Hôm nay,  

Phép Lạ Đức Thánh Mẫu Đồng Trinh Maria

01/06/202109:57:00(Xem: 4271)

                                                         

 

Chủ Nhật mùng 9 vừa qua của tháng 5 này là Ngày Hiền Mẫu (Mother’s Day) tại Hoa Kỳ, để cho tất cả con cái có dịp đặc biệt tỏ lòng thành kính tri ân người Mẹ qua nhiều hình thức khác nhau, đã phải cực nhọc hy sinh mọi gian khổ để nuôi dưỡng con khôn lớn, ăn học thành tài và sống tự lập ngoài xã hội. Nói riêng về Đạo Công Giáo, trong suốt tháng 5 này gọi là tháng Dâng Hoa Đức Mẹ của tất cả các tín đồ người Công Giáo Việt Nam trên hoàn vũ, bầy tỏ lòng kính mến và tôn vương Thánh Nữ Đức Mẹ Đồng Trinh Maria là Mẹ Thiên Chúa. Bên phía Phật Giáo thì có ngày Lễ Vu Lan cũng biểu tượng cùng một ý nghĩa tương tự như bên phía Công Giáo. Nhân dịp ngày Hiền Mẫu năm nay, tác giả xin kể lại một câu chuyện về những phép lạ mầu nhiệm của Đức Trinh Nữ Maria ban cho một nam tử tội người Việt mà tác giả đã trình bầy trong một bài viết mới đây và ban cho một nam tù nhân người Việt đang khi còn ở trong tù và sau khi lãnh án tù treo tại ngoại. Vậy nội dung bài viết này cũng như bài viết trước, tác giả xin được miễn bàn luận những điều có liên quan đến vấn đề pháp lý tội trạng của đương sự, đã được lãnh án phạt 10 năm tù treo, về tội kích thích tình dục trẻ em tại Hoa Kỳ.

 

Người tù nhân này trước kia đã bị đi tù cải tạo ở VN, chỉ vì ông là một cựu Sĩ Quan QLVNCH và sau này ông được bảo trợ sang Hoa Kỳ theo diện HO (Human Operation). Sau nhiều năm sống tại Hoa Kỳ, ông hội đủ điều kiện để nạp đơn xin bảo trợ cho con cái có gia đình sang đoàn tụ với ông tại đây. Trong khi ông đang chờ đợi ngày đoàn tụ với 3 cô con gái đã lập gia đình cùng với mấy đứa cháu ngoại của ông, thì chẳng may ông bị đưa vào trại tạm giam (Jail) để chờ ngày ra tòa án xét xử về tôi phạm hình sự của ông như đã nêu trên đây. Có một điều đặc biệt là trước khi ở tù, trong khi ở tù và sau khi ra tù, ông rất tôn kính và luôn luôn sốt sắng tin cậy vào lời cầu nguyện của ông với Đức Mẹ Maria, xin Đức Mẹ ban ơn phước lành cho ông được mau chóng ra khỏi tù, để được đoàn tụ với con cháu từ VN sang Hoa Kỳ và tất cả những lời cầu nguyện này của ông đều đã được Đức Mẹ nhận lời, ban ơn phước lành cho ông theol lời cầu nguyện của ông, đã được thể hiện qua những phép lạ của Đức Mẹ Đồng Trinh Maria ban cho ông như sau.

 

Hiện tượng phép lạ thứ nhất: Trong khi ông đang nằm trong tù mấy tháng nay để chờ đợi ngày ra trình diện phiên tòa xét xử. Trong khi đó tác giả lại là Tuyên Úy của trại tù này, nên có nhiệm vụ phải rao giảng Tin Mùng và ủy lạo tinh thần cho các anh chị em tù nhân, không phân biệt sắc tộc, giới tính, tôn giáo và mầu da trong các trại tù tại tiểu bang Oklahoma và đồng thời cũng giải thích các thủ tục pháp lý (Legal Procedures) và các quyền lợi cho cá nhân tù nhân theo luật pháp hiến định, vì ngoài nhiệm vụ làm Tuyên Úy trại tù vào những ngày nghỉ cuối tuần cho Tổng Giáo Phận Công Giáo Oklahoma City, tác giả cũng đang phục vụ cho Tòa Án Liên Bang Hoa Kỳ đặc trách nhập tịch vào những ngày thường trong tuần. Do đó trước kia tác giả đã giúp ông tù nhân này lập thủ tục điền đơn bảo trợ cho 3 gia đình con cháu ông sang Hoa Kỳ như đã đề cập ở phần đầu trên đây, thì nay bất ngờ ông báo tin cho tác giả biết là cả 3 gia đình gồm con cháu của ông bảo trợ trước đây, nay đã tới phi trường Los Angeles để đoàn tụ với ông, trong khi ông còn đang nằm trong tù và chưa hề nhận được thư từ của Sở Di Trú HK yêu cầu ông cần bổ túc hồ sơ bảo trợ tài chánh cho 3 gia đình này, theo như Luật Di Trú Hoa Kỳ đã quy định. Nghe được tin này, tác giả nhận thấy đây đúng là một phép lạ hy hữu có một không hai, chưa từng thấy xẩy ra ở Hoa Kỳ, mà Đức Mẹ đã ra tay cứu giúp 3 gia đình này qua lời cầu nguyện của ông. Không những thế, thay vì 3 gia đình này phải bị trả về lại VN ngay ngày hôm đó, thì may thay Cơ Quan Thiện Nguyện USCC ở Virginia đã đứng ra nhận lời bảo trợ cho 3 gia đình này ở lại Hoa Kỳ, chờ đến ngày người Bố được phép ra khỏi tù, thì sẽ chuyển 3 gia đình này về đoàn tụ với Bố ở Oklahoma City. Hiện nay 3 gia đình này đã được xum họp với Bố và các con đều có công ăn việc làm tương đối khá giả, các cháu học hành ngoan ngoãn.

 

Hiện tượng phép lạ thứ nhì: Trước ngày đương sự trình diện phiên tòa xét xử tội trạng của ông như đã nêu lên phần mở đầu của bài này và vì là chỗ quen biết với đương sự trước khi ông bị ở tù, đồng thời tác giả lại là Tuyên Úy phục vụ cho anh chị em trong trại tù này, nên ông biết rõ tôi ngoài việc đặc trách nhập tịch ra, tôi còn đặc trách Luật Sư Đoàn Liên Bang tại Tòa Án Liên Bang Hoa Kỳ ,thì ông tin chắc tôi quen biết nhiều luật sư, nên ông nhờ cậy tôi tham khảo pháp lý với vài luật sư, để xem tình trạng tội phạm hình sự này của ông sẽ bị lãnh án phạt bao nhiêu năm tù ở? Và làm theo lời yêu cầu của ông, tôi đã hỏi một vài luật sư thân với tôi chuyền về luật hình sự (Criminal Law), họ cho biết nếu có chứng cớ hiển nhiên, đương sự có thể lãnh án phạt tù ở trên 10 năm trở lên, bất kể tuổi tác già trẻ là bao nhiêu. Nhưng khi đến ngày trình diện phiên tòa xử án ông và nghe Quan Tòa tuyên án ông 10 năm tù treo (Probation of 10 years) và đó là sau thời gian ông đã phải nằm trong tù mất gần 4 tháng trời, vì ông không có tiền đóng thế chân tại ngoại. Nhưng nhờ tôi cố gắng tìm được người đồng hương bỏ tiền ra đóng tiền thế chân cho ông được tại ngoại, cho đến ngày ông trình diện phiên tòa xử như vừa nói trên. Đây lại đúng là phép lạ lần thứ hai mà Đức Mẹ Maria đã ban ơn phước quá đặc biệt cho ông vì ông luôn luôn vững lòng xác tín trông cậy vào Đức Mẹ Maria, là Mẹ Thiên Chúa đã từng cứu giúp ông.

 

Hiện tượng phép lạ thứ ba: Trong lúc ông đang thi hành bản án treo gần hết hạn 10 năm, thì ông lại hoàn toàn vô tình vi phạm một tội hình sự khác. Đó là vì thương tình một cậu bé trai ở gần nhà quen biết ông. Cậu này mê thích chơi game và cậu đã có nhiều games khác ở nhà do mẹ cậu đã mua cho cậu nhiều lần trước đây rồi, nên lần này mẹ cậu nhất định từ chối không chịu mua game mới này cho cậu chơi nữa. Cậu đến gặp ông khóc lóc kể lại cho ông nghe sự tình, ông cảm thấy thương xót cậu bé và liền dẫn cậu bé mang theo một game cũ đến tiệm bán game và ông trả thêm chút tiền sai biệt để đổi lấy game mới mà cậu đang mong muốn có. Nhưng chẳng may xui xẻo cho ông là tình ngay lý gian, cũng gần giống như câu chuyện đầu tiên ông bị buộc tội là kích thích tình dục trẻ em (Child Molestation). vì ngày hôm sau, có một khách hàng đến tiệm trưng bằng cớ game cũ đó chính là game của họ bị mất cắp và sau đó ông bị cảnh sát đến nhà bắt giam ông vào trại tù về tội mua bán đồ gian bất hợp pháp, cho dù tội phạm lần này thuộc tội tiểu hình. Nhưng vì ông vi phạm tội trong thời gian vẫn còn phải thi hành bản án treo chưa dứt, nên ông có thể lãnh án tù ở (Imprisonment Sentence) thêm nhiều năm nữa. Lần này tôi vào thăm ông, tôi rất buồn lòng và rất thất vọng về hành động thơ dại này của ông. Tội đầu tiên của ông tôi đã cố gắng hết sức để tìm người đóng tiền thế chân cho ông được tại ngoại hầu tra. Nhưng lần này tôi không biết cách nào để có thể giúp đỡ ông được tại ngoại như lần đầu nữa. Cuối cùng tôi chỉ còn biết cầu nguyện Đức Mẹ cùng với lời cầu nguyện của ông, xin Đức Mẹ hãy rủ lòng thương xót ban ơn phước lành cho ông thêm một lần chót được trở về nhà, sẽ không bị lãnh thêm án phạt tù ở, theo đúng như điều luật án treo đã quy định và nhất là ông đã được theo học xong khóa giảng dậy những quy luật này, để ông có thể thi hành oàn vẹn thời gian còn lại của bản án treo 10 năm, trước khi ông được Chúa gọi về với Ngài. Thế là Đức Mẹ lại ban ơn phước lành cho ông, vì sau một ít ngày ông bị giam giữ trong tù lần thứ hai và ông lại được trả tự do trở về nhà mà không những không phải đóng tiền thế chân tại ngoại mà ông cũng không bị lãnh án tù ở như luật đã pháp quy định. Mới đây tác giả đến thăm ông thì được ông cho biết ông đã thi hành xong bản án đã hơn một năm nay rồi và để tỏ lòng biết ơn của ông đối với tác giả, về sự giúp đỡ nhiệt thành của tác giả dành cho ông, liên tục trong suốt thời gian ông bị ở tù 2 lần cho đến hôm nay, nếu bất cứ khi nào ông cần đến sự giúp đỡ của tác giả, tôi đều sẵn sàng đến với ông và ông đã tặng cho tôi bức tượng Đức Mẹ Maria Đầy Ơn Phước, mà ông thờ kính bức tượng này đặt trên Bàn Thờ trong nhiều năm qua tại tư gia của ông.



C:\Users\tqnguyen\Desktop\IMG_0895_COM.png



Nói tóm lại sau 21 năm liên tục tôi được phục vụ cho anh chị em tù nhân trong các trại tù của tiểu bang Oklahoma, tôi đã nhận được 2 kỷ vật vô giá: Bức ảnh thêu hình Đức Mẹ Bồng Chúa Giêsu và bức tượng Đức Mẹ Maria Đầy Ơn Phước do 2 tù nhân kính tặng tôi, để tôi lưu giữ làm kỷ niệm trong cuộc đời tôi trên thế gian này và mỗi lần tôi chiêm ngưỡng nhìn vào 2 kỷ vật này, làm cho tôi có cảm giác thiêng liêng, hình như Chúa Hài Đồng Giêsu và Đức Mẹ Maria Đồng Trinh đang hiện ra trước mắt tôi.

 

                                  PT. Nguyễn Mạnh San




*****

THE MIRACLE OF THE VIRGIN MARY

                                                                                                         

                                                                                            Memoir of Deacon San M. Nguyen   


The Sunday 9th of May is Mother's Day in the United States, this would remind all American children of a special opportunity to pay their respects to their mothers in various ways, the mothers who have had to work so hard and sacrifice everything to nurture their children, to give them good education so that they can be self-supported and live independently in the society. Especially in Catholicism, the month of May is also called the month of the Offering Flowers to Our Lady, all Vietnamese Catholics in the world expressing their respect and reverence for the Holy Mother of the Blessed Virgin Mary, the Mother of Jesus Christ. In Buddhism, the Vu Lan festival, which is held in the 7th month of the lunar calendar year, also has the same meaning of respect and reverence for all mothers as in Catholicism. On this year's Mother's Day, the author would like to tell a story about the sacred miracles of the Virgin Mary who blessed a Vietnamese criminal in death row, whose story was presented by the author in a recent newspaper article. Our Lady also blessed another Vietnamese male prisoner while he had been in prison, later served 10 years suspended sentence and out on bail. His crime was inciting sexual desire of a child (child molestation) in the United States. In the contents of this article as well as of the previous one, the author does not present nor discuss the legal issues of the crimes committed.

 This prisoner had been previously sent to a re-education camp (prison) in Vietnam, just because he was a former ARVN (member of Armed Forces of Republic of Vietnam) officer and later he was allowed to immigrate to the United States under the HO (Human Operation) Program. After living in the United States for many years, he was eligible to apply for sponsoring his children and grandchildren to reunite with him in the U.S. While he was waiting for the day to be reunited with his three married daughters and his grandchildren, unfortunately he was sent to Jail pending a court date for his crime as outlined above. He was a very dedicated Catholic, before during and after his incarceration, he strongly believed in Our Virgin Mary and trusted that his prayer to her would be answered so that he would be quickly released from prison and be reunited with his children and grandchildren from Vietnam to the United States. In fact, his prayers have been blessed by Our Virgin Mary. The marvelous miracles given to him by Our Virgin Mary were as follows.

 The first miracle manifestation happened when he was in prison for several months waiting for the day to appear in court. Meanwhile, as the Chaplain of this prison, I has the duty to preach the Good News and to give spiritual support to the prisoners, regardless of ethnicity, sex, religion and color in prisons in the state of Oklahoma; I also explained the legal procedures and rights to each individual prisoner pursuant to the constitutional law. Besides performing my duties as a prison chaplain on weekends for the Catholic Archdiocese of Oklahoma City, I was also serving in the United States Federal Court for immigration and naturalization on weekdays. Therefore, I had previously helped this prisoner prepare sponsorship papers for the families of his three married daughters with their minor children to come to the United States as mentioned above. One day this inmate suddenly informed me that all of three families he sponsored had arrived in Los Angeles airport to reunite with him, while he was still in prison and he had never received any correspondence from the US. Immigration and Naturalization Service requesting his financial support documents for these families, as required by the US Immigration Law. Receiving this news, I realized that this is really a rare and unique miracle, never happened in the United States before. Indeed, Our Lady of Perpetual Help has helped these three families through his prayers. Not only that, instead of these families having to be returned to Vietnam on the same day, fortunately the USCC Charity Agency in Virginia voluntarily offered the sponsorship for the families to stay in the US, pending the release of their dad from prison to reunite with them in Oklahoma City. Finally, these families have been reunited with the father; all members of the families have relatively good jobs, and his grandchildren doing well in schools.

 The second miracle manifestation occurred before the date the litigant appeared in court for his crime as mentioned at the beginning of this article. Befriended with him before he was incarcerated and at the same time, I was a prison chaplain serving inmates in this prison. He knew well that in addition to my naturalization task in the court, I was also in charge of the Attorney Admissions to process lawyers's applications in order to practice before in Federal Courts; thus, I got to know many lawyers. He asked me to consult with a few lawyers to see how many years of incarceration would be for the case that he was involved? Per his request, I asked a few lawyers close to me and who specializing in criminal law; they said that if there is obvious evidence, the litigant might receive a prison sentence of more than 10 years or more, regardless of age of the defendant.  On the day he appeared in court for his trial, the Judge sentenced him to 10 years on probation.  Since he did not have enough money to pay for bond bailing him out before the trial date, he had to stay almost 4 months in prison.  Until the day he showed up for the trial as mentioned above I found a fellow countryman who helped pay bond for him to be released from prison. This is indeed the second miracle that Blessed Mary gave him such a special blessing because he always firmly believed in Blessed Mary, the Mother of Jesus Christ, who had once helped him.

 The third miracle manifestation: While he was serving a suspended sentence, near the end of 10 years term, he unwittingly committed another criminal offense. It was out of love for a boy living near his residence, who knew him. This boy loved to play games and he had several games at home that his mother bought him many times before, so this time she definitely refused to buy this new game for him. The boy went to see the man (who still serving the suspended sentence), he was crying and told him the story. He felt sorry for the boy and immediately took the boy with one of the boy's old game from his home to the game store where the man paid a little extra money on top of the old game in exchange for the new game that the boy wished to have. Unfortunately for him, he was accidently involved in another crime, just like the first story when he was accused of child molestation. The following day of the game exchange occurred, a customer came to the store showing proof that her old game was stolen; then he was arrested by the police at home and put him in jail for the crime of illegal trading, although this crime was a misdemeanor. Since he committed the crime while still serving a suspended sentence, he could have been imprisoned (Imprisonment Sentence) for many more years. Going to visit him in jail, I was very sad and very disappointed about his childish act. For the first crime, I tried my best to find someone to bail him out. But this time I didn't know how I could help bail him out like the first time. Finally I could only pray to Our Lady along with his prayer, asking Our Lady to have mercy on him, to bless him one last time so he may return home and he would not receive another prison sentence pursuant to the provisions of the suspended sentence law, especially he had completed the course related to these rules, so that he could fully serve the rest of the 10-year suspended sentence, before he leaves this world. So Our Lady blessed him again; after a few days in the jail for the second time, he was released to return home and he did not have to pay bond for bailing out, nor being sentenced to prison as stipulated by law. Recently, I visited him and was told that he had completed his sentence more than a year ago and he expressed his gratitude to me because of my continuous assistance to him for so many years since he was in the prison twice until today. Whenever he needed me, I came to help him. So he gave me a statue of Our Lady Mary Full of Grace, which he has venerated on the altar for many years in his home.



C:\Users\tqnguyen\Desktop\IMG_0895EN.png


                             

In short, after 21 consecutive years of serving my fellow inmates in Oklahoma's prisons, I have received two priceless memorabilia: an embroidered picture of Our Lady holding Jesus and a statue of Blessed Virgin Mary Full of Grace given to me by two prisoners. I keep them as special souvenirs of my life in this world, every time I look at these two memorabilia, they make me feel divine, and it was as if the Child Jesus and the Virgin Mary were appearing before my eyes.


                                                                                                             Deacon San Nguyen


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi định cư tại San Diego đã ngoài bốn mươi năm qua. Vùng đất hiếm hoi khó có nơi nào sánh được: bởi chỉ nội trong một ngày lái xe quanh quẩn, người ta có thể đi từ biển lên núi, từ rừng xanh đến sa mạc, thưởng ngoạn đủ đầy hương sắc của đất trời. Sáng sớm thong dong bên vịnh Mission, mặt nước yên như tờ, hàng cọ in bóng trên nền sương mỏng. Trưa ghé Julian, nhâm nhi ly cà phê hay lát bánh táo giữa tiết trời lành lạnh và màu xanh thăm thẳm của rừng thông. Chiều về, con đường tới Borrego mở ra vùng sa mạc hoang vu, xương rồng rải rác trên nền đá đỏ. Suốt dọc hành trình đâu đó hiện ra vườn cam, vườn bơ, đồng nho trĩu quả giữa thung lũng nắng chan hòa. Cảnh vật thay đổi không ngừng, khi mộc mạc, lúc rực rỡ, nhưng vẫn hài hòa như một bản nhạc êm dịu của đất trời. Mỗi lần lái xe ngang qua, tôi cảm thấy mình như được nối lại với nhịp sống của đất, và lòng bỗng nhẹ nhàng lạ thường.
Nhà kho Walmart ở ngoại ô Dallas chiều 24 tháng 12 lạnh như cái tủ đông bị quên đóng cửa. Đèn neon trên trần sáng trắng, lâu lâu chớp một cái như mệt mỏi. Mùi nhựa mới, mùi carton ẩm và tí mùi dầu máy trộn lại với nhau, cảm thấy nghèn nghẹn như cổ họng khi nuốt tin xấu. Tôi đứng giữa hai dãy kệ cao ngất, tay cầm clipboard, tay kia nhét sâu trong túi áo khoác xanh có logo Walmart. Đồng hồ trên tay: 5:17 PM. Giáng Sinh, Walmart đóng cửa sớm lúc 6 giờ. Nếu rời đúng giờ, chạy bốn tiếng, trừ chút kẹt xe, tôi sẽ về đến Houston khoảng mười, mười rưỡi. Trễ, nhưng vẫn còn kịp thấy tụi nhỏ mở quà.
Khi những ngày tháng cuối của một năm đang dần hết, chúng ta thường có lúc bồi hồi nhớ về cố hương, về mảnh đất chôn nhau cắt rốn, hoặc nơi đã in dấu nhiều kỷ niệm đã qua trong đời. Và tôi cũng vậy, xin được nhớ về Gò Vấp, nơi có địa danh Xóm Mới, vùng ngoại ô không xa Sài Gòn, được nhiều người biết đến như vùng đất với nhiều dân Bắc kỳ di cư, nổi tiếng là khu Xóm Đạo, đã từng là nơi sản xuất pháo cùng với món thịt cầy (mộc tồn) lừng danh.
Ông từ người Papua New Guinea đón cha xứ mới người Việt Nam trước cổng nhà xứ. Dáng người ông từ khoảng chừng 30, khuôn mặt PNG nâu nâu đậm nét đăm chiêu, ánh mắt ẩn hiện nét hồi tưởng. Khi nhìn thấy cha xứ mới đang kiên nhẫn đứng đợi dưới mái hiên nhà xứ, nụ cười xuất hiện trên môi ông từ để lộ hàm răng trắng đều thường thấy nơi người bản xứ. Nhưng nụ cười ấy vụt tắt khi ông mở cửa, mời cha xứ lên xe. Ông từ nhanh chóng quay về lại trạng thái khô khốc khi chiếc xe cũ lăn bánh nhọc nhằn trên con đường đá sỏi gập ghềnh. Sau vài câu trao đổi xã giao ngắn gọn, ông từ lại chìm vào trạng thái im lặng. Thời gian trôi qua, năm phút rồi mà vẫn không ai nói thêm một lời nào. Cuối cùng cha xứ lên tiếng,
Giáo Sư Dương Ngọc Sum, với tôi, là hình ảnh tiêu biểu, đáng kính từ nhân cách, hiếu học, luôn luôn cởi mở, tính tình hòa nhã, thân thiện với mọi người. Ông định cư tại Hoa Kỳ theo diện H.O 3 vào tháng 7 năm 1990 (trước tôi một tháng, H.O 4) và cũng trải qua những giai đoạn thăng trầm trong tháng ngày tị nạn. Nhân dịp kỷ niệm Lễ Thượng Thọ 90 tuổi của GS Dương Ngọc Sum, nhà giáo và nhà văn, nhà thơ Dương Tử, viết những dòng về ông
Mấy chị em tôi chia nhau mua nhiều loại báo: Làng Văn, Thế Kỷ 21, Văn, Văn Học… chuyền tay nhau đọc. Tôi “quen” Thế Kỷ 21 đã lâu, nhưng chỉ là quan hệ... đơn phương. Vào những năm 90 của thế kỷ trước, tôi gởi bài đến tờ báo Măng Non, sau này đổi thành Văn Nghệ Trẻ của nhà văn Ngô Nguyên Dũng ở Tây Đức. Mãi năm 2003, tôi mon men vượt đại dương, tìm đến Làng Văn Canada. Được thời gian ngắn, anh Ngô Nguyên Dũng cho biết, báo Làng Văn phải đình bản, vì những khó khăn về tài chánh. Duyên văn nghệ của tôi với Làng Văn chưa kịp “bén” đã chấm dứt. Nghe chị Hoàng Nga “mách nhỏ”, tôi gởi bài đến Văn Học. Có lẽ địa chỉ hotmail của tôi bị nhầm là thư rác, junkmail, điện thư bị trả lại với lý do không giao thư được. Tôi vẫn tiếp tục viết, xếp trong “tủ”, lâu lâu đem ra đọc. Mỗi lần đọc, dặm thêm chút “mắm muối”.
Tôi học được cụm động từ “đi lăng quăng” của bố Sỹ vào những ngày còn học tiểu học. Sau giờ tan trường hay vào cuối tuần, thỉnh thoảng bố lại hỏi mấy thằng con trai: “Có đi lăng quăng không?” Dĩ nhiên là có rồi! Ngồi ở thùng xe phía sau chiếc Daihatsu, chúng tôi theo bố đi giao sách ở những tiệm sách, sạp báo ở trung tâm Sài Gòn. Cũng có khi chỉ là ra một công viên, chúng tôi được chạy nhảy, trong khi bố ngồi trên xe viết lách. Không rõ có bao nhiêu tác phẩm của Doãn Quốc Sỹ được viết trong hoàn cảnh này. Rồi cụm từ “đi lăng quăng” trở lại sau gần một nửa thế kỷ. Ở căn nhà Lampson thành phố Garden Grove, mỗi chiều tôi đi làm về ghé qua, bố đã ngồi đợi trước cửa. Thấy tôi đến, bố hỏi ngay: “Có đi lăng quăng không?” Thế là hai bố con bắt đầu hành trình “lăng quăng” đúng nghĩa, qua những khu dân cư ở gần nhà. Đi không có phải là để đến một nơi chốn nào đó. Đi chỉ để mà đi, để hai bố con có thì giờ ngồi bên nhau trò chuyện. 50 năm trước, bố chở con đi; 50 năm sau đổi ngược lại.
Buổi sáng cuối cùng ở Chamonix im lặng lạ thường. Suốt đêm qua, tôi đã để cửa sỗ mở toang, nên khi giựt mình thức dậy, ánh sáng trong suốt của núi tràn đầy phòng. Tấm mền len và drap giường trắng lóa như được phủ lân tinh. Không một tiếng động nào từ dưới đường phố vọng lên. Chỉ có hơi lạnh. Tôi nằm co ro và nghĩ đến ly cà-phê đen. Mùi thơm sẽ bốc lên cùng hơi nóng, rồi tan dần vào không khí. Giống như ký ức. Đôi giày đóng đầy đất bùn và gậy trekking đã xếp gọn gàng trong bao duffle cùng với áo quần đi núi từ đêm hôm qua. Chúng nằm bên cửa, sẵn sàng lên đường. Bên ngoài cửa sổ, rặng núi Mont Blanc vẫn kia, vẫn vĩ đại, vẫn trùng điệp, vẫn lặng lẽ xa xăm. Tôi nghĩ đến 11 ngày vừa qua và cảm thấy buồn buồn, làm như có điều gì tôi đã đánh mất, hay đã để quên trên ngọn núi kia, ở đâu đó, trong quãng đường dài tôi đã đi.
Năm nào cũng vậy, tháng 7 tháng 8, mùa mưa, mùa lũ lụt lại về trừng phạt quê hương Việt Nam. Từ rất xa xôi, người Việt khắp nơi thấp thỏm buồn rầu và lo sợ cho cảnh ngập lụt, bão tố hoảng loạn ở nhà, không riêng chỉ miền Trung mà cả miền Nam cũng lụt, miền Bắc và Bắc trung phần bị càn quét dữ dội do bão Bualo, rồi kế đến là bão Matno. Miền Bắc và cả thủ đô Hà Nội mưa bão trước chưa kịp khô, lại ngập nước, đường phố hóa thành sông do vỡ đập nước Lạng Sơn, nước sông dâng cao đỉnh điểm, tại thành phố còn có một số tổ chức cứu trợ, nhưng kẹt là ở các tỉnh miền cao, nước lên quá mau, đa số dân cư phải leo vội lên trú trên những mái nhà cao hơn. Cũng tại xả nước các đập thủy điện nữa v.v…
Đợi, và đợi. Có đến khoảng gần một trăm người xếp hàng đợi. Mới có năm giờ sáng thôi! Trời Đà Lạt đổ sương xuống nghe ướt tóc, ướt vai. Phòng bán vé còn đóng kín cửa. Sáu giờ mới bán vé. Biết vậy rồi, nhưng đám đông người này vẫn đến sớm chờ đợi. Chẳng qua là số xe có giới hạn, mình đến sớm mới mong có xe đi, nếu không thì phải về và trở lại vào ngày mai. Người ta nhìn nhau, như ngầm nói qua đôi mắt rằng đến sớm chắc ăn hơn. Mà không chừng có người đã ngủ đêm trước phòng bán vé để được xếp hàng phía trên cùng.
Tháng 7 trời xanh cao, mùa lên hâm nóng. Mặt đất nung nhiệt ngấm ngầm địa chấn, như muốn cùng người rung vang lời ngân quá khứ. Tháng 7 gọi về hàng phượng đỏ thắm rung rinh chùm nở, thứ lung linh ảo mờ, gần gụi mà xa thẳm, “mù không lối vào...” (TCS). Vang vang trong gió, lời trẻ thơ láng giềng vọng lại đùa vui tiếng nước...
Nếu Thanksgiving ở bên Mỹ mang màu sắc rộn rã chuẩn bị cho mùa Giáng Sinh, thì Thanksgiving bên Canada lại rơi vào Tháng Mười dịu êm, có đủ màu sắc nâu vàng đỏ của lá cây chuyển màu cuối Thu, với màu cam của những trái pumpkins cho lễ hội Halloween . Những ngày này, gia đình tôi chộn rộn với những đợt “thu hoạch” cuối cùng, chuẩn bị dọn dẹp vườn tược sạch sẽ trước khi mùa lạnh đang đến. Theo ý nghĩa nguyên thủy của Thanksgiving là Tạ Ơn đất trời cho mùa màng bội thu, thì năm nay gia đình tôi cũng xin được Tạ Ơn. Mấy cây táo và plum trúng mùa trĩu quả, hái mấy lượt vẫn không hết. Những quả plum tím căng mọng ngọt ngào, vừa đem tặng bạn bè, hàng xóm, vừa để đông lạnh ăn dần, mà vẫn còn mấy rổ tươi đầy ắp. Mùa táo, nhiều gia đình Việt Nam thích đem ngâm chua ngọt, trong khi những người bản xứ làm mứt táo, hoặc sên táo làm apple pie, một trong những món bánh khoái khẩu của nhiều người trong bàn ăn Thanksgiving bên cạnh pumpkin pie .


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.