Hôm nay,  

Bộ Ngoại Giao Singapore Và Những Bước Đi Chệch Hướng

21/08/201200:00:00(Xem: 16447)
Ngoại trưởng Singapore, K Shanmugam, phát biểu tại Quốc Hội hôm 13-8-2012:“ASEAN phải trung lập trong tranh chấp Biển Đông”.

Câu tuyên bố này của Shanmugam, gây phản cảm không ít cho nhiều người. Và đây là nguyên văn bản tường thuật của bản tin VOATiếngViệt hôm 15-8 về câu nói ấy của ngoại trưởng Singapore:

“Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á phải nỗ lực đoàn kết và duy trì lập trường trung lập trong các vấn đề tranh chấp trên Biển Đông”. Đó là lời kêu gọi của ngoại trưởng Singapore K.Shanmugam phát biểu trước Quốc Hội 13-8-2012. Tái khẳng định lợi ích chung giữa ASEAN và Trung Quốc, ông Shanmugam nhấn mạnh cả đôi bên cần phải duy trì và tăng cường hợp tác. Người đứng đầu ngoại giao Singapore cho biết: Singapore nỗ lực làm giảm căng thẳng các tranh chấp Biển Đông…”

Không ngờ nhà ngoại giao của Singapore lại có thể phát biểu câu nói phản cảm như vậy với sự đồng tình của Quốc Hội Singapore. Shanmugam yêu cầu các quốc gia ASEAN kiên định giữ vững lập trường trung lập không thiên vị bên nào trên hồ sơ Biển Đông. Có phải chăng Singapore đang đi vào vết xe đổ của Cambốt?

Shanmugam đưa ra lời kêu gọi này 1 tháng đúng, sau lời kệu gọi của Hor Namhong, ngoại trưởng Cambốt. Vô tình hay cố ý, Shanmugam lập lại hầu như nguyên văn câu phát biểu của Hor Namhong, ngoại trưởng Cambốt hôm 13-7-2012,tại Phnom Penh làm chia rẽ khối ASDEAN: Cambốt kiên định lập trường trung lập, không thiên vị bên nào, trong mọi tranh chấp ở Biển Đông.

Trong thế giới Toàn Cầu Hóa, trong tình trạng kinh tế toàn cầu suy thoái, các quốc gia ASEAN hiện nay, luôn luôn theo đuổi chính sách “thêm bạn bớt thù”, mở rông quan hệ đa phương cùng khắp thế giới.

Nhưng đứng trước chủ nghĩa dân tộc cực đoan của Hán tộc, trước thái độ xâm lăng hung hãn của Trung Quốc bành trướng quyết chiếm lĩnh Biển Đông, 600 triệu dân Đông Nam Á, các quốc gia ASEAN bắt buộc phải nhất trí nhận diện Trung Quốc vừa là một đối tác trên mặt trận kinh tế vừa là một đối trọng trên mặt trận Biển Đông.

Trong quan hệ với các quốc gia Đông Nam Á,Trung Quốc là con mèo hai mặt:

- Trên mặt trận kinh tế, TQ ve vản các nước ASEAN. TQ không ngừng tăng cường kim ngạch mậu dịch song phương với khối ASEAN. Năm 2011 tổng kim ngạch mậu dịch song phương của khối ASEAN với TQ lên đến 520 tỷ USD (Wikipedia). Năm 2010, Trung quốc thành công trong việc thiết lập Tự do mậu dịch song phương bilateral Free Trade Agrement giữa TQ và mỗi nước ASEAN.

- Trên mặt trận Biển Đông, Trung Quốc là một kẻ xâm lược hung hãn, chà đạp công pháp quốc tế, xem thường luật biển của LHQ, vượt qua đầu nhân loại và 600 triệu dân Đông Nam Á. Tháng7-2012, Quốc vụ Viện Trung Quốc cho thành lập Thành Phố Khu cảnh bị Tam Sa trên quấn đảo Hoàng Sa. Quân đội Trung Quốc-PLA-hoàn tất việc xây dựng công sư chiến đấu kiên cố, rông lớn, hiện đại trên đảo Chử Bích tại quần đảo Trường Sa. Liền sau đó Bộ Quốc Phòng Trung Quốc cho triển khai Đội tuần tra trên Biển Đông và cuối tháng 7 vừa rồi, chính phủ phủ BắcKinh, như vũ bão xua một lượt 23,000 tàu cá vào Biển Đông với hơn cả trăm ngàn dân quân chiến đấu dưới dạng ngư dân.

Bước đi liều lĩnh và nguy hiểm nhất của Trung Quốc, tháng 7 vừa qua chính quyền nước này dùng áp lực kinh tế, mua chuộc Hor NamHong, ngoại trưởng Phnom Penh, phát biểu những câu trái quấy phá hoại chia rẽ ASEAN trong ngày bế mạc hội nghị các Bộ Trưởng Ngoai Giao ASEAN mở rộng hôm 13-7-2012 tại Phnom-Penh.

Như vậy, hà cớ gì chính quyền Singapore đi theo bước đi của chính phủ Cambốt? Phải chăng cũng chỉ lý do địa chính trị và kinh tế.

- Về Địa chính trị, Cũng giống như Phnom Penh, Singapore không có vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông với Trung Quốc. Chưa từng va chạm với Trung Quốc. Hơn thế nữa 74% dân Singapore thuôc Hán tộc, nói tiếng Hoa-Quan Thoại. Do đó trong trong suốt quá khứ tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông, Singapore chưa bao giờ lên tiếng chỉ trích tích cực và mạnh mẽ chủ nghĩa bá quyền và dân tộc cực đoan của TQ.

- Trên phương diện Kinh tế, nhìn vào khối kim ngạch mậu dịch giữa Trung Quốc và Singapore vào năm 2010 là 95,5 tỷ USD, tương đương với 1/3 Tổng Sản Lượng Nội địa-GDP- của Singapore cùng thời. (Theo IMF: GDP của Singapore năm 2010= 309,400 TỶ USD). Quan hệ mậu địch song phương giữa TQ và Singapore tăng 20% mỗi năm. Phải chăng chính khối kim ngạch mậu dich khổng lồ là cuốn rún nối liền với đất mẹ của Tân Gia Ba với TQ, chính nó đã biến chất nền ngoại giao của Singapore: Thay vì cùng các quốc gia ASEAN lên án TQ, Singapore quay lưng lại, tỏ thái độ trung lập, trước sự xâm lấn của TQ trên Biển Đông. Đường lối ngoại giao thiên vị Trung Quốc của K. Shanmugam đúng là bản sao chép chính sách đối ngoại trên hồ sơ Biển Đông của Hor Namhong.

Nhìn vào lịch sử thành lập của Singapore mà tiếng Hoa (Hán) gọi là Tân Gia Ba, thì Singapore đúng nghĩa chỉ là một Nền Kinh Tế như Ma Cao, HongKong, Đài Loan, hơn là một quốc gia độc lập với Bắc Kinh. Lý Quang Diệu, người lãnh đạo và cũng là người sáng lập Singapore, đã cai trị Singapore theo mô hình của Trung Quốc: Tự do kinh doanh, tự do sở hữu, Dân chủ tập trung, độc tài chánh trị, bao cáp chuyên chính, cha truyền con nối, một dị dạng của chế độ Xã Hội Chủ Nghĩa của Trung Quốc ngày nay.

Các quốc gia ASEAN, nhất là ViệtNam phải nỗ lực hơn nữa tăng cường đoàn kết nhất trí, phải cảnh giác trước thái độ bất thường, nghịch lý của chính sách ngoại giao của những thành viên chao đảo chệch hướng. Vì an ninh, ổn định, hòa bình, thịnh vượng của khu vực Biển Đông, Đông Nam Á, và cho cả thế giới, các quốc gia ASEAN phải nỗ lực đoàn kết hơn bao giờ hết, phải cùng nhau nhất trí trên hồ sơ Biển Đông: Chống lại chủ nghĩa Bá quyền Bành trướng Nước Lớn xâm lăng Biển Đông của Trung Quốc. Phải cảnh giác, phát hiện và xử lý kịp thời một vài thành viên đi chệch hướng, chao đảo. Nếu họ tiếp tục ngoan cố, 600 triệu dân Đông Nam Á sẵn sàng loại trừ họ ra khỏi cộng đồng ASEAN trước khi họ trở thành công cụ hữu hiệu của Trung Quốc, đánh phá, chia rẽ vá xách nhiễu nội tình ASEAN./.

Đào Như
8-18-2012
OAK PARK, Illinois, USA

GHI CHÚ VỀ NGUỒN:

“ASEAN Phải Trung Lâp Trong Tranh Chấp Biển Đông” Bản tin VOA tiếng Việt 8-15-2012
http://www.voatiengviet.com/content/asean-phai-trung-lap-trong-tranh-chap-tren-bien-dong/1485833.html

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Vinh quang thay xã hội. Nhưng mà khốn nạn thay xã hội!”, tôi phải đi vay của Nguyễn Công Hoan rồi hoán vị “Kép Tư Bền” bằng “xã hội” là để cảm thán cho thân phận voi-chó của nó, như là một trong những ngôn từ / ý niệm bị khai thác chính trị nhiều nhất. Nhưng cũng có một sự nghịch pha, đến 180 độ. Mang ý nghĩa “cùng khổ / vô phước / bất hạnh” trong cách dùng của Nguyễn Công Hoan thì, đến thời của chúng ta, “khốn nạn”, như trong cách dùng nói trên, đã bị lột bỏ cái ý xót xa, thông cảm, chỉ có ý xấu, rất nặng, như một sự sỉ nhục
Truyện dài tham nhũng ở Việt Nam xem hoài không chán vì mỗi thời Tổng Bí Thư chuyện kể lại lâm ly bi thiết hơn...
Đến tham dự Hội nghị Thượng đỉnh của khối BRICS tại thành phố Kazan, Nga, từ ngày 23 đến 24/10, Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan công khai bày tỏ mong muốn trở thành thành viên của khối BRICS và được Tổng thống Vladimir Putin quan tâm đặc biệt. Tại sao? Erdogan mong đợi gì trong cuộc hội kiến này và những hậu quả địa chính trị và kinh tế nào có thể xảy ra?
Trong vài tháng qua, báo chính chính thống của Mỹ đã dành cho Donald Trump khá nhiều đất diễn. Nhất cử nhất động của Trump, dù đáng hay không đáng, dù thiếu một nửa để trở thành một ổ bánh mì, vẫn được những tờ báo lớn có lịch sử hơn trăm năm dẫn lại. Với Trump, đó là một chiến thắng. Với báo chí, đó là kinh doanh, là “rating.”
Gần bốn năm trước, tại công viên Ellipse ở Washington, DC – một tổng thống đương nhiệm đứng phía sau khung kính chống đạn, mặc chiếc áo măng-tô đen, mang găng tay đen, giơ cao tay ủng hộ một đám đông bạo loạn đang chực chờ phát súng chỉ thiên từ thủ lĩnh để tấn công vào Quốc Hội lật ngược kết quả bầu cử. Đó là “một ngày của tình yêu” – theo lời mô tả của Donald Trump, người đứng đầu hôm đó – cho dù trong vòng 36 giờ, 10 người đã chết, nhiều người bị thương gồm 174 cảnh sát. Trong số nạn nhân tử vong, có một cảnh sát chết sau khi bị những kẻ bạo loạn tấn công. Chung quanh khu vực Ellipse ngày 6 Tháng Giêng đó, là những gương mặt đằng đằng sát khí. Cờ xí rợp trời – những lá cờ mang tên Trump và cờ thời kỳ nội chiến. Bốn năm sau, cũng tại công viên Ellipse, cũng là một biển người được ước chừng khoảng trên 75 ngàn người, tập trung về từ 7 giờ sáng. Trật tự, lịch sự. Khi hoàng hôn DC buông xuống cũng là lúc số người tham dự đã kéo dài đến tận National Museum of African...
Chính quyền CSVN và Ủy ban Tự do Tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ (The United States Commission on International Religious Freedom / USCIRF) đã có tầm nhìn tương phản về quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo ở Việt Nam...
17 ngày nữa, cuộc tranh cử tổng thống Mỹ bước vào kết thúc. Ai thắng? Ai bại? Đời sống sẽ được trở lại bình thường không bị ám ảnh của truyền thông lôi kéo, không bị áp lực của đảng phái thuyết phục. Thật là đáng mừng.Không chắc. Nếu ông Trump thắng, cuộc giao chuyển quyền lực tuy không vừa ý, nhưng chắc sẽ xuôi qua bình yên. Nếu ông Trump thua, đây mới là vấn nạn. Đến giờ phút này, ai cũng biết, nếu ông Trump không được làm tổng thống thì sẽ ứng với câu: Được làm vua, thua làm giặc. Chuyện này đã xảy ra trong lịch sử: Ngày 6 tháng 1, 2021. Và căn cứ theo những lời ông tuyên bố khi vận động tranh cử. Chính quyền Biden, FBI, nội an, cảnh sát, quân đội, có chuẩn bị gì chưa? Hay chỉ có ông Howard Stern tuyên bố: “Tôi không đồng ý với Trump về mặt chính trị, tôi không nghĩ ông ta nên đến gần Nhà Trắng. Tôi không ghét ông. Tôi ghét những người bỏ phiếu cho ông. Tôi nghĩ họ ngu ngốc. Tôi ghét. Tôi sẽ thành thật với bạn, tôi không tôn trọng bạn," (Fox News.)
Chỉ còn vỏn vẹn chưa đầy ba tuần nữa là ngày bầu cử. Cho đến hôm nay, ai nói, cũng đã nói. Ai làm, cũng đã làm. Nói nhiều hay ít, và làm nhiều hay ít, cũng đã thể hiện rõ ràng. Trừ khi, như một cựu ký giả của tờ Sóng Thần trước năm 1975, hiện đang sinh sống ở Virginia, nói rằng: “Có thể họ không lên tiếng trước công chúng, nhưng ngày bầu cử, lá phiếu của họ dành cho đảng đối lập.” Vị cựu nhà báo này muốn nói đến cựu tổng thống Hoa Kỳ, George W Bush, vị tổng thống duy nhất thuộc đảng Cộng hoà còn tại thế.
Hoa Kỳ luôn được tôn vinh là một cường quốc tích cực tham gia trong mọi sinh hoạt chính trị quốc tế, nhưng lịch sử ngoại giao đã chứng minh ngược lại: Hoa Kỳ từng theo đuổi nguyên tắc bất can thiệp và cũng đã nhiều lần dao động giữa hai chủ thuyết quốc tế và cô lập. Trong việc thực thi chính sách đối ngoại trong thế kỷ XX, Hoa Kỳ mới thực sự trực tiếp định hình cho nền chính trị toàn cầu, lãnh đạo thế giới tự do và bảo vệ nền an ninh trật tự chung. Nhưng đối với châu Âu, qua thời gian, vì nhiều lý do khác nhau, càng ngày Hoa Kỳ càng tỏ ra muốn tránh xa mọi ràng buộc càng tốt.
Tiếng Việt không ít những thành ngữ (ví von) liên hệ đến đặc tính của nhiều con vật hiền lành và quen thuộc: ăn như heo, ăn như mèo, nhát như cáy, gáy như dế, khóc như ri, lủi như trạch, chạy như ngựa, bơi như rái, khỏe như voi, hỗn như gấu, chậm như rùa, lanh như tép, ranh như cáo, câm như hến …Dù có trải qua thêm hàng ngàn hay hàng triệu năm tiến hóa, và thích nghi để sinh tồn chăng nữa – có lẽ – sóc vẫn cứ nhanh, sên vẫn cứ yếu, cú vẫn cứ hôi, lươn vẫn cứ trơn, đỉa vẫn cứ giai, thỏ vẫn cứ hiền, cá vẫn cứ tanh, chim vẫn cứ bay, cua vẫn cứ ngang (thôi) nhưng hến thì chưa chắc đã câm đâu nha.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.