Hôm nay,  

Nhân Quyền Và Tư Cách Quốc Gia

13/08/200700:00:00(Xem: 9525)

Đại Hội Đồng (ĐHDD) Liên Hiệp Quốc (LHQ) khóa thứ 62 sẽ bắt đầu khai mạc vào lúc 3:00PM chiều ngày Thứ Ba 18/9/2007 và kéo dài đến tháng 12/2007. Chương trình dự trù là sẽ thảo luận tổng quát từ ngày 25/9/2007 đến ngày 3/10/2007. Trong chương trình này ở phần I (114) (a)  là bầu 5 thành viên không thường trực của Hội Đồng Bảo An (HDDBA), chiếu theo quy luật 142, quyết định 61/402.

Hội Đồng Bảo An gồm có 15 quốc gia thành viên, trong đó có 5 thành viên thường trực (TVTT) và 10 thành viên không thường trực (TVKTT). TVKTT có nhiệm kỳ 2 năm và mỗi năm bầu lại phân nửa, tức 5 thành viên.

Theo Hiến Chương, ĐHDD sẽ bầu các TVKTT. LHQ có tổng cộng 192 quốc gia, và Điều số 83 của Luật về Thủ Tục định rằng phải hội đủ đa số 2/3 số phiếu của các quốc gia hiện diện và tham dự bỏ phiếu để đắc cử TVKTT. Điều số 92 của Luật về Thủ Tục cũng định rằng phải bỏ phiếu kín và không có đề cử. Như vậy muốn thắng cử một quốc gia phải hội đủ khỏang 128 phiếu của các quốc gia thành viên trong ĐHDD và nếu muốn ngăn chận một quốc gia nào trở thành TCKTT thì chỉ cần huy động được khỏang 65 quốc gia thành viên bỏ phiếu chống.

Chiếu theo Điều 23 đã được tu chính của Hiến Chương LHQ, 10 ghế TVKTT trong HDDBA được phân chia như sau:
5 ghế cho Phi Châu và Á Châu
1 ghế cho Đông Âu
2 ghế cho Nam Mỹ và các quốc gia vùng Caribbean
2 ghế cho Tây Âu và phụ cận

Hiện nay các quốc gia có chân trong HDDBQ gồm có như sau:
Năm TVTT là Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Nga và Trung Quốc.
Năm TVKTT sẽ mãn nhiệm vào 31/12/2008: Nam Dương, Nam Phi, Panama, Bỷ, Ý.
Năm TVKTT sẽ mãn nhiệm vào 31/12/2007: Congo, Ghana, Qatar, Slovakia và Peru.
Theo thông lệ sẽ có những cuộc thương thảo giữa các quốc gia thành viên của mỗi khối trước khi nhóm họp ĐHDD để quyết định xem quốc gia nào muốn ra tranh cử. Nếu có nhiều hơn một quốc gia muốn ra tranh cho một ghế, như trong trường hợp năm 2006 của khối Nam Mỹ và các quốc gia vùng Caribbean, thì sau 3 vòng liên tiếp nếu không quốc gia nào hội đủ 2/3 phiếu bầu hiện diện, cuộc bầu cử sẽ mở ra cho tất cả các quốc gia trong khối đó.

Năm 2006, ĐHDD bắt đầu khóa thứ 61 vào ngày 16/10/2006 ở New York và kéo dài đến ngày 7/11/2006. Cuộc bầu cử 5 TVKTT đã mất đến 48 vòng và mất đến 3 tuần. Năm ghế được bầu là 1 ghế cho Phi Châu (Nam Phi thắng), 1 ghế cho Á Châu (Nam Dương thắng), 2 ghế cho Tây Âu và phụ cận (Bỷ và Ý thắng), và 1 ghế cho Nam Mỹ và Caribbean (Panama thắng sau khi cả 2 nước Guatemala và Venezuela không ai thắng nổi sau 47 vòng trước đó và cùng đồng ý giải pháp trung dung là chọn Panama).
Trong 47 vòng tranh chấp giữa Guatemala và Venezuela, Guatemala nhận được số phiếu  thay đổi từ 93 đến 116, và Venezuela nhận được số phiếu từ 72 đến 93, nghĩa là không ai đạt được 2/3 theo luật định. Vòng thứ 48 Panama nhập cuộc và thắng với 164 phiếu.

Sỡ dĩ có tình trạng này xảy ra là vì Venezuela muốn trở thành TVKTT nhưng Tổng Thống Hugo Chávez lại có chính sách bày Mỹ, do đó Mỹ vận động các quốc gia thân mình bỏ phiếu hổ trợ cho Guatemala.

Ở Á Châu, các quốc gia đã từng là TVKTT là Nhựt, Mã Lai, Phi, Nam Hàn, Nam Dương, Tân gia Ba, Thái, Ấn Độ, Pakistan, Si Lanka. Trong khi đó những quốc gia chưa từng là TTKTT có Cam Bốt, Việt Nam, Lào, Miến Điện, Bắc Hàn, Brunei, Mông Cổ. Trong các nước chưa vào này, đa số là các quốc gia có nền chính trị độc tài và nhân quyền bị chà đạp. Có lẽ Brunei và Cam Bốt là hai quốc gia có chế độ chính trị tương đối cởi mở trong các quốc gia độc tài này.

Như chúng ta được biết Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam sẽ đến New York trong tháng 9/2007 để vận động cho VN được trở thành TVKTT của HDDBA LHQ. Như vậy ông ta sẽ có mặt ở Hoa Kỳ chậm nhất là vào ngày khai mạc ĐHDD chiều Thứ Ba 18/9/2007. Nếu chúng ta, các cá nhân và đòan thể, quan tâm đến vấn đề nhân quyền Việt Nam thì chúng ta có hai việc gấp rút cần phải làm.

1. Chuẩn bị biểu tình rầm rộ đòi nhân quyền trước trụ sở LHQ ở New York trong suốt khỏang thời gian ĐHDD nhóm họp và bầu TVKTT, nghĩa là từ ngày ông TT Dũng qua vào giữa tháng 9/2007 cho đến tháng 12/2007. Việc huy động nhân sự để thực hiện cuộc biểu tình như vậy đòi hỏi sự quyết tâm của mọi cá nhân và đòan thể. Các chế độ độc tài thường rất sợ ánh sáng của công luận, nhất là công luận quốc tế, do đó đây là đòn bẩy hữu hiệu để bắt buộc chính quyền VN phải tôn trọng nhân quyền.

2. Người Việt định cư ở bất cứ quốc gia nào trên thế giới, nếu đã là công dân của nước đó thì nên viết thư hoặc gởi fax đến vị đại sứ của nước mình ở LHQ, yêu cầu vị đại sứ của mình tiếp xúc với đại sứ của Việt Nam và các đại sứ bạn tại LHQ, cho đại sứ VN biết là điều kiện để bỏ phiếu cho VN trở thành TVKTT là VN cần cam kết tôn trọng nhân quyền, nhất là quyền tự do báo chí của tư nhân, và vận động các đại sứ bạn cũng làm như vậy cho đại sứ VN. Nếu VN không chịu cam kết thì các vị đại sứ cần vận động để có khỏang 65 đại sứ bỏ phiếu chống lại cho đến khi nào VN đồng ý cam kết. Nếu được vậy thì việc bỏ phiếu có thể kéo dài nhiều vòng và nhiều tuần cho tới khi nào VN chịu tương nhượng về nhân quyền hoặc ĐHDD sẽ bầu cho một nước khác như Cam Bốt chẳng hạn. Một vị đại sứ trong Hội Đồng An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ, trong cuộc trao đổi với anh em sau buổi họp ngày 27/6/2007 đã cho rằng đây là cơ hội, là đòn bẩy tốt để áp lực VN tôn trọng nhân quyền. Ông cũng cho biết là Mỹ có khả năng để vận động các quốc gia khác bỏ phiếu theo khuynh hướng của mình.

Muốn tìm tên và địa chỉ vị đại sứ của quốc gia mình ở LHQ xin vào cái link sau đây.
http://www.un.org/members/missions.shtml#v
Người Việt ở Mỹ liên lạc với văn phòng đại sứ Mỹ ở LHQ theo địa chỉ:
Ambassador Zalmay Khalilzad
140 East 45th Street, New York, NY 10017
Telephone: (212) 415-4000
Telefax: (212) 415-4443. Telefax for Political Section (212) 415-4415
E-mail: [email protected]. Website: www.usunnewyork.usmission.gov
Chúng ta không chống đối việc VN được trở thành TVKTT của HDDBA, chúng ta chỉ muốn VN phải có tư cách tương xứng trong vị trí đáng ngưỡng mộ này. Các quốc gia Á châu đã từng phục vụ trong vị trí này đều có chế độ chính trị đa đảng và cởi mở hơn VN. Chính quyền VN chỉ chấm dứt sự nhập nhằng và chấp nhận chọn lựa một tư cách mới cho quốc gia bởi vì chúng ta, những người Việt Nam trong và ngòai nước, những nhân tố thiết yếu của dân tộc, hết sức quan tâm và sẵn sàng dính dự.
(12/8/2007)

(Ghi chú: Ông Lê Minh Nguyên hiện là Trưởng Ban Phối Hợp Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam.)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thứ Bảy, ngày 11/09/2021, nước Mỹ tưởng niệm 20 năm vụ tấn công khủng bố thảm khốc nhắm vào tòa tháp đôi World Trade Center ở New York, bộ Quốc Phòng Mỹ ở gần Washington và ở Shanksville tại Pennsylvania. Gần 3.000 người chết, hơn 6.000 người bị thương. Hai mươi năm đã trôi qua, vẫn còn hơn 1.000 người chết đã không thể nhận dạng. Chấn thương tinh thần vẫn còn đó. Mối họa khủng bố vẫn đeo dai dẳng. Lễ tưởng niệm 20 năm vụ khủng bố gây chấn động thế giới diễn ra như thế nào, nhất là trong bối cảnh Hoa Kỳ triệt thoái toàn bộ binh sĩ khỏi Afghanistan sau đúng 20 năm tham chiến ? Mời quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn với nhà báo Phạm Trần từ Washington.
Những em bé tò mò, lần đầu tiên ngước mắt lên trời, thấy trăng sao, lập tức nảy sinh ước muốn thám hiểm cõi mênh mông ở cuối, ở xa hơn tầm mắt mình. Lớn lên, ý thức được kích thước Vũ Trụ và giới hạn của đời người, biết đường dài dẫn tới một tinh cầu có thể đòi hỏi sự nối tiếp của muôn triệu kiếp người. Tỉnh ra và thất vọng. Ước muốn chỉ còn là ước mơ vương vấn nơi những truyện khoa học giả tưởng huyền hoặc vẽ ra hình ảnh một con tàu kỳ diệu: một ngày kia khoa học tiến bộ, hành khách đáp phi thuyền du lịch tối tân sẽ lọt vào cõi thời gian ngừng trôi, có cuộc đời dài vô tận, tha hồ chu du khắp cùng vũ trụ.
Như vậy, Chủ nghĩa Xã hội Cộng sản là của riêng ông Hồ và đảng CSVN. Nhân dân chưa bao giờ có cơ hội bỏ phiếu hay đồng thuận dưới bất kỳ hình thức trưng cầu ý kiến nào về sự chọn lựa này. Do đó, không làm gì có chuyện nhận dân “đã lựa chọn” nó mà sự thật là đảng CSVN đã áp đặt và tròng vào cổ người dân thứ Chủ nghĩa ngoại lai này. Đó là lý do tại sao đã có chống đối về mối họa Cộng sản từ bên trong hàng ngũ đảng và của một bộ phận không nhỏ quần chúng thuộc mọi thành phần trong xã hội.
Tờ New York Times dẫn lời một giáo sư đại học Berkeley về giáo dục và chính sách công là Bruce Fuller phát biểu rằng, "Newsom đã làm trước tổng thống Biden ba năm nếu nói về chính sách giúp đỡ các gia đình. Bất cứ những phụ huynh hay người ông bà nào ủng hộ việc bãi nhiệm là đang bỏ phiếu chống lại quyền lợi của chính họ". Hay có thể nói thêm rằng, họ đang chống lại những chính sách an sinh và y tế mà họ đang được thụ hưởng, những sự đầu tư vào giáo dục, vào công ăn việc làm cho chính con cái họ.
Bỉnh bút Thái Thanh (Tạp Chí Luật Khoa) kết luận: “ Trong đại dịch lần này hay các đợt khủng hoảng không thể biết trước trong tương lai, tôn giáo có thể trở thành một bàn tay vững chắc để trợ giúp, nâng đỡ tinh thần của người dân. Và điều đó chỉ thành hiện thực khi nhà nước tháo bỏ các chính sách kiểm soát khắc nghiệt dành cho các tổ chức tôn giáo.” Tôi thì (trộm) nghĩ khác, bi quan hơn thế: “Điều đó chỉ thành hiện thực” khi chế độ hiện hành ngưng hiện hữu. Đảng tắt thở thì cuộc đời mới thở (NCT).
Sau khi các nước ngoài rút quân ra khỏi Afghanistan, lực lượng Hồi giáo cực đoan Taliban đã lên nắm quyền. Ngay trong lễ mừng chiến thắng, Taliban lo ráo riết chuẩn bị thành lập chính phủ và thành phần các nhân vật tham gia có thể được công bố trong thời gian tới. Nhưng có nhiều suy đoán cho là trong nội các mới nữ giời sẽ có ít và nắm giử các chức vụ khiêm nhường, điều chắc chắn đặc biệt nhất là những người đã phục vụ trong chế độ củ sẽ không còn được trọng dụng. Nhưng vụ đánh bom tại phi trường Kabul hôm 26/8 khiến cho ít nhất 180 người thiệt mạng, trong đó có 13 binh sĩ Mỹ cho thấy một sự thật khác hẳn: Tổ chức "Nhà nước Hồi giáo" (IS) chủ động khủng bố và đã lên tiếng nhận trách nhiệm. Mỹ đã đáp trả bằng các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái ở tỉnh Nangarhar, miền đông Afghanistan, và kết quả là nhà lảnh đạo IS trong "Tỉnh Khorasan" (IS-K) đã bị giết.
TÓM TẮT Thị trường hữu hiệu vì tổng hợp mọi quyết định trong xã hội để đạt đến mức giá chung phù hợp nhất với các dữ kiện đang có (efficient market theory.) Ngược lại nếu giá cả do nhà nước đơn phương quyết định sẽ sai lệch. Giá cả trong thị trường, giống như bãi đấu thầu, không phải lúc nào cũng hợp lý do mỗi người dự đoán giá sẽ còn tăng hay giảm. Tâm lý hùa theo đám đông và tên khờ cuối cùng (Last Fool Theory) rất tai hại trong Kinh Tế Hành Vi (Behavioral Economics) Kinh Tế Phức Tạp (Complexity Economics) tìm hiểu những tác động từ bên ngoài như đại dịch, chiến tranh, phát minh…lên nền kinh tế.
Trước những nghi ngại “Hoa Kỳ có còn là đồng minh đáng tin cậy hay không?” thì chúng ta có thể khẳng định rằng Mỹ hay bất kỳ quốc gia nào trong khối tự do đều vẫn là những người bạn đồng hành tốt trong hành trình đi tìm tự do và canh tân đất nước, miễn là chúng ta không quên những bài học đã nêu để phát huy tiềm năng của chính mình, bảo vệ quyền lợi quốc gia, và đạt tới mục tiêu tự do, ấm no, hạnh phúc cho dân tộc.
Bằng chứng: ”Sự bùng phát mạnh của làn sóng Covid-19 lần thứ tư cùng với các đợt giãn cách liên tiếp khiến hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp (DN) bị ảnh hưởng nặng nề, đặc biệt là các địa phương phía Nam. Theo Hệ thống thông tin đăng ký doanh nghiệp quốc gia, Cục Quản lý đăng ký kinh doanh, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, số doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường trong 8/2021 là 85,5 nghìn doanh nghiệp, tăng 24,2% so với cùng kỳ năm 2020.
Mặc dù rõ ràng là Hoa Kỳ có thể điều hành công việc ra khỏi Afghanistan tốt đẹp hơn, nhưng thảm kịch xảy ra vào tháng này đã kéo dài trong 20 năm. Ngay từ đầu, Mỹ và các đồng minh đã chấp nhận - và không bao giờ xem lại - một chiến lược xây dựng nhà nước từ trên xuống dưới luôn được xem là thất bại như do định mệnh đã an bài. Hoa Kỳ đã xâm chiếm Afghanistan 20 năm trước với hy vọng tái thiết đất nước, nay đã trở thành một tai họa cho thế giới và chính người dân của họ. Trước đợt tăng quân năm 2009, Tướng Stanley McChrystal giải thích, mục tiêu là “chính phủ Afghanistan kiểm soát toàn vẹn lãnh thổ để hỗ trợ ổn định khu vực và ngăn chặn việc sử dụng này cho chủ nghĩa khủng bố quốc tế.“ Hiện nay, với việc thiệt mạng hơn 100.000 và thất thoát khoảng 2 nghìn tỷ đô la, tất cả nước Mỹ phải thể hiện cho nỗ lực của mình là cảnh của một cuộc tranh giành tuyệt vọng để chạy ra khỏi đất nước trong tháng này - một sự sụp đổ nhục nhã gợi nhớ đến sự sụp đổ của Sài Gòn năm 1975. Điều sai lầ
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.