Hôm nay,  

Kết Quả Thanh Tra Cho Thấy CalOptima Cần Cải Tổ Tiếp

25/02/201400:00:00(Xem: 7053)
Giám Sát Viên Janet Nguyễn

Cách đây 2 tuần, chương trình ghi danh và tiếp thị của OneCare thuộc CalOptima tạm thời ngưng lại, sau cuộc thanh tra của Trung Tâm Dịch Vụ Medicare và Medicaid (CMS). Cá nhân tôi cảm thấy không hài lòng với kết quả thanh tra này, nhưng tôi cũng không hài lòng với những phát biểu sai lạc và gây hiểu lầm về cuộc thanh tra và ảnh hưởng của nó. Vì thế, tôi muốn nhân dịp này, giải thích cho mọi người hiểu rõ vấn đề và xua tan những lời đồn đãi.

OneCare hiện không nhận thêm thành viên mới, theo chỉ đạo của CMS. Tuy nhiên, 16,000 bệnh nhân đang thụ hưởng qua chương trình này vẫn được bảo vệ. Điều này có nghĩa là, tất cả thành viên của OneCare, 3% tổng số bệnh nhân của CalOptima, vẫn tiếp tục nhận những dịch vụ y tế mà họ đang hưởng bấy lâu nay. 97% bệnh nhân còn lại của CalOptima nhận dịch vụ từ các chương trình khác của cơ quan này, đó là Medi-Cal, một chương trình không liên quan gì đến OneCare. Thanh tra của CMS phát hiện vấn đề liên quan đến thời gian giải quyết hồ sơ lâu, nhất là trong thủ tục thanh toán và trình tự. Phần lớn những vấn đề này liên quan trực tiếp đến các hệ thống y tế và nhà thuốc tây có hợp đồng với CalOptima. Tuy nhiên, Hội Đồng Quản Trị CalOptima và nhân viên đã đảm nhận đầy đủ trách nhiệm liên quan đến kết quả của việc thanh tra.

Trước khi đưa ra kết quả thanh tra, CMS hồi Tháng 11, 2013 đã đánh giá những kết quả và chấm điểm 3.5 ngôi sao cho chương trình OneCare của CalOptima, điểm cao nhất tiểu bang, trong thang điểm tối đa 4.0 dành cho công ty quản trị dược phẩm. Như vậy, cuộc thanh tra mới đây cho thấy, có những vấn đề mà những lần xem xét trước không thấy được.

Phản ứng đầu tiên của tôi sau khi nghe kết quả thanh tra lần này của CMS là yêu cầu một cuộc thanh tra độc lập bên ngoài đối với chương trình OneCare, đồng thời thanh tra luôn tất cả các chương trình khác của CalOptima, để bảo đảm là các thành viên được hưởng những dịch vụ y tế chất lượng nhất.

Tôi tin rằng, CalOptima sẽ phục vụ tốt hơn sau tiến trình này, bởi vì, từ trước tới nay, CalOptima đã chứng minh là luôn sửa đổi, mỗi khi có một vấn đề nào đó xảy ra. Chẳng hạn, khi được bổ nhiệm vào Hội Đồng Quản Trị CalOptima hồi Tháng 3, 2011, tôi đã thấy có một số vấn đề cần được chú ý nhiều hơn.

Một cách cụ thể, đó là Hội Đồng Quản Trị đã thưởng cho giới chức điều hành cao cấp nhất $250,000, chỉ vài phút ngay sau khi họ thảo luận việc tính lệ phí từ $5 đến $100 đối với bệnh nhân có thu nhập thấp. Họ lãng phí mỗi năm $1 triệu cho phòng ốc để trống mà họ đã ký hợp đồng mướn trong 4 năm, khi mua một tòa nhà văn phòng trị giá $30.2 triệu. Sau đó, họ tiếp tục chi ra $6.6 triệu để mướn và tân trang một tòa nhà có trị giá $1.1 triệu. Thậm chí, họ còn mướn cố vấn bên ngoài mà không thông qua Hội Đồng Quản Trị.

Sự lãng phí công quỹ này, cùng với sự làm việc kém cỏi qua các hợp đồng với bên ngoài, và những vấn đề khác, dẫn đến chuyện có tới 40% nhà thầu với CalOptima được trả tiền mà không có hợp đồng.

Là một người luôn bảo vệ tiền thuế của người dân, tôi đã cải tổ CalOptima ngay lập tức, bằng cách đưa ra một thay đổi đối với điều lệ của cơ quan này, để bảo đảm có một sự đại diện đầy đủ hơn của mọi thành phần trong Hội Đồng Quản Trị. Điều này được thực hiện để bảo đảm giám sát chặt chẽ hơn và đại diện của mọi thành phần được có tiếng nói. Hội Đồng Quản Trị mới và tôi sau đó làm việc rất chặt chẽ để sửa chữa những sai trái về chính sách và thủ tục liên quan đến việc ký hợp đồng.

Chúng tôi tập trung vào việc chăm sóc bệnh nhân, bằng cách tạo ra thêm 7 nhóm y tế mới cho chương trình OneCare, lần đầu tiên kể từ năm 2007, nhờ đó, gia tăng số bác sĩ và chuyên viên y tế lên tới 1,100 người và thu hút tổng cộng 11 tổ hợp y tế. Ngoài ra, sự thay đổi chính sách còn cho phép thành viên có quyền thay đổi bác sĩ gia đình bất cứ lúc nào, so với chỉ có 1 lần trong 1 năm như trước đó đây, giúp cho thành viên có nhiều lựa chọn bảo hiểm y tế hơn, phù hợp với tình trạng sức khỏe của mình.

Để thực hiện những thay đổi này, chúng tôi nâng quyền hạn của giám đốc phụ trách thi hành lên vị trí điều hành, để có thể báo cáo trực tiếp tới Hội Đồng Quản Trị và tổng giám đốc. Vị tổng giám đốc cũng đưa ra nhiều cải tổ quan trọng, mướn thêm một nhân viên phụ trách thi hành, và gia tăng số nhân viên từ 9 người lên đến 18 người. Ở đây, tôi cũng xin nhấn mạnh thêm là, chúng tôi chỉ giữ lại 3 trong số 9 nhân viên cũ.

Chúng tôi cũng gia tăng sự công khai, bằng cách áp dụng một chính sách bắt buộc phải có sự đồng thuận của Hội Đồng Quản Trị, mỗi khi cần mướn cố vấn ở bên ngoài, cho dù số tiền chi ra nhiều hay ít. Qua tất cả những thay đổi này, chúng tôi muốn bảo đảm rằng, chi phí hành chánh của CalOptima phải ở mức dưới 5%, để bảo đảm 95 cent của mỗi đô la mà CalOptima nhận được phải được dùng để chăm sóc bệnh nhân.

Nhờ những thay đổi này, CalOptima được nhận giải thưởng “Honorable Mention HEDIS Quality Award” năm 2012, nhờ làm việc xuất sắc trong tiêu chuẩn “HealthCare Effectiveness Data and Information Set” (HEDIS), và được Ủy Ban Quốc Gia Về Bảo Đảm Chất Lượng (National Committee of Quality Assurance-NCQA) xác nhận “đáng khen ngợi” (Commendable), vì có một chương trình rất ổn định về chất lượng phục vụ y tế.

Ngoài ra, một cuộc thăm dò độc lập cũng cho thấy, tất cả đều hài lòng về chương trình bảo hiểm phục vụ trẻ em Medi-Cal, chương trình lớn nhất của CalOptima, và số thành viên đã tăng ở mức lớn nhất, từ 77.4% năm 2011 lên tới 80.3% trong năm 2012.

Dù đạt được những thành tích nêu trên, kết quả thanh tra của CMS nhắc nhở chúng tôi rằng, chương trình CalOptima của chúng tôi vẫn còn cần nhiều cải tổ thêm nữa. Chúng tôi có thể giải quyết vấn đề ở “mức cao nhất,” nhưng vẫn còn cần phải làm nhiều hơn nữa. Mặc dù 16,000 bệnh nhân cao niên tham gia chương trình OneCare đã được phục vụ tốt qua tất cả những cải tổ kể trên, nhờ cuộc thanh tra lần này của CMS, công việc của chúng tôi sẽ được cải tiến, các vấn đề tồn đọng lâu dài sẽ được giải quyết, và một CalOptima vững mạnh hơn sẽ tiếp tục tồn tại.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Với chế độ độc đảng toàn trị hiện hành, với bộ máy tam trùng hiện tại, với văn hoá tham nhũng hiện nay, và với chủ trương cấm tự do báo chí cố hữu … thì chuyện sống được bằng lương mãi mãi chỉ là một kỳ vọng xa vời. Vô phương thực hiện!
Hội nghị Paris là một quá trình đàm phán giữa Hoa Kỳ và Bắc Việt kể từ ngày 13 tháng 5 năm 1968, sau ngày 25 tháng 1 năm 1969 có thêm Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam (MTGPMN) tham gia. Ngoài 202 phiên họp chính thức của bốn bên, còn có thêm 24 cuộc mật đàm khác giữa Henry Kissinger và Lê Đức Thọ, Xuân Thủy. Cuối cùng, hội nghị kết thúc sau bốn năm chín tháng và bốn bên chính thức ký kết Hiệp định Paris để chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình ở Việt Nam vào ngày 27 tháng 1 năm 1973.
Ngày 30 tháng Tư năm 1975 khép lại trang sử Việt của hai lực lượng dân tộc đối đầu nhau trong thế tương tranh quốc tế giữa tư bản và cộng sản. Thế tương tranh này kéo dài từ tranh chấp giữa hai triết thuyết xuất phát từ phương Tây – Duy Tâm và Duy Vật, đã làm nước ta tan nát. Việt Nam trở thành lò lửa kinh hoàng, anh em một bọc chém giết nhau trong thế cuộc đảo điên cạnh tranh quốc tế.
Galang là tên một đảo nhỏ thuộc tỉnh Riau của Indonesia đã được chính phủ nước này cho Cao ủy Tị nạn Liên Hiệp quốc sử dụng trong nhiều năm để người tị nạn Đông Dương tạm trú, trong khi chờ đợi được định cư ở một nước thứ ba. Trong vòng 17 năm, kể từ khi mở ra năm 1979 cho đến lúc đóng cửa vào năm 1996, Galang đã là nơi dừng chân của hơn 200 nghìn người tị nạn, hầu hết là thuyền nhân vượt biển từ Việt Nam và một số người Cam Bốt.
Hình ảnh thay cho ngàn lời nói, ghi nhận rõ "sự hấp hối" của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, ghi lại cảnh hỗn loạn, sự hoảng hốt, nỗi lo sợ của dân chúng lũ lượt rời nơi đang sinh sống, đã bỏ nhà cửa trốn chạy trước khi VC tràn vào thành phố
Chúng ta liệu có thể đóng vai trò giúp đỡ những người nhập cư và tị nạn trong tương lai như là người Mỹ đã từng làm cho chúng ta không? Theo lời của Emma Lazarus, liệu chúng ta có nâng “... ngọn đèn bên cạnh cánh cửa vàng” cho “... kẻ bão táp, người vô gia cư ... người mệt mỏi, người nghèo khổ” không? Đối với chúng tôi, trong ngày 30 tháng 4 này, không có câu hỏi nào có ý nghĩa và tính quan trọng hơn câu hỏi này.
Khách đến Việt Nam ngày nay thấy nhiều nhà cao cửa rộng, xe chạy chật đường hơn xưa. Nhưng đa số người Việt Nam có vẻ không có cái nhu cầu dân chủ của người Myanmar hay người Hồng Kông. Hay là họ có, nhưng 20 năm chiến tranh đã làm họ mệt mỏi, xuôi xị chấp nhận chút đầy đủ vật chất, nhắm mắt với tương lai? Và Đảng Cộng sản Việt Nam có thể hy vọng người Việt sẽ ngoan ngoãn như người dân Bắc Hàn, không cần dự phần tự quyết cho tương lai của mình và con cháu mình?
Ngày 30/4 năm thứ 46 sau 1975 đặt ra câu hỏi: Còn bao nhiêu năm nữa thì người Việt Nam ở hai đầu chiến tuyến trong chiến tranh mới “hòa giải, hòa hợp” được với nhau để thành “Một Người Việt Nam”? Hỏi chơi vậy thôi chứ cứ như tình hình bây giờ thì còn mút mùa lệ thủy. Nhưng tại sao?
30 tháng Tư. Đó là ngày nhắc nhở chúng ta cần có dự tính cho tương lai. Vào năm 1975, ai có thể ngờ rằng sẽ có gần 2 triệu người Việt tại Hoa Kỳ nuôi dưỡng cuộc sống có ý nghĩa và đóng góp một cách đáng kể cho xã hội? Ai ngờ được rằng hiện đã có thế hệ người Mỹ gốc Việt thứ ba, thứ tư?
Tổng thống Joe Biden như một người thuyền trưởng, nắm con thuyền quốc gia giữa cơn bão dữ. Chỉ trong cơn sóng lớn mới thấy được khả năng người lèo lái. Những thách thức vẫn còn trước mặt, nhưng con thuyền quốc gia hứa hẹn sẽ đến được chân trời rộng mở. Sự lãnh đạo và phục vụ thầm lặng, bền đỗ cho quốc gia và người dân của tổng thống Joe Biden đã được chứng minh bằng kết quả hiển hiện trong 100 ngày vừa qua.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.