Hôm nay,  

Báo Quốc Nội Copy Hải Ngoại Xóa Tên Tác Giả, Ghi Tên Khác

09/12/201100:00:00(Xem: 20520)
Báo Quốc Nội Copy Hải Ngoại Xóa Tên Tác Giả, Ghi Tên Khác; Tác giả Nguyễn Thượng Chánh yêu cầu tờ Tin Tức Xã Luận đính chánh và xin lỗi, vì tự ý copy bài, xóa tên tác giả và ghi tên khác vào

Phan Tấn Hải
Bác sĩ Thú Y Nguyễn Thượng Chánh, một tác giả từ Canada thường xuyên có bài viết trên Việt Báo (www.vietbao.com) và nhiều báo khác ở hải ngoại, vừa gửi thư cho báo quốc nội -- tờ Tin Tức Xã Luận (tintucxaluan.com) -- để yêu cầu báo này đính chánh và xin lỗi vì đã tự ý copy bài viết “Dầu Mỡ, Bạn và Thù” trên mạng Việt Báo, xóa tên tác giả và đăng lại dưới tên tác giả khác (ghi tác giả là: Dạ Quỳnh).
Bài này đã đăng trên nhiều mạng ở hải ngoại do chính tác giả Nguyễn Thượng Chánh gửi, nhưng ông “không biết gì về người viết Dạ Quỳnh hết.”
Tác giả Nguyễn Thượng Chánh đã liên lạc với nhà báo Phan Tấn Hải, Chủ Bút Việt Báo, và được xác nhận rằng Việt Báo không hề có liên hệ gì với báo Tin Tức Xã Luận, không hề biết gì về “Dạ Quỳnh,” và đó là lần đầu tiên nhà báo Phan Tấn Hải vào xem trang Tin Tức Xã Luận theo link do tác giả Nguyễn Thượng Chánh gửi.
Sau đây là toàn văn lá thư của tác giả Nguyễn thượng Chánh gửi cho báo quốc nội Tin Tức Xã Luận:
“Kính gởi người trách nhiệm trang xaluan.com
Mr Âu
Trang mạng XaLuận.com Việt Nam [email protected]
Thưa Ông,
Tôi là Nguyễn Thượng Chánh, Bs Thú y, hiện sống tại Canada xin phản đối Trang Mạng Xaluan.com đã đăng bài viết Dầu Mỡ, Bạn và Thù mà tôi là tác giả chánh thức.
Bài viết trên dã được đăng tải trên xaluan.com ngày 07/12/2011 vào lúc 13:19
Người đăng bài viết: Hồ Dinh Dạ Quỳnh
Tác giả bài viết : Dạ Quỳnh

http://tintucxaluan.com/index.php/vi/news/SUC-KHOE/Dau-Mo-Ban-Hay-Thu-3643/
Bài viết trên đã được các trang mạng hải ngoại sau đây đăng trước ngày 07/12/2011 với tên tác giả là Nguyễn Thượng Chánh,DVM.
Tôi xác nhận là tôi không biết gì về người viết Dạ Quỳnh hết.
http://www.vietbao.com/D_1-2_2-81_4-183905_5-15_6-1_17-1589_14-2_15-2/ (Viet Bao12/02/2011)
http://www.yduocngaynay.com/8-8TK_NgTChanh_DauMoBanHayThu.htm(YDuocNgayNay 12/03)
http://thnlscantho-2.page.tl/D%26%237847%3Bu-m%26%237905%3B%2C-b%26%237841%3Bn-hay-th%F9.htm (Truong Trung Hoc Nong Lam Suc Cantho 12/03)
http://www.haingoaiphiemdam.com/news/index.php?mod=article&cat=dithucnhutien&article=4305
(Phiem Đan online 12/02)
Yêu cầu người trách nhiệm trang xaluan.com đính chánh và xin lỗi tôi trên trang xaluan.com
Nguyễn Thượng Chánh
Montreal, Canada 12/08/2011”(hết trích)
Thiết tưởng rằng hành vi “tự ý copy bài viết, xóa tên tác giả và ghi tên khác vào” là điều mà không xã hội nào chấp nhận. Thư của tác giả Nguyễn Thượng Chánh gửi vào sáng sớm Thứ Năm 7-12-2011 giờ Calif. và tới chiều vẫn thấy bản văn không đổi, và cũng không thấy lời đính chánh và xin lỗi trên trang báo này.
Thiết tưởng, báo Tin Tức Xã Luận cần khẩn cấp đính chánh và xin lỗi theo yêu cầu của tác giả Nguyễn Thượng Chánh mới là phải đạo. Đó là mới nói tới đạo đức nhà báo, chưa nói tới khía cạnh vi phạm pháp lý trầm trọng.
Việt Báo cũng trân trọng chia buồn cùng tác giả Nguyễn Thượng Chánh đã bị tờ Tin Tức Xã Luận xóa tên một cách lạ lùng như thế. Cũng hy vọng các giới cầm bút quốc nội giúp áp lực để những chuyện tương tự không xảy ra nữa.

Ý kiến bạn đọc
09/12/201103:16:46
Khách
Nghe nói bên VN đâu có xài hai tiếng "cám ơn" hay "xin lỗi" từ 36 năm nay rồi, còn ăn cắp ăn trộm là chuyện thường tình ở xứ này ngày nay mà! Rất tiếc anh Chánh à, nhưng chờ bọn hủi đó nói lời "xin lỗi" thì chỉ mất công thôi...
09/12/201108:37:59
Khách
Tôi nhiều năm sống với cộng sản,lời hứa của Hồ Chí Minh Giải Phong Dân Tộc thoát ách nô lệ của Thực Dân để đưa người dân Việt có cuộc sống như Thiên Đàng nhưng hởi ơi Cái Thiên Đàng của Hồ Chí Minh chỉ là một ảo giác đến nỗi giờ nầy người dân đả quá ghê tởm :Những điều Bác Hồ dạy" Bác Hồ dạy Vua Hùng dựng nước Bác Cháu ta giữ nước" Nhưng Bác Hồ "quên" mất Vua Hùng mở mang bờ cõi phía Bắc dến Thuận Hoá thì Ngài Băng hà đến Triều Đại Nhà Nguyễn đả khai phá ,đánh Chiêm Thành Chân Lạp nối dài đến Mũi Cà Mau Bác Hồ còn "ăn cháo đá bát' thì những lớp hậu duệ sau nầy "đầu trộm đuôi cướp: không có gì đáng làm ta ngạc nhiên ,Bac Hồ chui vào hang đá Pắc Pó mới có đứa con hoang Nông Đức Mạnh ra chào đời ai không biết.
Vậy cho nên xin Quý Vị hảy nguôi cơn giận vì như chúng ta đả biết . Bác Hồ không dạy con cháu những gì cần thiết để làm người NHÂN NGHĨA LỂ TRÍ TÍN không bao giờ có trong sách giáo khoa của cộng sản
Thỉnh thoảng trên diễn đàn xuất hiện vài "quái nhân" thật tội nghiệp cho những kẻ nông cạn
11/12/201122:55:45
Khách
Cho tôi đóng góp vài dòng ý kiến đối với ngài có nick " Trai Gọi Bôn Xa " nhé ! Tục ngữ có câu " thượng bất chính , hạ tắc loạn " thật đúng cho trường hợp của đám con cháu hậu thế của " Cụ Hồ " muốn noi gương xấu của " Bác Hồ Vĩ Đại " của ông và bọn bịp bợm ấy khi giả tên và ăn cắp bài viết của kẻ khác mà hổng thấy mắc cỡ . Ông chắc sống tại Bolsa , Cali vậy muốn làm ... tên Trần Trường " Đệ Nhị " để vinh danh một lãnh tụ cộng sản mà cộng đồng người Việt Quốc Gia tại tiểu bang nầy đã và đang ghê tởm chăng ?
11/12/201119:27:22
Khách
Những chuyện ăn cắp bản quyền khi đăng lại những bài báo hoặc những tiểu thuyết của những tác giả tại hải ngoại xảy ra tại Việt Nam như là ... chuyện thường ngày ở huyện rồi . Còn nhớ cách đây không lâu , một nhà xuất bản của một tỉnh tại Việt Nam còn đăng những chuyện ma do nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn sáng tác , và tác giả của những tiểu thuyết kinh dị ấy còn sáng tạo ra cái tên nói chệch đi tên của nhà văn chánh gốc là Nguyễn...Ngạt Ngọng nữa kìa !
11/12/201105:44:31
Khách
Có xem qua đường link vào trang www.tintucxaluan.com,

Xin phép góp ý vài dòng,

Nếu đọc tới cuối bài ở trang web đó, có ghi:

Tác giả bài viết: Dạ Quỳnh
Nguồn tin: vietbao.com

4 chữ "Tác giả bài viết" là do cái template của website làm sẵn, nó chỉ có nghĩa là "người đưa bài lên".

Hàng kế tiếp "Nguồn tin: vietbao.com" cũng giải thích phần nào (tác giả không cố ý "đạo bài").

Cái đáng trách là họ không ghi rõ (hay vô tình bỏ sót) tên tác giả thật của bài viết (dù đã ghi nguồn là Vietbao.com).

Âu cũng là một sự sơ sót. Xin nhìn sự việc chiều hướng tích cực một chút, cho đời thoải mái hơn...

Kính,

Frank Trần Hữu Thân
www.SucManhCongDong.info (SMCĐ)

Trang web SMCĐ này lưu giữ "bài vở khắp nơi" còn nhiều bạo hơn. Xin đọc "Thư Ngỏ" phần Trang Nhất trước khi "kết tội" vội vàng. :-)

Trân trọng.
10/12/201116:36:32
Khách
Gửi TKT, để bổ túc cho ông, tôi muốn nói đến chuyện xổ tiếng Tây, tiếng u của một số người Việt tuy dốt nhưng thích khoe khoang mình giỏi đấy ông! Cái thói này có từ thời thuộc địa, khi một thiểu số người Việt da vàng mũi tẹt lại muốn mình trở thành "Tây" trong mắt người Pháp! Bây giờ nhìn lại thì thấy điều đó thật là kệch cỡm, đúng vậy không ông TKT? Thế mà bao nhiêu năm sau thời còn là thuộc địa của Tây, lại có người đem cái dốt và kệch cỡm thời đó để dùng bây giờ! Đây là trang báo tiếng Việt và chỉ có người Việt đọc, Tây nào vào đây để xổ tiếng Tây hả ông TKT?! Đã thế, ý tưởng của câu viết lại còn quá sai với sự thật thì cho tiếng Tây vào có thể được xem như "vạch áo cho người xem lưng" không?!
Đừng nói chi xa, cứ đi mua hàng ở Bolsa này xem có mấy người mở miệng nói "cám ơn" nhé! Người Việt xưa nay ít nói cám ơn nhưng không phải không nói là không biết ơn. Bây giờ thì dần dần theo người Mỹ, chịu khó nói cám ơn nhiều hơn, nhưng chưa được thành thói quen như người Mỹ! Cái gì cũng vậy, cũng cần thời gian để làm quen và thực hành. Còn nói "đ.m." thay xin lỗi thì cái đó chắc từ cái sự tưởng tượng phong phú quá đáng của ông rồi đó!
10/12/201103:42:16
Khách
Gửi trần quốc bàn, 'quái nhân' và 'nông cạn' ở đây chỉ có ông mà thôi. Chuyện 1 bài báo bị copied để đăng lại trên báo online ở VN thì ăn nhằm gì đến ông Hồ Chí Minh mà ông dài dòng kể tội (phải nói là vu khống mới đúng) ông HCM như vậy? Nếu nói về việc ăn cắp, kể cả ăn cắp sản phẩm trí tuệ, thì không cần phải nói đến VN chi cho xa xôi, ngay tại hải ngoại này đầy dẫy đó ông ạ. Có bao nhiêu bài báo trong nước bị ăn cắp và đăng lại mà không 1 lần xin phép hay đăng xuất xứ, ông có biết không? Ngay chính ông, xem lại trên máy tính của ông có bao nhiêu phần mềm (software) mà ông đang dùng mà không trả tiền? Hoặc có bao nhiêu bài nhạc, băng đĩa ông thu lại mà không trà tiền mua bản chính?
Tôi nghĩ đầu óc ông có quá nhiều hận thù để có thể chỉ thấy lỗi về người khác mà không 1 lần nhìn lại chính mình!
09/12/201122:30:43
Khách
Bác-Sĩ Thú-Y Nguyễn Thượng-Chánh không biết Hồ Chí-Minh còn ăn cắp quyển Ngục Trung Nhật Ký của tác-giả người Trung-Quốc và để tên mình là tác-giả quyển thơ đó sao? Trò gian-manh, tráo-trở là phường cộng-sản thường dùng. Ở Việt-Nam bây giờ 2 nhóm từ "xin lổi" và "cám ơn" đã không còn nghe ai nói nữa! Thay vào đó là hai tiếng "đ.mẹ" thể thay "xin lỗi" và không nói một lời thay thế "cám ơn" khi được ai giúp hay cho mình tiền hoặc quà tặng nào. Tư-tưởng và đạo-đức của Hồ Chí-Minh đã trồng hơn 80 triệu người Việt trong nước là như vậy đó! Les deux mots "pardon" et "merci" n'existent plus aux lèvres des Vietnamiens au Viet-Nam. C'est bien ridicule, n'est-ce pas?
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cuối năm là lúc con người nhìn lại về giá trị cuộc sống. Một bài viết trên trang mạng The Conversation nêu vấn đề về những vực thẳm chính trị, các cuộc chiến tranh, áp bức… và con người vì thế cảm thấy vô vọng và bất lực khi chứng kiến những thế lực đen tối diễn ra khắp nơi trên thế giới. Liệu chúng ta có thể làm được điều gì đem lại thay đổi trước những bi hoại này hay không?
Danh hiệu “Nhân Vật Của Năm” do TIME bắt đầu từ năm 1927 – theo truyền thống được trao cho những người có ảnh hưởng đáng kể trong các sự kiện toàn cầu, từ chính trị đến văn hóa, môi trường, nghệ thuật. Những người được chọn đóng vai trò như một “thước đo phong vũ” về sức lan tỏa trong xã hội đương đại. Ảnh hưởng đó, theo tiêu chuẩn do chính TIME đề ra, có thể là “for better or for worse – làm cho thế giới tốt đẹp hơn hoặc tệ hại hơn.”
Tiễn 2024, thế giới sẽ chào đón một năm mới 2025 mang theo cả bóng tối lẫn ánh sáng. Các cuộc xung đột, sự phân cực chính trị và những rủi ro khôn lường là lời nhắc nhở về sự bất ổn của thời đại. Nhưng đồng thời, khả năng phục hồi kinh tế, sự phát triển công nghệ, tinh thần hợp tác quốc tế, hơi thở và sự sống còn bất khuất của từng người mẹ, từng đứa trẻ vực dậy và vươn lên từ những đống gạch vụn đổ nát ở Ukraine, ở Gaza, ở Syria… cũng là cảm hứng và hy vọng cho tương lai nhân loại. Nhà văn Albert Camus đã viết: “Giữa mùa đông lạnh giá nhất, tôi tìm thấy, trong mình, một mùa hè bất khả chiến bại.”* Thế giới năm 2025, với tất cả những hỗn loạn, vẫn mang đến cơ hội để con người vượt qua và xây dựng một cuộc sống tốt đẹp, tử tế hơn. Đó cũng là lời chúc chân thành cuối năm của toàn ban biên tập Việt Báo gửi đến quý độc giả: một năm 2025 tràn trề cơ hội và hy vọng.
Trong ba năm học gần đây, PEN America đã ghi nhận hàng loạt trường hợp cấm sách xảy ra trên toàn nước Mỹ, đặc biệt trong các trường công lập. Những nỗ lực xóa bỏ một số câu chuyện và bản sắc khỏi thư viện trường học không chỉ gia tăng mà còn trở thành dấu hiệu của một sự chuyển đổi lớn hơn, đặt ra câu hỏi nghiêm trọng về tương lai của giáo dục công lập. Việc kiểm duyệt này phản ánh một xu hướng đáng lo ngại: sự tập trung vào việc kiểm soát nội dung văn hóa và giáo dục, thay vì khuyến khích học sinh tiếp cận kiến thức đa chiều.
Syria đang sống trong một bước ngoặt lịch sử sau khi chế độ độc tài sụp đổ nhanh chóng và Bashar al-Assad trốn sang Nga để tị nạn. Các nhóm nổi dậy chiến thắng đang cố gắng duy trì trật tự công cộng và thảo luận về các kịch bản cho tương lai. Lòng dân hân hoan về một khởi đầu mới đầy hứa hẹn pha trộn với những lo âu vì tương lai đất nước còn đầy bất trắc. Trong 54 năm qua, chế độ Assad đã cai trị đất nước như một tài sản riêng của gia đình và bảo vệ cho chế độ trường tồn là khẩu hiệu chung của giới thân cận.
Các số liệu gần đây cho thấy những thách thức mà nhà lãnh đạo Trung Quốc phải đối mặt để phục hồi kinh tế cho năm 2025, khi quan hệ thương mại với thị trường xuất khẩu lớn nhất của Trung Quốc có thể xấu đi cùng lúc mức tiêu thụ trong nước vẫn sụt giảm. Và thật sự thì nền kinh tế Trung Quốc tệ đến mức nào? Việc đặt câu hỏi này ngày càng trở nên hợp lý khi Trung Quốc đang đối mặt với tình trạng sản xuất trì trễ và tiền tệ mất giá kéo dài trong những năm gần đây. Đặc biệt, chính quyền Bắc Kinh dường như không muốn công khai toàn bộ thực trạng.
Chiều ngày Thứ Ba 17/12, tòa án New York kết án Luigi Mangione 11 tội danh, bao gồm tội giết người cấp độ 1, hai tội giết người cấp độ 2 cùng các tội danh khác về vũ khí và làm giả danh tính. Theo bản cáo trạng, một bồi thẩm đoàn ở Manhattan đã truy tố Mangione về tội giết người cấp độ hai là tội khủng bố. Tòa đã kết tội hành động của Luigi Mangione – một hành động nổi loạn khó có thể bào chữa dù đó là tiếng kêu cuối cùng của tuyệt vọng.
Ngay từ thời điểm này, cho dù chưa chính thức bước vào Tòa Bạch Ốc, tổng thống đắc cử Donald Trump đã hứa hẹn một chiến dịch bài trừ di dân lớn nhất lịch sử Mỹ. Những cuộc kiểm soát, bắt bớ, trục xuất di dân dự kiến sẽ diễn ra với qui mô lớn trong vài năm tới. Nhiều sắc dân nhập cư ở Mỹ sẽ phải lo lắng, nhưng cộng đồng chịu ảnh hưởng nặng nề nhất sẽ là cộng đồng di dân gốc Mỹ Latin. Lời hứa này đang làm hài lòng những người Mỹ xem dân nhập cư là kẻ cướp đi việc làm và quyền lợi của mình. Rất đông trong số này thuộc các cộng đồng di dân, trong đó có cộng đồng gốc Việt. Tuy nhiên, có bao nhiêu người thấy được toàn cảnh ảnh hưởng của những chính sách bài trừ di dân đến nền kinh tế và xã hội Hoa Kỳ?
Trong tài liệu của Thư Viện Quốc Hội ghi rằng, nguồn gốc của quyền ân xá trong Hiến Pháp Hoa Kỳ đến từ lịch sử Anh quốc. Quyền ân xá xuất hiện lần đầu tiên dưới thời trị vì của Vua Ine xứ Wessex vào thế kỷ thứ bảy. Mặc dù tình trạng lạm dụng quyền ân xá ngày càng tăng theo thời gian, dẫn đến những hạn chế sau đó, nhưng quyền ân xá vẫn tồn tại trong suốt thời kỳ thuộc địa của Mỹ.
Tôi cộng tác với tuần báo Trẻ (tờ báo có nhiều ấn bản nhất tại Hoa Kỳ) gần hai chục năm qua. Sự gắn bó lâu dài này không chỉ vì tấm lòng yêu nghề (và thái độ thân thiện cởi mở) của ban biên tập mà còn vì chút tình riêng. Mỗi tuần Trẻ đều dành hẳn một trang báo, để trân trọng giới thiệu đến độc giả hai ba vị thương phế binh (Việt Nam Cộng Hòa) đang sống trong cảnh rất ngặt nghèo ở quê nhà. Nhìn hình ảnh đồng đội của mình đang ngồi trên xe lăn, hay nằm thoi thóp trong một gian nhà tồi tàn nào đó – lắm lúc – tôi không khỏi băn khoăn tự hỏi: “Liệu có còn ai nhớ đến những kẻ đã từng vì đời mà đi không vậy?
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.