Hôm nay,  

Tháng 6, Mùa Của Tuổi Trẻ

7/7/201200:00:00(View: 10280)
Tháng 6 – Juin – do tiếng la-tinh Junius hàm ý vinh danh Nữ thần Junon, vợ của Thần Jupiter. Bà có nhiệm vụ phù hộ phụ nữ. Người khác lại cho rằng Juin liên hệ tới tuổi trẻ nên tháng 6 sẽ là lúc người ta cử hành lễ hội thanh niên. Còn tháng 5 – Maius - thuộc về Nữ thần Maia là Thần đất. Maius còn có nghĩa là “người có tuổi”. Nghĩa này phù hợp với tháng 6 là tháng của Tuổi trẻ vì hết Già thì tới Trẻ.

Mà tháng 6 chấm dứt mùa Xuân để bước qua Mùa Hè đúng vào ngày Hạ chí. Năm nay 2012 và các năm trước 2008, 1896, ngày Hạ chí nhằm cùng ngày 20 tháng 6. Nhưng có Hạ chí nhằm ngày 22 tháng 6 ở các năm 1975 và 2302. Riêng Hạ chí lại nhằm ngày 19 tháng 6, phải đợi tới năm 2488.

Mùa Hè kết thúc ở ngày Đông chí nhằm 22 hoặc 23 tháng 9.

Như đã nói tháng 6 là tháng của tuổi trẻ nên trong tháng 6 có nhiều sanh hoạt cộng đồng vui chơi. Thường ở ngoài trời vì nắng ấm. Hằng năm, ngày 21 tháng 6 là ngày âm nhạc đại chúng thường qui tụ vài mươi ngàn người tham dự suốt đêm. Nhưng năm nay, đúng vào ngày đó, thời tiết không cho phép vì gió mưa lớn. Có cả mưa đá. Các địa điểm chuẩn bị lễ hội âm nhạc trẻ đều phải dẹp bỏ. Nhưng trước đó một tuần, trời tốt, ở Paris và nhiều nơi khác trên đất Pháp và vài xứ Âu châu, qua tận Nam Mỹ, có tổ chức một thứ lễ hôi khác rất đặc biệt, vào cuối buổi chiều, cũng ở ngoài trời. Cũng thu hút nhiều chục ngàn người tham dự. Đó là bửa ăn tối với toàn màu trắng toát..

Apéro và ăn tối toàn trắng

Nhắc lại năm 2010. Chưa tới Mùa Hè truyền thống vì mới đầu tháng 5 mà những buổi tập họp thanh thiều niên đã diễn ra tại nhiều thành phố, nhưng đó không phải là những buổi trình diễn ca nhạc hay kịch nghệ, mà là tập họp theo lời mời do một kẻ ẩn danh đưa ra trên mạng Facebook, cho mục đích gặp nhau để “chào mừng và uống rượu chơi”( Apéros Géants = Tiệc rượu khai vị vĩ đại ).

Hàng vạn thanh thiếu niên từ nhiều nơi xa tụ đến điểm hẹn vào một thời điểm nhứt định. Điểm hẹn được giữ bí mật cho tới giờ chót. Mỗi người phải mang tới một thức uống của mình mà thường là rượu hay đơn giản lắm cũng là vài chai bia.

Hôm giữa tháng 5/2010, lễ Apéro Géant tại thành phố Nantes ở Miền Tây-Bắc nước Pháp, trên bờ Đại tây dương, qui tụ cả mười ngàn người, kéo dài cho tới gần sáng và có một thanh niên là nhân viên cứu hỏa tình nguyện của vùng Vendée, lúc hơn 3 giờ sáng, ra về với bạn cũng đều say mèm, rủi té từ trên cầu bắt qua đường xe lửa cao 5m, đầu dộng xuống đất. Nạn nhân chết sau đó.

Ngoài ra, có bốn mươi người bị cảnh sát bắt giữ vì những tội khác nhau như buôn bán xì-ke tại chổ, ăn cắp, say sưa với thái độ hung hăng sẳn sàng bạo động, …

Sau đó, những chương trình Apéros Géants dự liệu cho nhiều thành phố khác như Lyon, Brest, Toulouse, Cherboug, Dinard, Montpellier,… đã phổ biến lời mời trên Facebook nhưng đã bị vô hiệu hóa do áp lực của Chánh quyền về trách nhiệm phải có của người tổ chức.

Thật tình Chánh quyền không chánh thức ra lệnh ngăn cấm Apéro Géant mà chỉ đặt vấn đề trách nhiệm của người kêu gọi họp mặt Apéro Géant.

Cảnh sát nhắc lại người tổ chức phải chánh thức ra mặt và cam kết nhận lảnh trách nhiệm khi tai nạn xảy ra như trường hợp vừa rồi ở Nantes gây ra cho một người bị thiệt mạng. Có lẻ vì tai nạn chết người còn ảnh hưởng mạnh nên sau đó trang Facebook liền được xóa bỏ.

Tại Lyon, lời mời Apéro sẽ được tổ chức tại Quảng trường Bellecour vào ngày 26/05 vừa tung ra trên Facebook đã có ngay 23 000 người hưởng ứng tham dự. Nhưng tới giờ chót, cũng trên mạng Facebook, người mời tham dự Apéro Géant tuyên bố lễ được hủy bỏ vì không muốn đổ trách nhiệm cho Chánh quyền khi Chánh quyền đã không ngăn cấm, mà chỉ đặt vấn đề trách nhiệm.

Người hồi giáo phản ứng vì Apéro Géant kèm theo xúc-xít mà xúc-xit lại làm bằng thịt heo.

Riêng Champ-de-Mars, thuộc Paris VII, từ trước phong trào Apéro Géant xuất hiện, vào Mùa Hè, hầu như bị đặt trong tình trạng “thiết quân lực”. Hằng năm, cứ tới kỳ thi Tú Tài xong, có hàng ngàn học sinh hẹn nhau tới Quảng trường Champ-de-Mars vui chơi và dĩ nhiên có rượu kèm theo với lý do chung của mọi người là “tìm lại tự do”vì những ngày dài học thi đã chấm dứt. Tới đây để hóa giải stress. Rượu và vui chơi để làm cho tan biến những cơn stress. Truyền thống này, năm 2008, đã dẫn tới tình trạng xung đột có ấu đả mạnh với cảnh sát. Có 300 học sinh bị cảnh sát bắt giữ. Từ đó, Chánh quyền Thị xã chỉ thị cấm tụ họp có rượu tại Champ-de-Mars từ 16 giờ trong suốt năm.


Cảnh sát tuần tiểu khu vực cho tới 4 giờ sáng. Đồng thời, sau vụ xung đột đó, Chánh quyền Paris VII cho tổ chức những buổi hướng dẫn học sinh ra Quảng trường làm vệ sinh công cộng để học bài học tôn trọng môi trường. Tổng trưởng Nội vụ tới ủy lạo và khuyến khích, khen thưởng học sinh trong chương trình giáo dục đặc biệt này.

Những buổi lễ Apéros Géants như vậy rất tốn kém cho Chánh quyền. Như vụ ở Nantes vừa qua, Chánh quyền đã huy động một lực lượng xã hội lên tới 750 người gồm nhân viên Thị xã, nhân viên cứu cấp, nhân viên cứu hỏa, trong đó có 370 nhân viên công lực như cảnh sát các loại.

Tháng 6 năm nay, Lễ Hội Ăn tối Toàn trắng hay Dạ tiệc Toàn trắng ( Diner Blanc, thường viết tắc tiếng anh WD) là lần thứ 24 được tổ chức liên tục tại những nơi công cộng của Paris và vài thành phố lớn khác như Lyon, Strasbourg,… Đó là một thứ dạ tiệc cộng đồng theo kiểu “pop-up” rất thu hút và nhiều ngạc nhiên. Cách tổ chức vẫn không thay đổi: giữ bí mật thời điểm và địa điểm cho tới lúc khai diển, y phục, khăn ăn, khăn bàn, hoa, đèn,... đều toàn màu trắng.

Hằng năm, khi tháng 6 sắp tới, người muốn tham dự lễ hội, không rời điện thoại để sẳn sàng nhận thông tin về lễ hội sẽ được tổ chức ở đâu, vào mấy giờ và những “điều lệ mới nếu có”,… tức ngày N vào lúc 17giờ 30 nếu giờ không thay đổi. Thư mời chánh thức chỉ có vài chữ như vầy “WD : save the date”. Cũng có thể nói đây là một buổi ăn “bíc-níc” (pique-nique) giữa những người bạn với nhau để chào mừng một hay nhiều người bạn của họ trở về Paris hay trở về xứ. Dạ tiệc qui tụ tại địa điểm lý tưởng, tức sang trọng và tiêu biểu của thành phố, hàng chục ngàn người nam/nữ lịch sự, sành điệu ăn uống. Lễ hội tổ chức ở Paris, người ta chọn Công trường Nhà thờ Đức Bà, sân trong của Bảo tàng viện Louvre, Công trường Des Voges,… Như để vinh danh Paris xinh đẹp.

Lễ hội WD ở Paris khác với những nơi khác là nhận thư mời phải trả tiền, phổ biến trên internet bị cấm. Người tham dự Dạ tiệc phải sẳn sàng những thứ cần thiết bắt buộc cho Dạ tiệc : Trắng và chỉ toàn Trắng, chiếc bàn nhỏ (loại bàn đánh cờ), khăn bàn, khăn ăn phải bằng vải, chén dỉa bằng sứ, dao muổng, nỉa bằng kim loại, nến trắng,…. Người phải tao nhã, có văn hóa. Địa điểm tập họp khác với địa điểm Dạ tiệc. Năm nay, người được mời nhận được thông tin ngày Dạ tiệc là 14 tháng 6. Nhưng ở đâu, chưa cho biết. Ở Champs-Elysée? Đã làm rồi cách đây 4 năm. Công trường La Concorde? Rồi, cách đây 3 năm. Vườn Tuileries? Vừa tổ chức 2 năm qua. Sân vuông trong Bảo tàng viện Louvre? Tổ chức năm rồi. Người ta hồi họp ngay khi nhận được thư mời và bằt đầu dự đoán địa điểm.

Khi biết địa điểm hẹn tập trung, người tham dự mặc toàn trắng tới bằng moto thì phụ nữ ngồi sau, vai mang bàn, tay trái xách ghế. Hoặc tới bằng Bus hay Métro để tránh trở ngại lưu thông công cộng. Qui luật chung nếu cảnh sát hỏi đi đâu, thì không trả lời. Tuyệt đối giữ bí mật. Địa điểm Dạ tiệc thường không xa nơi tập trung nên tới giờ chót, còn đủ thì giờ di chuyển, chừng 20 phút, địa điểm Dạ tiệc mói được công bố. Mọi người vội chạy tới, tìm chổ của mình theo bảng hướng dẩn, bày bàn ghế, khăn bàn, nến, hoa, dao nỉa,…

Đúng giờ bắt đầu Dạ tiệc, mọi người nâng ly, khăn ăn cầm ở tay, chánh thức khai mạc buổi Lễ Ăn tối Toàn trắng năm 2012. Bửa ăn đơn giản: cá, thịt, sà-lách, phó-mác, rượu trắng. Dạ tiệc không cho rượu mạnh vì thô bĩ, không cho bia vì bia quá bình dân. Chỉ chấp nhận 2 thứ: rượu chác (Vins) và Champagne.

Tới 23giờ, nến thắp sáng lên. Công trường des Voges (Quận III và IV Paris) lịch sử có từ thế kỷ XIV và được Unoesco xếp là di sản văn hóa thế giới vào năm 1954, bổng chốc tràn ngập ánh sáng lung linh của hạnh phúc và huyền bí. Người ta hỏi chuyện nhau thân mật về trang phục, chia nhau xi-gà, ly rượu ngon, miếng phó-mác đặc sản địa phương,… Tình bạn nảy nở giữa mọi người hôm ấy.

Tới 24 giờ, Dạ tiệc chắm dứt. Mọi người thu dọn và biến mất nhanh chóng như lúc tới, sạch trơn, không để rơi rớt một chút gì về Dạ tiệc, ngoài sự kín đáo tuyệt đối, sự kỷ lưỡng thể hiện một nếp sống văn minh tao nhã hoàn toàn khác hẳn với thứ gọi là “nếp sống văn hóa” hay “văn minh xã hội chủ nghĩa”, như thứ ở Hà nội.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Làm sao để giữ vững tư tưởng trong Quân đội và Công an là vấn đề sống còn năm 2023 của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN). Lý do vì năm con Mèo (Quý Mão) có Hội nghị Trung ương giữa nhiệm kỳ Khóa đảng XIII, dự trù vào khoảng tháng Sáu, để bỏ phiếu tín nhiệm các cấp Lãnh đạo từ Trung ương xuống địa phương. Cuộc bỏ phiếu này sẽ là cơ hội cho các cấp tranh đua, chạy chức, chiếm quyền lãnh đạo. Và kết quả cuộc bỏ phiếu này sẽ đặt nền tảng cho Đại hội đảng khóa XIV để bầu lên Tổng Bí thư và Bộ Chính trị mới nhiệm kỳ 2026-2031...
Chứ chả lẽ cái chết thảm thiết của bà Cát Hanh Long và của hàng bao nhiêu triệu lương dân khác nữa (ở khắp ba miền đất nước, từ hơn nửa thế kỷ nay) thì đất/trời có thể dung tha được hay sao?
✱ Lê Đức Thọ: Bây giờ về phần thỏa thuận chúng tôi đã đồng ý, chúng ta sẽ tiến hành như thế nào? ✱ Kissinger: Để tránh nhầm lẫn, chúng tôi sẽ đánh máy lại từ tiếng Anh của chúng tôi và ông có một bản sao của bản văn. Chúng tôi sẽ nỗ lực tận tâm nhất để đảm bảo rằng mọi thứ chúng ta đã đồng ý đều được hợp nhất. ✱ TT Thiệu: Nếu chúng tôi không thể ký thỏa hiệp này trước cuộc bầu cử, thời liệu Hoa Kỳ có cần phải công bố cho người dân biết rằng họ vẫn có ý định ký kết thỏa hiệp này không? ✱ TT Nixon: Tôi phải có câu trả lời của ông (TT Thiệu) trước 1200 giờ Washington, ngày 21 tháng 1 năm 1973...
Sau 13 năm, cuối cùng thì Bác sĩ David Sinclair và các đồng nghiệp đã tìm được câu trả lời cho câu hỏi: Điều gì thúc đẩy quá trình lão hóa? Trong một nghiên cứu được công bố trên tạp chí Cell vào ngày 12 tháng 1 năm 2023, Sinclair, giáo sư di truyền học và đồng giám đốc của Paul F. Glenn Center for Biology of Aging Research tại Trường Y Harvard (Harvard Medical School), đã phác họa ra một chiếc đồng hồ lão hóa, khi ta vặn chiều kim là có thể đẩy nhanh hoặc đảo ngược quá trình lão hóa của các tế bào.
Lời báo động muộn màng này cũng đã giúp tôi hiểu ra lý do mà sư Minh Trí – sau khi xuất gia, từ bỏ mọi hoạt động chính trị, đã hết lòng tận tụy chăm lo cho những lớp học Việt Ngữ, ở Kampuchea, cho đến… hơi thở cuối!
Trong bài viết sau đây, Henry Kissinger đã cảnh báo về một cuộc thế chiến mới có thể xảy ra và phương cách tốt nhất là tìm cách tạo cho Nga một cơ hội đàm phán trong danh dự. Ý kiến của Kissinger còn nhiều điểm chưa thuyết phục, cần được thảo luận sâu xa hơn...
Trong hơn ba năm - chính xác là 1,016 ngày - Trung Quốc đã đóng cửa với cả thế giới. Hầu hết sinh viên nước ngoài rời khỏi đất nước khi bắt đầu đại dịch. Khách du lịch đã ngừng đến tham quan. Các nhà khoa học Trung Quốc đã ngừng tham dự các hội nghị nước ngoài. Các giám đốc điều hành người nước ngoài bị cấm quay trở lại công việc kinh doanh của họ ở Trung Quốc. Vì vậy, khi Trung Quốc mở cửa biên giới vào ngày 8 tháng 1, từ bỏ những tàn tích cuối cùng của chính sách “không covid”, việc đổi mới tiếp xúc thương mại, trí tuệ và văn hóa sẽ có những hậu quả to lớn, mà phần nhiều là lành tính.
“Đến hẹn lại lên” là chuyện thông lệ, không có gì đặc biệt, nhưng lãnh đạo mà cũng chỉ biết làm đến thế thì dân lo. Chuyện này xẩy ra ở Việt Nam vào mỗi dịp cuối năm khi các cơ quan đảng và chính phủ tổng kết tình hình năm cũ để đặt kế hoạch cho năm mới. Ông Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư đảng, người có quyền lực cao nhất nước, cũng đã làm như thế. Nhưng liệu những điều ông Trọng nói có phản ảnh tình hình thực tế của đất nước, hay ông đã nói tốt để đồng hóa mặt xấu?
Người ta có thể thông cảm và thông hiểu thái độ nhẫn nhục của những người phụ nữ bị đè nén xuống tận đáy xã hội. Họ có cha già, mẹ yếu, con thơ phải chăm lo nên làm to chuyện e cũng chả đi đến đâu mà nhỡ “vỡ nồi cơm” thì khốn khổ cả nhà. Còn cả một tập đoàn lãnh đạo chỉ vì quyền lợi của bản thân và gia đình mà bán rẻ danh dự của cả một dân tộc thì thực là chuyện hoàn toàn không dễ hiểu...
Hai năm đã trôi qua kể từ cuộc bạo loạn ở Washington ngày 6 tháng 1, 2021, Donald Trump ngày càng cô đơn, ngày càng bị cô lập - giống như vở kịch King Lear của Shakespeare trong lâu đài của ông ở Florida. Sự giống nhau giữa họ gây ấn tượng với bất kỳ ai đọc bức chân dung dài về lễ Giáng sinh của cựu tổng thống trên Tạp chí New York. Đúng là Donald Trump chưa mất trí hoàn toàn, giống như Lear. Nhưng những điểm tương tự giữa họ không thể không nhìn ra: hai người đàn ông lớn tuổi, trước đây được bao bọc trong quyền lực, giờ không thể hiểu nỗi họ không còn là mặt trời xoay quanh các sự kiện thế giới.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.