng hộ, đến lấy chữ về treo trong dịp Tết Cổ Truyền, đó là một nét đẹp độc đáo của người Việt mình, xứng đáng được gìn giữ và phát triển.”

 

 



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiến tranh bao giờ cũng đi đôi với nỗi chết. Chết vì bom đạn, chết vì chạy loạn, đói khát, dẫm đạp lên nhau… nhưng trong những bức ảnh chiến tranh đau thương đó, như một phép màu, ta thỉnh thoảng lại bắt gặp một sự sống còn ngoài sức tưởng tượng của con người: Như em bé sơ sinh được lôi ra dưới đóng gạch còn sống khi một đầu cuống rốn vẫn dính vào cuống nhau của người mẹ đã chết, và em đươc đặt tên là Aya (tiếng A Rập có nghĩa là may mắn). Như một gia đình 8 người, không ai sống sót trừ bé gái lên 5 tuổi, được lôi ra dưới đống gạch ngói vụn vỡ… và còn bao nhiêu phép màu nữa chỉ có Thượng Đế mới giải thích được.
Có lẽ, người chết cháy cần phải chôn cất vội vã. Sự chuẩn bị của mọi người gần như tối thiểu. Yến biết anh mình không tin đời sau. Mọi ý nghĩa, mọi giá trị đều ở đời này. Anh tin vào sự hữu hiệu, hữu ích của tinh thần và vật chất. Có trường hợp tinh thần cao hơn. Có trường hợp vật chất cần thiết hơn. Anh thường nói với Yến, sống là chuổi chọn lựa giữa tinh thần và vật chất. Vì vậy, nàng chọn lựa không khí tinh thần cho đám tang thay vì vật chất rình rang.
Lũ con cháu chúng tôi sang thăm cô Nhã chú Từ ở thành phố Malmo, miền Nam Thụy Điển, vào khoảng giữa tháng 10 2024. Có chúng tôi về, cô chú vui lắm và thường cùng chúng tôi ra ngoài dạo phố, ngắm cảnh, ăn uống. Trong một buổi chiều đi uống cà phê, chúng tôi chụp được tấm hình cô chú nắm tay nhau đi dạo trong một công viên thanh bình, khi trời đất vào thu, dưới ánh nắng nghiêng nghiêng của buổi hoàng hôn cuối ngày. Chúng tôi đặt tên tấm hình đó là “Vẫn nắng vàng dù buổi chiều của đời”, là câu đầu tiên trong bài hát Vầng Trăng Xưa, chú Từ sáng tác trong trại giam Hàm Tân vào năm 1985.
Cô ngồi bên cửa sổ nhìn trời tối buông xuống đại lộ. Đầu cô dựa lên rèm cửa sổ và trong mũi cô là mùi vải cretonne bụi bặm. Cô cảm thấy mệt mỏi...
Mỗi ngày bạn cảm nhận được nhiều nhịp đập của những trái tim khác nhau. Bạn thông minh hơn và hiểu biết hơn vì những người tốt lành chiếu ánh sáng của họ lên đường đi của bạn. Bạn sống một cuộc đời giàu có vì những ngôi nhà của người khác bạn được ghé thăm, bữa ăn tối của họ bạn được mời tới. Những món quà quý nhất mà tôi nhận được trong đời đều đến từ người nghèo khó.
Đời sống thật của bạn cũng thú vị không kém gì một bộ phim trinh thám hay cuốn tiểu thuyết diễm tình. Tôi không cho rằng văn học hay phim ảnh hay mạng xã hội là không cần thiết. Tôi chỉ nghĩ đời sống thật của bạn hiện đang bị quên lãng. Hãy trở về chính căn phòng của mình, nhìn mặt người bên cạnh, trò chuyện. Hãy pha ấm trà nóng, chọn cái áo thật đẹp, hãy uống tất cả những tách trà buổi sáng của đời bạn. Nhìn thật lâu những nan hoa của chiếc xe đạp chạy trên đường. Chẳng để làm gì cả.
Tháng đầu tiên của năm 2025 đang trôi qua. Nhiều câu hỏi đang hiện ra trên các trang báo. Thế giới có thể sẽ bình an hơn? Dân tộc Palestine có thể sẽ được phép cho lập quốc? Ukraine có thể đã tới gần ngày ngưng bắn? Biển Đông sẽ ngưng sóng gió? Cuộc chiến Đài Loan sẽ thoát được? Nam Hàn và Bắc Hàn sẽ làm hòa với nhau? Chúng ta không mong đợi phép lạ hiện ra cho thế giới này, chỉ mong đợi năm 2025 đỡ bất an hơn. Nếu không chấp nhận những dị biệt của nhau, để cởi mở với những tư tưởng đa nguyên hơn, thế giới này sẽ cứ mãi bất an. Nỗi lo lớn nhất của nhân loại là chiến tranh. Lời chúc cần thiết nhất cho nhân loại hiển nhiên phải là hòa bình, bởi vì trong mấy năm qua, tuy chưa nổ trái bom hạt nhân nào, mà hầu hết các nơi ở Gaza và Ukraine đã trở thành gạch vụn. Đó là chưa kể tới thiệt hại về nhân mạng, khi một người chết đi, là một gia đình đau đớn, và cả một cộng đồng lay chuyển. Đôi khi chúng ta mong chờ phép lạ để thế giới hòa bình.
Một tin tức nóng hổi trong giới văn học hiện đại thế kỷ 20: Virginia Woolf, nữ tiểu thuyết gia và nhà viết tiểu luận (essayist) nổi tiếng, hóa ra còn sở hữu một tài năng khác: làm thơ. Bí mật này được hé lộ nhờ những tài liệu mới được phát hiện bởi Sophie Oliver, giảng viên về chủ nghĩa hiện đại tại Đại học Liverpool.
Phát thanh viên Nhã Lan của kênh truyền hình Hồn Việt TV (Orange County, CA) nói chuyện với nhà văn / nhà thơ Trịnh Y Thư về văn chương và các điều khác...
Tác phẩm Drei Kameraden (Three Comrades) năm 1936 của văn hào Đức, Erich Maria Remarque (1898-1970) Tâm Nguyễn dịch với tựa đề Chiến Hữu, nhà xuất bản Kinh Thi ấn hành năm 1972, gồm 28 chương dày bảy trăm trang. Đệ Nhất Thế Chiến, Remarque ở tuổi 19, bị động viên vào Quân Đội Hoàng Gia Đức, thuyên chuyển về Mặt Trận Miền Tây (The Western Front), bị thương vì các mảnh đạn bắn vào chân trái, tay phải và vào cổ, nên được tản thương về bệnh viện, điều trị cho đến khi chiến tranh kết thúc rồi được giải ngũ khỏi Quân Đội Đức. Sau khi chiến tranh chấm dứt Remarque bị ám ảnh bởi các cảnh tàn phá của chiến tranh, thân phận con người, người lính trong và sau giai đoạn bi thương của lịch sử.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.