Thơ Xuân Cao Tiêu (1929-2012)

28/01/202516:17:00(Xem: 2637)
Cao Tieu 2000
Thủ bút Thi Sĩ Ất Tỵ



cao tieu

Từ nhiều năm qua, cứ mỗi độ Xuân về chúng ta lại được đọc câu đối hay thơ chúc Tết bằng chữ Hán cùng thủ bút đầy nét tung hoành phóng dật của thi sĩ Cao Tiêu.

Sinh năm Kỷ Tỵ 1929, nhà thơ của chúng ta là Đại tá Hoàng Ngọc Tiêu, Cục trưởng cục Tâm lý chiến, Tổng cục Chiến tranh Chính trị của Quân lực Việt Nam Cộng Hoà. Thi sĩ Cao Tiêu đã giã từ chúng ta vào năm Nhâm Thìn, ngày 14 Tháng Tư năm 2012.

Người đã mất, bút chẳng còn, nhưng thơ Xuân và tấm lòng đôn hậu của Cao Tiêu với Pháp danh Thi Phúc vẫn ở mãi với chúng ta. Như một tưởng nhớ với lòng tri ân, Việt Báo Thơ Xuân đăng lại Thơ Xuân Cao Tiêu từ tập Thi Tuyển của ông, với lời giải và phần dịch thơ của chính tác giả. Mong câu kết của bài Xuân Tận Mỹ, "ngậm sương cỏ đất, bạc rơi khắp miền", cũng là lời tiên báo điềm lành cho năm mới.

________


Xuân Tận Mỹ

Mai đầu hoàng điệp vũ
Hiên ngoại phức lan hương
Trúc đào xuân tận mỹ
Mãn địa thảo hàm sương.

Diễn nghĩa: Bướm vàng múa lượn trên đầu nhánh hoa mai. Hương thơm của hoa lan toả ngát ngoài hiên. Xuân đẹp tuyệt vời trong dáng trúc vẻ đào. Cỏ xanh đầy mặt đất còn ngậm sương lóng lánh như bạc.

Xuân Đẹp Tuyệt Vời

Trên mai, múa cánh bướm vàng
Đó đây ngan ngát hương lan mái ngoài
Trúc đào xuân đẹp tuyệt vời
Ngậm sương cỏ đất, bạc rơi khắp miền.
______________________________

Xuân Bút

Ly quốc tâm băng tuyết
Mỗi xuân hựu kiến mai
Tư quân phong hải giác
Cảm ngã vũ thiên nhai


Lăng vân hồng dục khứ
Kỳ ký khởi quy lai
Thừa chu giang hạ nguyệt
Hoa tiên xuân bút khai


Diễn nghĩa: Xa nước vẫn giữ lòng trong trắng như băng như tuyết. Mỗi độ Xuân về lại thấy hoa mai nở. Nhớ đến bạn phải trải bao gió cát. Cảm thương ta nơi chân trời dầu nắng dãi mưa. Vượt mây ngàn trượng, chim hồng muốn cất cánh bay đi. Ngựa kỳ ngựa ký bắt đầu tung vó quay về. Cưỡi thuyền lướt sóng đêm trăng. Mở giấy hoa tiên khai bút đầu Xuân.

Bút Xuân


Xa quê lòng một niềm băng tuyết
Mỗi thấy xuân về lại nở mai
Nhớ bạn gió sương ngoài góc biển
Thương ta mưa nắng tận chân trời
Chim hồng muốn vượt mây tầng rộng
Ngựa ký về bon vó dặm dài
Trăng thức sông khuya thuyền tách bến
Tờ hoa tiên mở bút xuân khai.

_______________________

Xuân Cầm


Xuân cầm, tư diệu thủ
Tư diễm phát, hoa y
Thuyền tụ thanh giang độ
Sương lung bích liễu ty
Cảm quân ca chúc tửu
Thôi ngã túy đề thi
Tùy dương xuân nhập mộng
Thùy ảnh nguyệt lưu ly

Diễn nghĩa: Nghe khúc đàn xuân, gợi nhớ đến đôi bàn tay người đẹp khi lướt trên phím tơ. Và nhớ đến mái tóc óng ả buông dài xuống tấm áo hoa. Thuyền về tụ họp nhộn nhịp đầy bến xuân xanh. Trời sương, lồng những tơ liễu biếc rủ xuống mặt nước. Cảm vì nàng cất lên tiếng hát bài ca chuốc rượu. Như giục cho ta say hứng đề thơ. Vần điệu theo khúc dương xuân đi vào cõi mộng. Ánh nước lung linh phản chiếu bóng trăng sáng như vầng ngọc lưu ly.


Khúc Đàn Xuân

Đàn xuân rung, nhớ điệu tay ai
Nhớ áo hoa, buông mướt tóc dài
Thuyền thả sông xanh, neo bến hội
Liễu chùng tơ biếc, rủ sương lơi
Ngâm say bút múa, niềm thơ gửi
Nghe ấm hơi ca, hứng rượu mời
Theo khúc dương xuân vào cảnh mộng
Trăng lồng ánh nước, bóng chơi vơi.
______________________________

Xuân Ý


Thanh thiên vân đạm sắc
Nghinh nhật, náo điểu ca
Hiểu phong dao trúc diệp
Xuân ý mãn đào hoa.


Diễn nghĩa: Trời xanh xanh lờ lững vài chòm mây bạc. Tiếng chim ca náo nhiệt đón chào rạng đông của một ngày mới. Làn gió sớm nhẹ lay lá trúc. Và ý xuân nở đầy trong sắc ửng hoa đào.



Ý Xuân


Xanh xanh mây nhạt trời cao
Tiếng chim đon đả đón chào bình minh
Trúc nghiêng gió, lá rung rinh
Đào khoe hoa thắm, ý tình đầy xuân.

________________________

Xuân Ngâm


Sơn thanh thủy tú tương như họa
Điểu khiếu truyền ca đoạn tục giao
Đối cảnh hứng ngâm văn thạch hưởng
Tâm tùy phong lãng, ý vân cao.



Diễn nghĩa: Cảnh xuân nước biếc non xanh đẹp như bức tranh. Tiếng chin hót xen tiếng suối reo khi dứy khi nối tạo thành một khúc nhạc giao hưởng. Khách du đứng trước cảnh, cao hứng ngâm lên, nghe tiếng dội vào vách đá vọng lại. Lòng lâng lâng cất lên theo cánh gió, ý vươn tới mây cao.



Khúc Ngâm Mùa Xuân


Cảnh như vẽ, non xanh nước biếc
Chim đón chào suối tiếp reo vui
Hứng ngâm nghe đá dội lời
Lòng thênh gió lộng, ý ngời mây cao.

Cao Tiêu


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ từ thôi ba của sắp nhỏ ơi! | Vì ngoài sông phù sa đang hoài thai. | Ôi sự dịu dàng | Có thể biển sư tử thành nai. | Thiếu sự dịu dàng | Con nai trong nhà ta có khi thành sư tử.
có lẽ nơi này gỗ đã mục | lâm chung một thân cây
Ở Gaza | người già, thai phụ và trẻ em | Họ…được mời như thế | ngồi chung trong một bàn tiệc chiến tranh
không phải vì thiếu vắng điều gì | mà là có quá nhiều thứ từng là cần thiết | giờ không là gì cả
Làm thơ là một hành trình, với nhiều người, có khi rất là tình cờ bất chợt như làn gió mát buổi sớm chúng ta gặp mà không hề mong đợi. Thơ của chị Lê Phương Châu có phong cách như thế, khi thơ đọc như là những dòng chữ tình cờ, nơi đây chị có vẻ như không cố ý tìm chữ, tất cả chỉ là tự nhiên như ca dao. Trên từng dòng chữ, chị hiện ra như các hơi thở của tỉnh thức, để tự quán sát đời mình tan rã từng ngày, từng giờ, từng khoảnh khắc trong dòng sông vô thường. Và từ đó, thơ của chị khởi dậy trên các trang giấy.
Chẳng ai biết tận, thế giới bên ngoài bí mật. Thế giới bên trong càng bí mật hơn. Thế giới trí óc vô cùng khó hiểu. Thế giới con tim càng nhiều chuyện bất ngờ. Chẳng ai biết được chuyện gì sắp xảy ra, sao lại ngạc nhiên khi chuyện xảy đến?
trốn nắng, những con bồ câu về | đậu trên bao lơn, sự thanh thản không làm sao hiểu nổi | bay đi, thứ hoà bình giả dối | em xua tay và tức thì xấu hổ về sự ngu ngốc của mình
Yêu được hồi nào cứ yêu. | Một hôm tự nhiên: hết. | Như còi cứu thương: tắt, | Như sấm sét: câm | Gió sẽ thối tất cả biệt tích.
Trong tập Bốn Mùa Trời và Đất, Márai Sándor cảm giác về mùa hè, …Tôi đứng trên ban công, giữa một vùng xanh, nghe tiếng rì rào thức dậy của cây cỏ. Mùa hè đây rồi, tôi nghĩ; và nó giống như một cảm xúc tràn ngập trong tôi, không khoan nhượng, và đầy những kỷ niệm giản dị… (Giáp Văn Chung dịch) Trong tản văn Hoa Nở Vì Ai, Vũ Hoàng Thư viết, …Tháng 7 gọi về hàng phượng đỏ thắm rung rinh chùm nở, thứ lung linh ảo mờ, gần gụi mà xa thẳm… Và mùa hè trong truyện của Đặng Thơ Thơ, … Đó là lúc chín nhất của mùa hè. Những trái táo bắt đầu căng mật. Từ trong lá cây thoảng ra những ngọn gió màu xanh thẫm...Ở Cảnh Nhàn của Bạch Vân Cư Sĩ có thú sống, xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao…, có lẽ thời của người, nước còn trong ao còn sạch.