Hôm nay,  

Trang Sử Việt: Tăng Bạt Hổ

23/09/201600:01:00(Xem: 5823)
TĂNG BẠT HỔ
(1858 - 1906)
  
Tăng Bạt Hổ còn tên khác là Tăng Doãn Văn, tự là Sư Triệu, hiệu Điền Bát, quê huyện Hoài Ân, Bình Định. Ông là nhà cách mạng, luôn bôn ba lo cho tổ quốc và dân tộc.
   
Năm 1872, ông 14 tuổi tự nguyện tham gia chống Pháp với tướng cờ đen Lưu Vĩnh Phúc. Năm 1885 đến 1887, ông hưởng ứng chiếu Cần Vương, cùng với Phạm Toàn chiêu mộ nghĩa quân, xây dựng chiến khu chống Pháp tại vùng núi Kim Sơn (huyện Hoài Ân), nơi đây là vùng rừng núi có địa thế hiểm trở. Sau đấy, ông đã liên kết với lực lượng của Mai Xuân Thưởng, ông phòng ngự mặt trận phía bắc Bình Định. Ông và Bùi Điền cho quân xây dựng và củng cố thêm khu Chóp Chài (Phù Mỹ) và hai đồn tại đèo Phủ Cũ và đèo Bình Đê.
  
Đầu năm 1886, Pháp và triều đình Huế, cử Trần Bá Lộc và Nguyễn Thân đem quân tấn công các lực lượng kháng chiến ở Bình Định. Tăng Bạt Hổ cử hai tướng Bùi Điền và Đỗ Duyệt đem quân chận đánh nhưng bị thất trận. Ông cho củng cố phòng thủ, tuyển mộ thêm nghĩa quân; nhưng quân của tay sai Pháp là Nguyễn Thân đông đảo và có vũ khí tối tân, nên các chiến lũy của Nghĩa quân bị địch chọc thủng. Đầu năm 1887, Nguyễn Thân đem đại quân vây đánh chiến khu Kim Sơn. Nghĩa quân phải phân tán mỏng, lẫn vào dân chúng rồi đến nương náu tại các bản làng Tây Nguyên.
  
Thấy lực lượng kháng chiến khó gầy dựng lại được, nên ông làm thuỷ thủ tàu buôn đến các nước Thái Lan, Tàu, Nhật, để tìm hiểu về các nước ngoài, mong tìm phương thức đấu tranh mới. Khi ông tạm dừng chân ở Nhật Bản thời gian, ông đã học được tiếng Nhật. Tâm hồn ông có ác cảm với ngoại xâm phương Tây, lại gặp chiến tranh Nga-Nhật (1904-1905), ông tham chiến với Hải quân Nhật. Những trận ở Đài Liên, Lữ Thuận, ông nổi tiếng là can trường.
 

Ngày khải hoàn, ông được dự bữa đại yến do vua Nhật là Minh Trị Thiên Hoàng đãi các tướng sĩ. Khi ông uống chén rượu mừng chiến thắng thì ông bật khóc. Vua Nhật hỏi vì sao khóc? Ông thưa: “Tôi vốn không phải là người Nhật, mà người Việt lưu vong. Sau khi thất bại trong việc chống Pháp, tôi tới đây, may được Bệ hạ tin dùng. Nay thấy quý quốc thắng Nga, làm vẻ vang giống da vàng, tôi nghĩ đến tình cảnh nước tôi mà không cầm được giọt lệ. Bao giờ dân nước tôi mới được một bữa yến như hôm nay của quý quốc!”. Nghe lời chân thành và khẳng khái của ông, mọi người đều khen ông là người ái quốc. Từ đó, ông quen với Khuyển Dưỡng Nghị, Đại Ôi Trọng Tín. Họ khuyên ông: “Trước hết, phải lo phát triển phong trào duy tân trong nước, để nâng cao dân khí và dân trí. Muốn duy tân, không thể trông cậy ở Pháp được, vì Pháp không thực tâm khai hóa, phải lựa những thanh niên ưu tú đưa qua đây, nước chúng tôi sẽ đào tạo cho”. 
  
  Ông trở về Việt Nam, đưa Phan Bội Châu và Đặng Tử Kính sang Nhật vào năm 1904. Sau đấy, ông cùng Phan Bội Châu đi thương thuyết với chính khách Nhật, chuẩn bị đưa Kỳ Ngoại Hầu Cường Để và thanh niên Việt Nam sang Nhật du học. Năm 1905, Phan Bội Châu viết bài luận thuyết “Khuyên thanh niên Việt Nam du học”, ông nhận trách nhiệm đem bài luận thuyết về nước phổ biến, nhân dịp này sẽ tìm và kết nạp các nhân sĩ yêu nước. Về nước, nghe tin cụ Lương Văn Can là người yêu nước, ông đến nói về phong trào Đông du, hai người con cụ Can: Lương Ngọc Quyến và Lương Nghị Khanh trở thành hai sinh viên Đông Du đầu tiên. 
  
     Năm 1906, bị Pháp truy bắt nên ông phải bí mật sống trên một chiếc thuyền ở sông Hương (Huế). Bị bệnh nặng, các bạn của ông là Dương Bá Trạc, Võ Bá Hạp tận tình chạy chữa nhưng bệnh vẫn không giảm. Sau khi mất, thi thể của ông được các chiến hữu đem chôn cất ở dốc Nam Giao.
  
Cảm kích: Tăng Bạt Hổ
   
Tăng Bạt Hổ, nghiền ngẫm núi sông!
Bôn ba đạp sóng, cưỡi cuồng phong!
Thanh niên xuất ngoại, lo lường giúp
Chiến hữu vào bưng, lưu luyến trông!
Ngự tửu thưởng công, xao xuyến dạ?!
Đông du mong mỏi, nhớ nhung lòng!
Sông Hương, vương vấn hồn trung liệt
Nghĩa nước chứa chan, ai thấy không?! 
  
Nguyễn Lộc Yên


.
.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 09/05/2024, đảng CSVN tung ra 5 “điều răn” mới quy định tiêu chuẩn gọi là “chuẩn mực đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên trong giai đoạn mới”, nhưng liệu có dậy được ai không? Tất cả 5 Điều chứa đựng những tiêu chuẩn đã có từ lâu, nhưng thất bại vì những chứng hư tật xấu trong đảng vẫn tồn tại, đứng đầu là tham nhũng, tiêu cực và chủ nghĩa cá nhân, lợi ích nhóm...
Trong thời gian gần đây, thế giới đã chứng kiến cuộc khủng hoảng lãnh đạo chưa từng thấy ở Việt Nam kể từ ngày quốc gia Á châu này nằm trong tay thống trị của đảng Cộng Sản gần một nửa thế kỷ. Tính từ tháng Năm, 2022 đã có hai chủ tịch nước, hai phó thủ tướng, một trưởng ban kinh tế trung ương, chủ tịch quốc hội, và một thường trực ban bí thư kiêm trưởng ban tổ chức trung ương bị cách chức vì chiến dịch chống tham nhũng. Bộ Chính Trị Khóa 13 cũng bị mất năm ủy viên hiện chỉ còn 13 người. Nhiều nhà quan sát chính trị tự hỏi đã đến lúc Việt Nam chuyển biến thành một nước dân chủ hay chưa? Kinh nghiệm những nước cộng sản Trung Âu và Đông Âu đã trải nghiệm qua tiến trình này khoảng bốn thập niên về trước có giúp gì cho Việt Nam ngày nay được không? Đây cũng là chủ đề của bài báo này
Dù sống cùng thời nhưng khác nơi nên tôi không gặp Nguyễn Tất Thành lần nào ráo. Giao lưu, tương tác, chit chat … (qua không gian mạng) cũng không luôn. Bởi vậy, tôi chỉ đoán già/đoán non rằng con đường học vấn của ổng không dài và (dường như) cũng không được suôn sẻ gì cho lắm.
Trong lúc đảng chuẩn bị các kỳ họp Trung ương để tìm nhân sự cho khóa đảng XIV thì rộ lên tuyên truyền về “dân chủ Xã hội Chủ nghĩa” ở Việt Nam. Đảng nói văng mạng rằng: “Đặc trưng của dân chủ xã hội chủ nghĩa là quyền dân chủ của công dân không ngừng được mở rộng trong tất cả các lĩnh vực hoạt động của nhà nước, của xã hội mà cơ bản nhất là dân chủ về kinh tế.” Nhưng thực tế không phải như vậy. Tất cả mọi quyết định điều hành việc nước phải “do đảng, vì đảng và của đảng”.
Một cuộc tranh giành quyền lực kéo dài được ngụy trang bằng một chiến dịch chống tham nhũng rộng rãi hơn đã dẫn tới việc bất ngờ sa thải Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, và chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ. Kết quả của cuộc đấu tranh này sẽ khiến những người vẫn còn hy vọng rằng Việt Nam có thể tham gia một "Liên minh chống Trung Quốc" phải suy nghĩ lại. Mặc dù cuộc tranh giành quyền lực này không liên quan đến chính sách đối ngoại nhưng nó sẽ khiến Việt Nam gần gũi hơn với Trung Quốc và xa rời phương Tây.
Những năm gần đây, chúng ta thường thấy trên mạng xã hội, nhiều trường hợp rơi nước mắt trong giới lao động tại Việt Nam, khi những người dân nghèo vướng phải căn bệnh ung thư hiểm nghèo, không có bảo hiểm y tế hay tiền bạc để chữa trị, chiến đấu chiếu lệ với tử thần, qua đời trong cảnh thương tâm. Hầu như căn bệnh ung thư lan tỏa khắp nơi, nhất là vây hãm giới lao động trong các xóm nghèo...
30.04.2024 lọt ra tin kêu cứu từ trại giam số 6 tỉnh Nghệ An nên thời gian lúc này phải dành cho việc khẩn cấp là viết thư báo động cho các tổ chức bảo vệ Nhân quyền quốc tế và các tòa đại sứ tại Hà Nội, nhờ can thiệp về vấn đề một số tù nhân lương tâm đang bị nhốt tại Việt Nam trong những phòng giam chật hẹp...
Lý do Việt Nam còn chậm tiến và lạc hậu hơn các nước láng giềng vì đảng CSVN chỉ muốn chỉ huy trí thức, thay vì hợp tác chân thành trong dân chủ và tự do...
Với sự miễn nhiệm ba nhân vật ở vị trí lãnh đạo quốc gia như Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội của Việt Nam chỉ trong vòng một năm từ năm 2023 đến năm 2024 vì lý do ba nhân vật đó thiếu liêm chính đã dẫn đưa người ta có cái nhìn về viễn ảnh trước mắt là sự khủng hoảng cơ cấu và sự bất ổn kinh tế làm cho giới đầu tư nước ngoài e dè, thận trọng, và chuyển hướng đầu tư sang các quốc gia khác...
Mỗi khi tai qua nạn khỏi hay gặp một điều lành, chúng ta đều nhắc tới chữ Phúc Đức: “Nhờ phúc ông bà nên tôi vừa thoát nạn.” “Nhờ phúc nhà nên cháu vừa thi đỗ.” “Cầu phúc tổ tiên cho được mẹ tròn con vuông.”...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.