Hôm nay,  

Cụ Lê Duy Khang Thư Ung Hộ Khối 8406, Vào Đảng Dân Chủ

8/1/200700:00:00(View: 11175)

Kính gửi:
- Cụ Hoàng Minh Chính nhà cách mạng lão thành và đấu tranh dân chủ tiền bối - Ngõ 26 Lý Thường Kiệt, thành phố Hà Nội.
- Linh mục Nguyễn Văn Lý đang ở trong trại tù Ba Sao - Nam Hà tỉnh Hà Nam
- Linh mục Phan Văn Lợi nhà đấu tranh dân chủ và hoạt động tôn giáo - thành phố Huế.
- Nhà văn hóa Hán Nôm - Trần Khuê - thành phố Sài Gòn.
- Nhà báo tự do Nguyễn Khắc Toàn - thành phố Hà Nội.
- Kỹ sư Đỗ Nam Hải - thành phố Sài Gòn.
- Giáo sư Nguyễn Chính Kết đang đi vận động dân chủ ở Hải ngoại.

Tôi tên là Lê Duy Khang, 75 tuổi quê quán thôn Hổ Đàm, xã Thực Lý, huyện Thiệu Hoá, tỉnh Thanh Hoá.

Chỗ ở hiện nay: số 47, ngõ 21B, phố Cát Linh, quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội.
Nghề nghiệp: nguyên giáo viên Trường cấp I Thiệu Lý, xã Thiệu Lý, huyện Thiệu Hóa, tỉnh Thanh Hoá.

Tôi là một dân oan Việt Nam, là một người lương thiện đã chịu bao thủ đoạn tàn bạo của những đảng viên CSVN tha hoá biến chất, chúng được sinh ra và nuôi dưỡng bởi chế độ cộng sản độc tài, độc đảng thối nát này.

Tôi làm đơn tố cáo bè lũ 4 tên quan lại cộng sản chuyên nghề ăn bẩn, hút máu dân lành vô tội. Những kẻ này đã trực tiếp tổ chức gây án, gán tội bắt hai vợ chồng tôi bỏ tù và đuổi 4 con trai gái của tôi ra ngoài đường nhằm mục đích cướp của tài sản, nhà cửa của gia đình tôi, bè lũ 4 tên mà bọn chúng là:

1. Nguyễn Văn Tư: Viện Kiểm Sát Nhân Dân (VKSND) thành phố. Hà Nội
2. Lê Ngọc Giang: Viện KSND tp. Hà Nội
3. Hoàng Ngọc Cẩn: Viện KSND tp. Hà Nội

và đứng ra bao che đồng bọn trên là tên:

4. Trần Thu - phó viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao. Bọn chúng tất cả đều là đảng viên đảng cộng sản Việt Nam, được đảng cộng sản Việt Nam đào tạo thành những tên "cán bộ" của đảng ăn cướp. Nó tàn bạo hơn cả bọn vô học xã hội đen. Vì bọn chúng có nhà giam, có công an, có vũ khí quân đội, có con dấu của nhà nước và đảng cộng sản do Bộ Chính trị chỉ đạo. Chúng đã tổ chức để bắt hai vợ chồng tôi đi tù, để ở nhà nó tự do hoành hành, chà sát đàn con của vợ chồng tôi, rồi đuổi các con thơ dại của tôi ra khỏi nhà, lập hồ sơ phát mại khu nhà số 79 phố Sơn Tây - quận Ba Đình - thành phố Hà Nội của tôi.

Nội dung như sau:

Tôi nguyên trước kia kinh doanh buôn bán quả nhãn lồng (long nhãn khô) từ Trung Quốc về Việt Nam và lấy hàng từ Việt Nam đưa sang Trung Quốc ký với đối tác khách hàng bên Trung Quốc 1.000.000.000 đồng (01 tỷ đồng VN) vậy mà bè lũ 4 tên kể trên cấu kế với nhau cùng công an lập hồ sơ giả, quy kết tôi nợ tiền ngân hàng chưa trả để chúng tịch thu nhà của tôi và phát mại để chúng nộp ngân sách công thì ít còn phần lớn chia nhau bỏ túi riêng.

Trong khi thực tế vợ chồng tôi chẳng nợ ngân hàng nào một cắc bạc nào cả.

- Chúng làm cho hàng hóa của tôi 18 tấn nhãn quả bị thối hỏng trị giá 3 tỷ đồng.

- Nhà cửa của tôi trị giá 07 tỷ đồng thì bọn quan cướp này phát mại bán 01 tỷ đồng VN còn lại bọn chúng chia nhau chênh lệch để cướp không của tôi 06 tỷ đồng VN.

- Chúng bắt hai vợ chồng tôi nằm tù 14 tháng trời trong trại giam Hỏa Lỏ - Hà Nội nhưng không buộc được tội tôi, song chúng vẫn giam cầm chúng tôi để dễ bề chia của cướp nhà của gia đình tôi. Cụ thể, chúng đã bắt giam tôi ngày 28/6/1997 tạm tha ngày 19/8/1998, còn vợ tôi tên là Vũ Thị Vĩnh bị bắt giam ngày 4/7/1997 tạm tha ngày 19/8/1998.

- Khi được thả ra khỏi tù vì vô tội, vợ tôi do bị tù đày và tiếc của, đau ốm mà chết rất oan uổng để lại 4 đứa con nhỏ dại. Tôi già yếu, cảnh gà trống phải nuôi các con thơ, gia cảnh tôi thảm thương do tội ác của công an, viện kiểm sát và tòa án nhà nước cộng sản VN gây nên, do vậy các con tôi đều bị thất học.

- Trước sự dã man của bè lũ 4 tên kể trên, vợ tôi chết đi, nhà cửa bị cướp bán tống bán táng thất thoát, tôi viết đơn lên các Toà án cả 4 cấp từ:

- Tòa án thành phố Hà Nội - Toà sơ thẩm xử vợ chồng tôi vô tội.

- Toà phúc thẩm - xử lại vợ chồng tôi vô tội

- Toà giám đốc thẩm - Xử vợ chồng tôi vô tội

- Toà án nhân dân tối cao - xử vợ chồng tôi cũng vô tội

Chiểu theo Nghị quyết 388 của Uỷ ban thường vụ (UBTV) Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất thì vợ chồng tôi được trả lại nhà, bồi thường mọi thiệt hại do 4 tên kẻ cướp có tên kể trên phải bồi thường cho gia đình tôi theo Luật hình sự.

Nhưng suốt 6 năm nay tôi đi kêu cứu các cấp vẫn làm ngơ khất lần không thi hành án oan sai cho vợ chồng tôi (chắc hẳn Bộ Chính trị chỉ đạo không cho Uỷ ban thường vụ (UBTV) Quốc hội thi hành""" Vì Bộ Chính trị Đảng cộng sản Việt Nam đứng trên UBTV Quốc hội nhưng Bộ Chính trị thì dân chúng tôi có được bầu ra đâu, ngay cả cái UBTV quốc hội cũng như tất cả các cấp chính quyền và toàn thể đại biểu quốc hội thì dân chúng tôi cũng có bầu ra nó đâu!!!).

Tôi chạy vạy khắp nơi nhờ luật sư cãi hộ. Luật sư ở đâu cũng vòi tiền và xấu xa y như quan chức đảng viên CSVN vậy. Giai cấp luật sư là trí thức trong xã hội sinh ra để bênh vực công lý, lẽ phải và dân nghèo, thế mà bây giờ đạo đức xã hội băng họai, thối nát, nên họ vòi tiền tôi rất nhiều. Nhưng hoàn cảnh tôi đã bị tù đày mới về, già cả rồi, vợ đã chết, con còn bé, ăn còn không đủ no, con phải thất học lấy tiền đâu mà nộp luật sư nên chẳng làm được gì thuê luật sư. Thế đấy trí thức, luật sư trong nước bây giờ khốn nạn như vậy đấy, thì thử hỏi nhân dân còn trông mong gì ở lớp người này nữa đây"

Cuộc khiếu kiện của tôi gian nan khốn khổ, trường kỳ hàng chục năm nay vì bị bọn quan lại cộng sản đầy đọa như vậy, nên mới đây tôi được nghe về phong trào đấu tranh dân chủ của các vị như cụ Hoàng Minh Chính, các linh mục Nguyễn Văn Lý, Phan Văn lợi, nhà báo Nguyễn Khắc Toàn, kỹ sư Đỗ Nam Hải, nhà văn hóa Trần Khuê, và các luật sư trẻ như Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài.... Các công dân tiêu biểu đáng tin cậy từ dân oan như Vũ Thanh Phương, Hồ Thị Bích Khương, Hoàng Trung Kiên, cháu Lư Thị Thu Duyên...cũng tham gia, nên tôi rất lấy làm xúc động, phấn khởi lắm.

Ngày 18-02-2007, tôi được biết Linh mục Nguyễn Văn Lý, một trong những thành viên trụ cột của Khối 8406, cố vấn Đảng Thăng Tiến Việt Nam bị công an CSVN với một lực lượng hùng hậu đã bao vây phòng ở riêng của Linh mục đập phá đồ đạc, lục lọi và tịch thu mọi phương tiện làm việc Linh mục yêu nứơc này. Linh mục Lý đã tuyệt thực để phản đối việc làm phạm pháp của công an CSVN. Sức khỏe của Linh mục Lý sẽ suy giảm nghiêm trọng và sau đó ngày 30/03/2007 tòa án nhà nước CSVN tại Huế đã tuyên phạt Lm Nguyễn Văn Lý 08 năm tù giam rất bất công, phi pháp....

Linh mục Nguyễn Văn Lý được dư luận thế giới tôn vinh là một trong những người đấu tranh cho dân chủ bằng đường lối bất bạo động xuất sắc. Linh mục Nguyễn Văn Lý đã được rất nhiều các nghị sĩ, nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền của các nước chính thức đề cử cho giải Nobel về hòa bình năm nay.

Tôi vô cùng kính trọng những hi sinh mà Linh mục đã dành cho dân tộc mình. Tôi xin bày tỏ đến Linh mục lời tri ân về những tình thương, lòng cảm thông sâu sắc của Linh mục đối với những người dân lương thiện đã chịu cảnh tù đày dưới chế độ mục ruỗng này như tôi. Nay tôi đã tuổi cao, sức đã yếu vẫn còn nặng một lòng với non sông mà không thể giúp những gì cho công cuộc đấu tranh đòi dân chủ hóa đất nước như mình mong muốn, chỉ biết cùng đồng bào nắm tay nhau cất lên bài ca đoàn kết, bảo vệ Linh mục, phản đối những hành vi độc ác của nhà cầm quyền CSVN. Chúng tôi luôn sát cánh bên Linh mục, sẵn sàng chịu đựng mọi sự đối xử tàn bạo của nhà cầm quyền cộng sản, vững bước trên bước đường tranh đấu cho tự do ngôn luận, cho dân chủ đất nước, cho chúng tôi có quyền con người đích thực. Tôi thấy để đất nước mau chóng thoát khỏi ách độc tài của chế độ độc đảng cộng sản như hiện nay thì mỗi một người chúng ta hãy dũng cảm đứng lên, ngẩng cao đầu cất tiếng nói dõng dạc: "Tôi xin ủng hộ dân chủ, ủng hộ khối 8406 và xin được nhanh chóng là một thành viên của khối mà do Linh mục Nguyễn Văn Lý là một những lãnh tụ của khối và cũng được gia nhập Đảng Dân Chủ Việt Nam XXI do cụ Hoàng Minh Chính là Tổng Thư ký phục hoạt ngày 01-6-2006".

Gần đây tôi có đến thăm cụ Hoàng Minh Chính, tổng thư ký Đảng Dân Chủ Việt Nam XXI, cụ Chính có cho biết: "Trong chuyến đi thăm nước Mỹ vừa qua, nhiều nghị sỹ quốc hội Mỹ đã lên tiếng chất vấn hỏi chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết về vấn đề nhân quyền, dân chủ và họ nói ông Triết không được nhân dân nước ông bầu, mà chỉ do đảng cử ra thì ông chẳng qua chỉ là Bố già của một băng đảng ma phia xã hội đen mà thôi". Nên tôi thấy cuộc đấu tranh đòi tự do dân chủ, nhân quyền cho dân tộc và đất nước của các nhà tranh đấu dân chủ cần phải được toàn dân ủng hộ để đất nước ta mau sớm có thực sự tự do, thực sự hạnh phúc và con người chúng ta mới thực sự được bảo vệ.

Vậy hôm nay tôi tự tuyên bố ra nhập phong trào dân chủ 8406 và trở thành đảng viên chính thức của Đảng dân chủ 21 do cụ Hoàng Minh Chính và ông Trần Khuê đứng đầu được vậy tôi rất mãn nguyện đến khi nhắm mắt xuôi tay.

Nhân đây tôi cũng cám ơn ông Võ Văn Nghệ là người đồng hương thân thiết với tôi đã viết giúp thư này do tôi kể tóm lược để ông ghi chép lại.

Cuối cùng chân thành cám ơn tất cả các quý vị và đồng bào.

Hà Nội ngày 27/ 7 /2007
Người viết thư đã ký tên
Lê Duy Khang
Số nhà 47, ngõ 21 B, phố Cát Linh, quận Đống Đa - TP Hà Nội

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Sau ngày 30/4/1975, nếu phe chiến thắng đã có những chính sách mang lại sự hoà giải quốc gia, đối xử nhân bản với bên thua trận, thay vì cải tạo học tập, càn quét và thiêu huỷ văn hoá miền Nam, đánh tư sản mại bản, thì đã không có hàng triệu người bỏ nước ra đi và người Việt sẽ chẳng mấy ai còn nhớ đến một đất nước của quá khứ, tuy chưa hoàn toàn tự do dân chủ nhưng so với Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam thì người dân đã được tự do hơn bây giờ rất nhiều.
Tất nhiên phải “thành công” vì đảng một mình một chợ, không có ai cạnh tranh hay đòi chia phần. Nhưng việc đảng chọn cho dân bầu chỉ để tuyên truyền cho phương châm “ý đảng lòng dân”, trong khi người dân không có lựa chọn nào khác mà buộc phải đi bỏ phiếu để tránh bị làm khó trong cuộc sống.
Âm nhạc dễ đi vào lòng người, với hình bóng mẹ, qua lời ca và dòng nhạc, mỗi khi nghe, thấm vào tận đáy lòng. Trước năm 1975, có nhiều ca khúc viết về mẹ. Ở đây, tôi chỉ đề cập đến những ca khúc tiêu biểu, quen thuộc đã đi vào lòng người từ ngày sống trên quê hương và hơn bốn thập niên qua ở hải ngoại.
Những bà mẹ Việt xưa nay rất chơn chất thật thà, rất đơn sơ giản dị cả đời lo cho chồng con quên cả thân mình. Sử Việt nghìn năm đương đầu với giặc Tàu, trăm năm chống giặc Tây. Những bà mẹ Việt bao lần âm thầm gạt lệ tiễn chồng con ra trận, người đi rất ít quay về. Những bà mẹ âm thầm ôm nỗi đau, nỗi nhớ thương da diết.
Trước công luận, Eisenhower lập luận là cuộc chiến không còn nằm trong khuôn khổ chống thực dân mà mang một hình thức chiến tranh ủy nhiệm để chống phong trào Cộng Sản đang đe doạ khắp thế giới. Dân chúng cần nhận chân ra vấn đề bản chất của Việt Minh là Cộng Sản và chỉ nhân danh đấu tranh giành độc lập cho Việt Nam; quan trọng nhất là phải xem ông Hồ chí Minh là một cánh tay nối dài của Liên Xô. Đó là lý do cộng đồng quốc tế cần phải tiếp tục hỗ trợ cho Pháp chiến đấu.
Dù vẫn còn tại thế e Trúc Phương cũng không có cơ hội để dự buổi toạ đàm (“Sự Trở Lại Của Văn Học Đô Thị Miền Nam”) vào ngày 19 tháng 4 vừa qua. Ban Tổ Chức làm sao gửi thiệp mời đến một kẻ vô gia cư, sống ở đầu đường xó chợ được chớ? Mà lỡ có được ai quen biết nhắn tin về các buổi hội thảo (tọa đàm về văn học nghệ thuật miền Nam trước 1975) chăng nữa, chưa chắc ông Nguyễn Thế Kỷ – Chủ Tịch Hội Đồng Lý Luận, Phê Bình Văn Học, Nghệ Thuật – đã đồng ý cho phép Trúc Phương đến tham dự với đôi dép nhựa dưới chân. Tâm địa thì ác độc, lòng dạ thì hẹp hòi (chắc chỉ nhỏ như sợi chỉ hoặc cỡ cây tăm là hết cỡ) mà tính chuyện hoà hợp hay hoà giải thì hoà được với ai, và huề sao được chớ!
Lời người dịch: Trong bài này, Joseph S. Nye không đưa ra một kịch bản tồi tệ nhất khi Hoa Kỳ và Trung Quốc không còn kiềm chế lý trí trong việc giải quyết các tranh chấp hiện nay: chiến tranh nguyên tử có thể xảy ra cho nhân loại. Với 8000 đầu đạn hạt nhân của Nga, khoảng 270 của Trung Quốc, với 7000 của Mỹ, việc xung đột hai nước, nếu không có giải pháp, sẽ là nghiêm trọng hơn thời Chiến tranh Lạnh.
Kính thưa mẹ, Cứ mỗi tháng 5 về, nước Mỹ dành ngày Chủ Nhật của tuần đầu tiên làm Ngày của Mẹ (Mother's Day), ngày để tôn vinh tất cả những người Mẹ, những người đã mang nặng đẻ đau, suốt đời thầm lặng chịu thương, chịu khó và chịu khổ để nuôi những đứa con lớn khôn thành người.
Khoảng 4.500 người đã được phỏng vấn, trong đó có khoảng 700 người gốc Á. 49% những người được hỏi có nguồn gốc châu Á đã từng trải qua sự phân biệt chủng tộc trong đại dịch. Trong 62 phần trăm các trường hợp, đó là các cuộc tấn công bằng lời nói. Tuy nhiên, 11% cũng bị bạo hành thể xác (koerperliche Gewalt) như khạc nhổ, xô đẩy hoặc xịt (phun) thuốc khử trùng.
Nguyệt Quỳnh: Anh còn điều gì khác muốn chia sẻ thêm? Trịnh Bá Phương: Trong cuộc đấu tranh giữ đất, nhóm chúng tôi đã tham gia các phong trào khác như bảo vệ cây xanh, bảo vệ môi trường, tham gia biểu tình đòi tự do cho các nhà yêu nước, tham gia các phiên toà xét xử người yêu nước bị nhà nước cộng sản bắt giam tuỳ tiện. Và hướng về biển đông, chống sự bành trướng của Bắc Kinh khi đã cướp Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam! Và mới đây là phản đối bè lũ bán nước đã đưa ra dự luật đặc khu và dự luật an ninh mạng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.