Hôm nay,  

Không Thể Ngừng Nghĩ Về Đồ Ăn? Làm Sao Cưỡng Lại “Tiếng Gọi của Thức Ăn”

08/11/202400:00:00(Xem: 1746)
ngung an
Tiếng gọi thức ăn là tình trạng suy nghĩ dai dẳng, khó kiểm soát, khiến người ta căng thẳng đầu óc và khó tập trung vào những việc khác. (Nguồn: pixabay.com)
Gần đây, thuật ngữ “food noise”, hay “tiếng gọi thức ăn” xuất hiện khắp nơi. Nghe qua cụm từ này, nhiều người có thể nghĩ đó là những âm thanh như tiếng giòn khi ta nhai khoai tây chiên, hay tiếng dầu sôi xèo xèo khi nấu ăn. Thực ra, đó là tình trạng khó kiểm soát về thức ăn khi người ta nghĩ hoài về thức ăn khiến đầu óc căng thẳng khó tập trung vào các hoạt động khác. Có thể tạm hiểu “food noise” là ‘sự bận tâm, thèm thuồng về đồ ăn’ hay ‘tiếng gọi của thức ăn.’ Trong một chương trình truyền hình đặc biệt gần đây, Oprah đã nhắc đến hiện tượng này khi nói về các loại thuốc giảm cân như OzempicWegovy.
 
Dù không phải là khái niệm mới hay bệnh lý chính thức, “sự bận tâm với đồ ăn” ngày càng thu hút sự chú ý, đặc biệt khi các loại thuốc giảm cân GLP-1 như Ozempic và Wegovy trở nên phổ biến. Ngoài công dụng giảm cân, nhiều người dùng cho biết các loại thuốc này còn giúp giảm, thậm chí loại bỏ hoàn toàn, hiện tượng suy nghĩ thèm thuồng về thức ăn.
 
Robert Kushner, bác sĩ chuyên khoa về béo phì và giáo sư về giáo dục y khoa tại Trường Y Feinberg, Đại học Northwestern, cho biết: “Nhiều bệnh nhân dùng thuốc GLP-1 thường cho biết rằng họ cảm thấy đầu óc yên tĩnh hơn và bớt bị ám ảnh về đồ ăn. Điều đó khiến tôi chú ý hơn về khái niệm ‘food noise.’
 
Theo Rachel Goldman, nhà tâm lý học chuyên về hành vi ăn uống và giảng sư tại Trường Y Grossman, Đại học NYU, văn hóa ăn kiêng hiện nay đóng vai trò quan trọng trong việc tạo ra ‘tiếng gọi thức ăn.’ Người ta thường bắt gặp những thông điệp về việc nên ăn gì và không nên ăn gì, khiến cho những suy nghĩ về chuyện ăn uống cứ lởn vởn trong đầu óc. Mãi cho đến khi những mối bận tâm đó biến mất, người ta mới nhận ra tâm trí mình đã bị ‘quấy nhiễu’ đến mức nào.
 
Tác hại khi thường nghĩ về đồ ăn
 
Cần phải giải thích rõ rằng food noise không liên quan đến cảm giác đói hay thiếu thốn thực phẩm. Lawrence Cheskin, giáo sư về dinh dưỡng và nghiên cứu thực phẩm tại Đại học George Mason, giải thích rằng đó là những suy nghĩ và cảm giác thôi thúc liên tục về thức ăn mà không nhất thiết có liên quan đến nhu cầu thực sự của cơ thể.
 
Theo một nghiên cứu đăng trên tạp chí Nutrients năm 2023, food noise được mô tả là trạng thái suy nghĩ ám ảnh và rối rắm về đồ ăn, có thể xuất hiện do các tín hiệu bên trong (như cảm giác đói cồn cào hay nghĩ về chuyện ăn uống) hoặc từ các yếu tố bên ngoài (như nhìn thấy hay ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn). Những tín hiệu này có thể khơi dậy những suy nghĩ liên quan đến thức ăn và cứ lặp đi lặp lại
 
Mức độ và ảnh hưởng của “tiếng gọi thức ăn” có thể khác nhau: với một số người, đó là những suy nghĩ không ngừng về việc ăn gì, khi nào ăn, hoặc ăn bao nhiêu, khiến họ bị xao nhãng và căng thẳng đầu óc. Họ thậm chí có thể nghĩ về bữa ăn tiếp theo trong khi đang ăn bữa hiện tại.
 
Bác sĩ Susan Albers từ Cleveland Clinic cho biết: “Để dễ hình dung, chúng ta dùng biểu đồ hình tròn tượng trưng cho những suy nghĩ diễn ra trong một ngày. Hãy nhớ lại xem quý vị thường dành bao nhiêu thời gian trong ngày để nghĩ về chuyện ăn uống? Với những người bị ám ảnh nặng nề bởi chuyện ăn uống, họ có thể dành tới 80-90% thời gian trong ngày để nghĩ về đồ ăn.
 
Goldman nói thêm: “Nếu ở mức nặng, food noise còn có thể ảnh hưởng đến giấc ngủ, gây cảm giác tội lỗi hoặc xấu hổ khi ăn uống, hoặc bồn chồn lo lắng, khiến người ta khó hoạt động hiệu quả trong cuộc sống hàng ngày.” Ngược lại, những người chỉ bị nhẹ có thể còn chẳng nhận ra là mình đang bị phiền nhiễu với hiện tượng này.
 
Ai dễ bị ‘suy nghĩ ám ảnh về đồ ăn’? Tại sao?
 
Bất kỳ ai cũng có thể gặp phải hiện tượng này, nhưng những người thừa cân hoặc béo phì thường gặp nhiều hơn, khiến việc giảm cân trở nên khó khăn. “Nếu ai đó cứ liên tục nghĩ về thức ăn, họ thường sẽ ăn nhiều hơn,” Cheskin giải thích.
 
Theo một nghiên cứu trên tạp chí Obesity Reviews, phản ứng mạnh với các tín hiệu liên quan đến thức ăn thường gây cảm giác thèm ăn và ảnh hưởng đến hành vi ăn uống, làm tăng nguy cơ tăng cân.
 
Phúc trình của Weight Watchers và STOP Obesity Alliance năm 2024 cũng chỉ ra rằng “hơn một nửa số người thừa cân hoặc béo phì bị ám ảnh với những suy nghĩ về đồ ăn, khiến họ khó tuân thủ chế độ dinh dưỡng lành mạnh hoặc vận động, tập thể dục.
 
Những người mắc chứng hỗn loạn ăn uống (eating disorder) hoặc ăn uống không điều độ cũng dễ bị ảnh hưởng. Goldman giải thích: “Nếu quý vị thường nhịn ăn, bỏ bữa, cơ thể sẽ phát ra tín hiệu đòi ăn nhiều hơn, làm tăng sự ám ảnh về thức ăn.
 
Ngoài ra, những ai có quá nhiều quy tắc nghiêm ngặt, khắt khe về chuyện ăn uống hoặc đã ăn kiêng nhiều năm, cũng có thể gặp phải hiện tượng ám ảnh về đồ ăn. Theo nghiên cứu đăng trên tạp chí Appetite năm 2024, food noise rất phổ biến ở những người mắc chứng orthorexia nervosa (chứng ám ảnh về việc ăn uống lành mạnh), tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc ăn kiêng và luôn bận tâm về sự tinh khiết của thực phẩm.
 
Albers cho biết: “Food noise không chỉ gây khó chịu mà còn tạo ra cảm giác xấu hổ hoặc tự phán xét về thói quen ăn uống của mình. Điều này có thể ảnh hưởng đến các mối quan hệ xã hội và làm giảm hứng thú với các hoạt động khác trong cuộc sống.
 
Các loại thuốc giảm cân như Ozempic làm thế nào để giúp giảm bớt những suy nghĩ về thức ăn?
 
Thật sự là có nhiều người dùng thuốc GLP-1 như Ozempic hoặc Wegovy cho biết họ bớt bị ám ảnh với những suy nghĩ về thức ăn.
 
Theo giáo sư Cheskin, các loại thuốc này tác động lên những thụ thể liên quan đến cảm giác đói và sự thèm ăn trong não bộ và hệ tiêu hóa, giúp giảm bớt một số tác nhân kích thích cảm giác thèm ăn.
 
GLP-1 (viết tắt của glucagon-like peptide 1) là một loại hormone tự nhiên có vai trò kiểm soát đường huyết, cảm giác thèm ăn và tiêu hóa. Các thụ thể GLP-1 phân bố khắp nơi trong não bộ, nhất là ở Vùng dưới đồi (hypothalamus) và các vùng não liên quan đến phản ứng khen thưởng (reward centers). Khi uống thuốc, thuốc sẽ tác động đến các thụ thể GLP-1, giúp giảm bớt các tín hiệu thúc đẩy cảm giác đói hoặc ám ảnh về thức ăn.
 
W. Scott Butsch, giám đốc chuyên khoa béo phì tại Bariatric and Metabolic Institute, Cleveland Clinic, giải thích thêm: “Nói cách khác, các thuốc loại này làm gián đoạn đường dẫn dopamine trong hệ thống phản ứng khen thưởng của não bộ, ngăn chặn hoặc giảm bớt các suy nghĩ ám ảnh về thức ăn. Nên người dùng thuốc sẽ cảm thấy ít nghĩ về thức ăn hơn.
 
Một nghiên cứu gần đây trên tạp chí Addiction chỉ ra rằng các loại thuốc giúp ức chế GLP-1 có thể hỗ trợ cho những người đang phải đối mặt với các chứng nghiện ngập. Cụ thể, những người bị hỗn loạn sử dụng rượu (alcohol use disorder, AUD) có thể kiểm soát thói quen uống rượu tốt hơn 50%, giảm bớt tình trạng say xỉn khi dùng các loại thuốc này. Tương tự, thuốc cũng giúp những người nghiện opioid giảm 40% tỷ lệ quá liều.
 
Butsch cho biết: “Một số người không nhận ra mình đang gặp phải tình trạng food noise cho đến khi bắt đầu dùng các loại thuốc này. Họ nhận thấy rằng suy nghĩ của mình trở nên rõ ràng hơn, có nhiều không gian hơn trong tâm trí, không còn bị chi phối bởi những suy nghĩ về thức ăn. Chúng tôi chưa rõ liệu điều này có ảnh hưởng đến cân nặng hay không, nhưng rõ ràng là tâm trí được thảnh thơi có thể giúp cải thiện chất lượng cuộc sống.
 
Ngoài thuốc ra còn cách nào khác để bớt bị ám ảnh bởi thức ăn?
 
Những người không dùng thuốc GLP-1 hay thuốc giảm cân khác vẫn có thể áp dụng một số biện pháp để bớt bị ám ảnh với những suy nghĩ về đồ ăn, gồm việc ngủ nghỉ, thói quen ăn uống, tập thể dục và cách kiểm soát căng thẳng đầu óc.
Ngoài ra, việc ghi chép lại các suy nghĩ hoặc tình huống liên quan đến food noise cũng rất hữu ích. Khi đã nhận biết được những yếu tố kích thích hiện tượng này, quý vị có thể tìm cách giảm bớt. Thí dụ, nếu sự bận tâm về thức ăn trở nên mạnh mẽ sau khi đã không ăn gì trong năm giờ, thì quý vị có thể thử ăn chút gì đó trong khoảng ba đến bốn giờ thôi, đừng để quá năm giờ, để giảm bớt cảm giác đói và lo âu.
 
Hãy cố gắng duy trì thói quen ăn uống điều độ, và lựa chọn những món ăn phù hợp với tình trạng sức khỏe mà bản thân mình cũng thích. Bên cạnh đó, tập thể dục hoặc tham gia các hoạt động thú vị cũng có thể kích thích sản sinh dopamine, giúp làm dịu đi những suy nghĩ ám ảnh về ăn uống.
 
Cuối cùng, sự bận tâm về đồ ăn là một vấn đề rất phổ biến, vì vậy quý vị đừng tự trách mình. Goldman nhấn mạnh: “Cách chúng ta nhìn nhận và nói chuyện với chính bản thân mình rất quan trọng,” mọi người nên suy nghĩ thoáng hơn và biết yêu thương bản thân hơn.

Cung Đô biên dịch
Nguồn: “Can’t stop thinking about your next meal? That’s ‘food noise’—here's how to stop it” được đăng trên trang Nationalgeographic.com.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
FDA vừa chấp thuận một thiết bị mới giúp giảm triệu chứng ù tai. Thiết bị này kết hợp việc kích thích điện lên lưỡi và phát âm thanh qua tai cùng một lúc. Christoffer Cederroth, nhà nghiên cứu tại Viện Karolinska, Thụy Điển, nhận định rằng phương pháp này là "bước tiến quan trọng" trong việc điều trị bệnh ù tai. Tình trạng ù tai, với các triệu chứng như tiếng kêu, tiếng rít, hay tiếng gõ, ảnh hưởng đến khoảng 15% dân số Thụy Điển.
Phó Tổng thống Kamala Harris đã trình bày kế hoạch mở rộng chương trình Medicare nhắm vào việc bao gồm thêm các dịch vụ chăm sóc sức khỏe tại nhà cho người cao niên. Kế hoạch này được bà chia sẻ trong chương trình talk show “The View.” Harris giải thích rằng bà mong có thể giảm bớt gánh nặng cho những người thuộc “Thế hệ sandwich,” ám chỉ thế hệ trung niên vừa phải nuôi con vừa phải chăm sóc cha mẹ già. Chi phí cho các dịch vụ chăm sóc mở rộng sẽ được trang trải nhờ số tiền tiết kiệm từ việc đàm phán với các công ty dược phẩm để giảm số tiền Medicare phải trả cho thuốc theo toa. Harris cũng kêu gọi mở rộng bảo hiểm Medicare để bao gồm cả các dịch vụ khám và chữa trị tai và mắt.
Medicare đã hoàn tất cuộc đàm phán đầu tiên với các nhà sản xuất thuốc trong năm nay. Congressional Budget Office (CBO) ước tính đàm phán thuốc theo toa sẽ tiết kiệm cho chính phủ khoảng 98.5 tỷ USD trong một thập niên. Chiến dịch tranh cử của bà Harris cho biết chi phí chăm sóc tại nhà ít hơn khoảng 3,000 USD mỗi tháng so với dịch vụ chăm sóc tại viện dưỡng lão.
Con người đã uống rượu từ hàng ngàn năm nay. Việc cụng ly với bạn bè hay nhấm nháp chút bia, rượu sau một ngày làm việc đã là một phần quá đỗi quen thuộc trong văn hóa của chúng ta. Nhưng tất cả những thứ đồ uống đó có ảnh hưởng gì đến cơ thể chúng ta? Ngày càng nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng ngay cả việc uống rượu, bia ở mức độ vừa phải cũng có thể gây hại nhiều hơn chúng ta vẫn thường nghĩ.
Các hormone phái tính như estrogen và testosterone có vai trò rất quan trọng trong não bộ, ảnh hưởng đến tâm trạng, trí nhớ và nhiều yếu tố khác. Mang thai là giai đoạn có sự thay đổi hormone mạnh mẽ nhất trong đời người, nhưng cho đến nay, giai đoạn 9 tháng thiêng liêng này vẫn luôn là một “hộp đen” ẩn chứa nhiều điều bí ẩn mà các khoa học gia về thần kinh chưa thể khám phá hết.
Chăm sóc sức khỏe là một trong những vấn đề quan trọng nhất trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2024. Hai ứng viên, Kamala Harris của Đảng Dân chủ và Donald Trump của Đảng Cộng hòa, có những quan điểm và hành động rất khác nhau về vấn đề này. Thay vì chỉ bàn về những lời hứa hẹn, chúng ta hãy cùng nhìn lại những hành động trong quá khứ của họ để thấy rõ lập trường và cách giải quyết của từng ứng viên đối với các vấn đề như Medicare, Đạo luật ACA, cơ sở hạ tầng y tế công cộng, chính sách về giá thuốc, ngăn chặn tình trạng lạm dụng trẻ em và bạo lực gia đình.
Để có sức khỏe tốt và sống thọ hơn, chúng ta không chỉ cần phải tập thể dục và ăn uống lành mạnh, mà còn cần tập giữ dáng điệu cơ thể phù hợp với các hoạt động. Dáng điệu phù hợp có thể giúp chúng ta tránh được nhiều vấn đề như đau cổ và lưng, các vấn đề về hệ hô hấp và hệ tiêu hóa, chơi thể thao không tốt, các bắp thịt dễ bị nhức mỏi và sự cân bằng hormone trong cơ thể cũng bị ảnh hưởng. Nếu không được điều chỉnh, những vấn đề này có thể trở nên trầm trọng hơn theo thời gian.
Từ ngày 10/9/2024, theo quy định mới của Cơ quan Kiểm soát Thực-Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA), tất cả các cơ sở có dịch vụ chụp nhũ ảnh (mammography) sẽ phải cung cấp cho phụ nữ đến chụp hình quang tuyến ngực thông tin về mật độ mô vú của họ. Điều này nhằm đảm bảo phụ nữ trên toàn quốc được cung cấp đầy đủ thông tin về nguy cơ liên quan đến mật độ mô vú, được khuyến nghị sử dụng các phương pháp chụp hình chẩn bịnh khác để giúp phát hiện ung thư. Phụ nữ cũng sẽ được khuyến khích thảo luận với bác sĩ về các bước tiếp theo phù hợp với tình trạng sức khỏe của mình.
Trong nhiều năm qua, vợ chồng Amanda Smith thường có những hôm mất ngủ bởi tiếng bíp bíp bíp vang lên lúc nửa đêm. Đó là tiếng chuông cảnh báo mức đường huyết của cô tăng lên quá cao hoặc hạ xuống quá thấp. Những khi ấy, cô sẽ phải với lấy những hộp nước trái cây thủ sẵn trong ngăn tủ đầu giường, hoặc điều chỉnh máy bơm insulin để cân bằng lại hàm lượng đường trong máu.
Nếu quan sát kỹ lưỡng, quý vị có thể sẽ thấy ngạc nhiên trước sự khác biệt rõ rệt ở những cụ đang ngấp nghé tuổi 80. Một số cụ bị bệnh quên (hay còn gọi là bệnh lú lẫn, Dementia), nhưng cũng có một số cụ vẫn rất minh mẫn và nhớ rất dai, dù đi đứng đã lọm khọm lắm rồi.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.