Hôm nay,  

NGHIỆP VÀ QUẢ VỚI THÍCH TRÍ SIÊU

08/05/201810:56:00(Xem: 18250)


blank

Thích Trí Siêu

Phải nói ngay rằng Thích Trí Siêu giảng pháp vào chiều chủ nhật ngày 6 tháng 5, 2018 ở trung tâm Sangha, thành phố Huntington Beach, California, không phải là Thích Trí Siêu, tức giáo sư Lê Mạnh Thát của trước năm 1975.

Theo sự hiểu biết Thượng Tọa Thích Trí Siêu nầy trẻ hơn nhiều, sinh năm 1962 tại thành phố dấu yêu Sài Gòn. Đến năm 1985 thầy nhập chúng tu học tại Tự Viện Linh-Sơn, tỉnh Joinville-le-Pont, Paris. Hai năm sau thầy thọ cụ túc giới với Hòa Thượng Thích Huyền Vi. Thầy đã tham vấn và tu học với Phật giáo Nguyên Thủy, Phật giáo Đại Thừa và Kim Cang Thừa Tây Tạng. Nhờ thế thầy có một cái nhìn bao quát và dung hợp về đạo Phật, và do đó không phân chia Tiểu thừa hay Đại thừa, Tịnh độ hay Thiền tông, cũng không xiển dương riêng một pháp môn nào. Nếu trí nhớ không lầm, người viết đã nghe thầy nói thầy đã có thời gian tu tập ba năm ở xứ Tây Tạng. Vì thế tất cả những bài pháp của thầy giảng từ trước cho đến nay đều có đầy đủ cả ba tông Thiền, Tinh và Mật.

Thượng Tọa Thích Trí Siêu không là khuôn mặt xa lạ đối với phật tử ở vùng nam California, bởi vì thầy đã từng nhiều lần về đây giảng pháp và thu hút rất đông thính chúng tham dự. Nhớ một lần được nghe thầy tiết lộ mỗi khi đi giảng pháp, thầy

thường được rất nhiều phật tử thỉnh cầu thầy giảng về "Oan Gia". Bởi thế bài giảng về "Oan Gia" của thầy đã đến hồi tập thứ 5 rồi! Nhưng với người viết bài nầy, gần 15 năm về trước đã rất tâm đắc được nghe thầy Trí Siêu giảng về "Duy Thức Học".

Năm nay một lần nữa Thích Trí Siêu được Hội Phật Học Đuốc Tuệ cung thỉnh về đây giảng pháp nhân mùa lễ Phật Đản 2562, với bài pháp "Nghiệp và Quả". Dẫu rằng hai ngày cuối tuần nầy đang cử hành đại lễ Phật Đản tại Mile Square Park, hội trường Sangha với sức chứa khoảng 400 người đã không còn ghế trống. Theo lẽ như một thông lệ từ hơn 10 năm qua, cư sĩ Mật Nghiêm Đặng Nguyên Phả phải mở đầu lời chào mừng đại chúng đến tham dự buổi giảng pháp và sau đó bác xuất khẩu bằng một bài thơ tặng toàn thể thính chúng và giảng sư. Nhưng cô MC khả ái và duyên dáng Tuệ Tánh đứng ra ngõ lời thay thế cư sĩ Mật Nghiêm và cho thính chúng biết, bởi vì lý do sức khỏe bác Mật Nghiêm đã vắng mặt chiều nay. Sau đó cô MC Tuệ Tánh cung thỉnh Thích Trí Siêu bắt đầu giảng pháp với đề tài "Nghiệp và Quả" trong đạo Phật.

Bằng giọng nói nhẹ nhàng và trầm ấm, Thích Trí Siêu

thay vì nói về luật nhân quả của đạo Phật, Thích Trí Siêu đổi lại thành nghiệp và quả. Nghiệp là hành động, việc làm do mình tạo tác và quả là kết quả của những hành động đó. Theo thầy Trí Siêu nghiệp gồm có nghiệp nhân và nghiệp quả. Nghiệp nhân được tạo tác bởi thân, khẩu ,ý, mà ý nghiệp là quan trọng hơn hết, như chúng ta đã nghe qua trong kinh Pháp Cú:

" Ý dẫn đầu các pháp

   Ý làm chủ, ý tạo

   Nếu với ý thanh tịnh

   Nói lên hay hành động

  An lạc bước theo sau

  Như bóng, không rời hình". 

Thầy Trí Siêu giảng tiếp một nghiệp nhân không sinh ra một nghiệp quả, mà thường sinh ra gấp nhiều lần nghiệp quả, tỷ như một hột cam không sinh ra một trái cam, mà sinh ra cả một cây cam. Thêm nữa, luật nhân quả rất công bằng. Ai tạo nghiệp nhân tốt thì sinh nghiệp quả tốt, và trái lại ai tạo ra nghiệp nhân xấu thì sinh ra nghiệp quả xấu. Vì vậy chúng ta phải nên nhận thức và biết rõ về luật nhân quả, để không gây ra tội lỗi về sau và mau chóng làm phước. Nhờ có phước đức chúng ta có thể tránh được hay giảm được phần nào nghiệp xấu đã tạo.

Sau đó Thích Trí Siêu lược trích trong Trung Bộ Kinh số 135 về Trưởng giả Subha Todeyyaputta đến thưa hỏi Đức Thế Tôn, do nhân duyên gì chúng sinh có 7 điều khác biệt nhau? Đức Thế Tôn trả lời:

  1. Chúng sinh được trường thọ, sống lâu là nhờ có tâm từ bi và từ bỏ việc sát sinh. Trái lại chúng sinh bị chết yểu là do ham thích việc sát sinh.

  2. Chúng sinh luôn được khỏe mạnh là vì không có tâm não hại kẻ khác. Trái lại chúng sinh thường mang bệnh tật là do hay cố ý giết hại kẻ khác.

  3. Chúng sinh có nhan sắc xinh tươi, đẹp đẽ là vì không có tâm sân si ái ố, hờn giận. Trái lại chúng sinh xấu xí là do hay có tâm sân hận, oán thù.

  4. Chúng sinh có uy quyền là do không có tâm ganh tị, hại người. Trái lại chúng sinh không có quyền uy là do chất chứa nhiều tâm ghen tức, ganh tị.

  5. Chúng sinh được giàu sang là nhờ công đức bố thí, cúng dường. Trái lại chúng sinh sống nghèo hèn, cực khổ là do có tâm bủn xỉn, keo kiệt, không chịu làm việc bố thí.

  6. Chúng sinh có cuộc sống vương giả, cao quí là nhờ biết kính trọng người khác. Trái lại chúng sinh kéo lê cuộc sống thấp hèn do bởi có tâm ngạo mạn, khinh người.

  7. Chúng sinh có trí tuệ là nhờ mong muốn học hỏi những bậc thông thái. Trái lại chúng sinh đần độn, ngu si là do không chịu học hỏi.

   Thầy Trí Siêu nói rằng những sự khác biệt và không công bằng giữa những chúng sinh với nhau do bởi nghiệp tạo ra mà thôi. Con người là chủ nhân của nghiệp và cũng là do nghiệp tạo tác. Nghiệp và quả có hai loại: thiện và bất thiện. Vì thế khi thân mạng nầy mất đi thì nghiệp thiện hay bất thiện đi theo mình từ đời nầy sang đời khác, chứ không phải tài sản, của cải hay bạc tiền đi theo mình. Sau đó thầy Trí Siêu liệt kê thêm 4 loại nghiệp theo chức năng:

- Nghiệp tạo tác, tức là nghiệp như thế nào thì sinh ra quả ấy, được gọi là nhân duyên.

- Nghiệp hỗ trợ, tức là nghiệp trợ giúp cho quả sinh ra mau chóng hơn, được gọi là thuận duyên.

- Nghiệp trở ngại, tức là nghiệp ngăn trở không cho quả sinh ra, được gọi là nghịch duyên.

- Nghiệp tiêu diệt, tức là nghiệp không bao giờ cho ra quả.

Sau giờ giải lao Thích Trí Siêu trở lại giảng đường và giảng tiếp bài pháp "Nghiệp và Quả". Thầy giảng rằng thời gian sinh ra quả tùy thuộc vào nghiệp được tác tạo nặng hay nhẹ và ác nghiệp thường trổ ra trước thiện nghiệp. Vì vậy có 4 loại nghiệp theo cách thức sinh ra quả:

- Cực Trọng nghiệp

- Cận Tử nghiệp

- Thường nghiệp hay Tập Quán nghiệp

- Tích Lũy nghiệp.

    Theo thầy Trí Siêu một khi hơi thở vừa chấm dứt thì Cực Trọng nghiệp đi theo ngay trước tiên, sau đó mới đến Cận Tử nghiệp, Thường nghiệp và Tích Lũy nghiệp. Để dẫn chứng cho Cực Trọng nghiệp trổ ra trước, thầy Trí Siêu đã đưa ra hai nhân vật cực ác là vua A Xà Thế và Đề Bà Đạt Đa. Bởi muốn chiếm ngôi vua mà A Xà Thế đã giết cha mình là vua Tần Bà Sa La. Còn Đề Bà Đạt Đa hãm hại Đức Thế Tôn bằng cách xô tảng đá xuống từ núi cao, khiến thân Phật chảy máu. Ông còn giết A La Hán và phá hoại tăng đoàn. Vì thế hai vị nầy rớt ngay xuống địa ngục, nhưng nhờ có lòng ăn năn tội lỗi mà sau khi trả quả xong và trở lại lập công lớn với đạo pháp. Ngoài ra các Sư Tổ ngày xưa đã đưa ra hình ảnh trong một chuồng gà, để minh họa cho Cực Trọng nghiệp trổ ra ngay với hơi thở vừa dứt, rồi theo sau mới là Cận Tử nghiệp. Buổi sáng sớm khi chuồng gà vừa được mở ra, con gà nào khỏe mạnh nhất thì phóng ra trước, rồi mới kế đến là những con gà đứng gần sát bên chuồng gà.  

Sau cùng Thích trí Siêu nói về 4 loại nghiệp theo thời gian sinh ra quả:

- Hiện Báo nghiệp là đời này tạo nhân gì, hưởng quả ngay trong đời này.

- Sinh Báo nghiệp là đời này tạo nghiệp, đến đời sau hoặc hai ba đời sau mới trổ quả.
- Hậu Báo nghiệp là đời này tạo nghiệp, đợi đến sau ba bốn đời, hoặc vài chục đời sau mới ra quả.

- Vô Hiệu Báo nghiệp là loại nghiệp không thể trổ ra quả. Thầy Trí Siêu đưa ra hai hình ảnh cho loại nghiệp nầy. Hoặc là các vị A La Hán chứng đắc được cảnh giới Niết Bàn, không còn tái sinh nữa để nhận quả. Hoặc là bị đọa xuống địa ngục A tỳ, nhưng bởi vì thời gian thọ quả ở chốn A Tỳ quá dài đăng đẳng, nên quả đã chín mùi không thể trổ ra được.

Tóm lại, sau hơn 2 giờ giảng pháp Thích Trí Siêu kết luận rằng chúng ta phải hiểu rõ luật nhân quả, để nhận biết cuộc sống hiện tại của chúng ta như thế nào là do chính chúng ta tạo ra, chứ đừng nên than trời trách đất, than thân trách phận. Có hiểu được luật nhân quả để tránh làm việc ác và toàn làm việc lành, mà từ lâu chúng ta thường nghe nói "Chư ác mạc tác. Chúng thiện phụng hành". Có hiểu luật nhân quả mới thấy rõ rằng, lưới trời lồng lộng không ai thoát được luật nhân quả, trừ phi chứng quả vị A La Hán. Tin tức mới tuần qua đã loan tin một ông Mỹ 72 tuổi, phạm tội hãm hiếp và giết người, đã vừa bị bắt sau hơn 40 năm trốn tránh. Và có hiểu luật nhân quả để nhận thức rằng nghiệp có thể thay đổi được, đúng như Hòa Thượng Thanh Từ đã viết trong sách "Tu Là Chuyển Nghiệp". Đó là quyển sách gối đầu giường của người viết từ hơn 30 năm qua. Thật là….

Sáng dự lễ Phật Đản

Chiều nghe thầy Trí Siêu

Chủ nhật tươi nắng hồng

Hạnh phúc biết bao nhiêu!


blank

Nguồn Đuốc Tuệ


Ngày 7 tháng 5, 2018

   Phan Minh Hành

Ý kiến bạn đọc
26/12/201921:29:01
Khách
Cam on dao huu . Bai Nghiep va Qua Thich TRi Sieu. rat hay. A Di Da Phat.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 2 tháng 9 năm 45, ông Hồ Chí Minh long trọng đọc Tuyên Ngôn Độc Lập tại quảng trường Ba Đình, Hà Nội. Bữa đó, tui không có mặt. Lý do: không phải vì quá bận, hay vì có chuyện chi đó (đố kỵ) với đám Cộng Sản mà chỉ vì tôi chưa kịp… ra đời! Dù sinh sau đẻ muộn, tôi cũng nghe được hơi nhiều chuyện “không được tử tế gì cho lắm” quanh cái ngày này, ngày khai sinh ra cái gọi là nước “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà.” Trước hết, xin ghi lại vài mẩu tin có liên quan đến ông Nguyễn Hữu Đang, Trưởng Ban Tổ Chức Ngày 2 Tháng 9, được trích dẫn nguyên văn từ những cơ quan truyền thông (*) của Nhà Nước, mười lăm năm sau đó
Mặc dù những bất đồng là phổ biến giữa các nhà lãnh đạo được bầu và các thống đốc Ngân hàng trung ương, nhưng chúng lại không bình thường ở các quốc gia độc đảng. Khi chúng xảy ra, đó thường là dấu hiệu của một cuộc tranh giành quyền lực. Điều đó dường như đang xảy ra ở Việt Nam, quốc gia đang phải chịu suy thoái kinh tế và có thể sẽ không đạt được mục tiêu tăng trưởng tổng sản phẩm quốc nội 6,5% cho cả năm. Theo những người quen thuộc với tình hình, mặc dù bất cứ điều gì gần với mức đó sẽ khiến nhiều thị trường mới nổi ghen tị, nhưng việc không đạt được mục tiêu trên có thể gây tổn hại đến sự nghiệp của Thủ tướng Phạm Minh Chính.
Lời người dịch: Trong bài viết sau đây, tác giả Jeffrey D. Sachs đưa ra ba luận điểm thiếu thuyết phục. Một là, nền kinh tế Trung Quốc đình đốn phần lớn là do Mỹ gây ra nhằm làm chậm mức tăng trưởng của Trung Quốc. Làm như vậy, Mỹ đã vi phạm các quy tắc của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) và là mối nguy hiểm cho sự thịnh vượng trong toàn cầu. Do đó, Mỹ nên dừng lại. Cuộc thương chiến giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ không phải chỉ Hoa Kỳ đơn phương gây ra và còn tiếp diễn. Cả hai đang tận dụng mọi ưu thế để cải thiện vị thế của mình. Ai sẽ có khả năng làm cho đối phương suy yếu kinh tế, còn cần nhiều thời gian và nỗ lực. Các chính sách ngăn chận của Trump và Biden đã có kết qủa tốt đẹp. Ai sẽ thắng cử trong năm 2024 cũng phải tiếp tục phát huy thành quả này.
Cách đây chưa lâu, tôi có được gặp một người từ Việt Nam sang Pháp du ngoạn. Mặc dù vẫn sung sức trong độ tuổi làm việc nhưng nhân vật của chúng ta có thể thư thả rong chơi nhiều tháng ngày tại xứ người. Không chỉ thể hiện sự mãn nguyện về đời sống riêng tư, nhân vật còn cho thấy nhiều sự lạc quan về xã hội...
Nhà xuất bản Người Việt Books giới thiệu tập Ký (xuất bản năm 2018) của Đinh Anh Quang Thái “như nén hương lòng thắp tạ những nhân vật của một thời”: Hồ Hữu Tường, Hoàng Cơ Trường, Trần Văn Bá, Nguyễn Tất Nhiên, Như Phong Lê Văn Tiến, Đỗ Ngọc Yến, Nguyễn Chí Thiện, Đoàn Kế Tường, Nguyễn Ngọc Bích, Bùi Bảo Trúc, Trần Hồng Hà…
Chuyến thăm chính thức Việt Nam của Tổng thống Joe Biden từ ngày 10 đến 11 tháng 9 nhằm nâng quan hệ ngoại giao hai nước lên cấp “chiến lược” là hành động chinh trị giúp các nước Á Châu và Thái Bình Dương an tâm, nhưng sẽ khiến Trung Quốc nhăn mặt...
Sau khi Trung Quốc gia nhập kinh tế thế giới vào năm 1978, đất nước này đã trở thành câu chuyện tăng trưởng ngoạn mục nhất trong lịch sử. Cải cách nông nghiệp, công nghiệp hóa, thu nhập gia tăng đã đưa gần 800 triệu người lúc đó thoát khỏi cảnh nghèo đói cùng cực. Sản xuất chỉ bằng 1/10 so với Hoa Kỳ vào năm 1980, nền kinh tế Trung Quốc hiện nay có quy mô bằng khoảng 3/4. Tuy nhiên, thay vì quay trở lại con đường tăng trưởng sau khi chính quyền Cộng sản Trung Quốc (CSTQ) từ bỏ chính sách “Zero-Covid” vào cuối năm 2022, nó lại đang có triệu chứng chao đảo từ bờ mương này sang bờ mương khác.
Tới cuối thế kỷ, cũng từ Hải Phòng, Việt Nam lại phát động một phong trào Đông Du khác, ngó bộ rầm rộ và khí thế hơn nhiều. Đợt này thì Bách Khoa Toàn Thư Wikipedia (Hà Nội) chưa kịp cập nhật, tôi cũng chỉ biết được (phần nào) là nhờ nghe qua nhà văn Bùi Ngọc Tấn. Ông kể lại mẩu chuyện nhỏ của một vị bác sĩ, một ông công nhân và một chàng thủy thủ – cả ba đều là nhân viên thuộc công ty Liên Hợp Hải Sản Biển Đông – và chuyến Đông Du ngắn ngủi của họ (vào năm 1990) khi Nhà Nước Việt Nam vừa quyết định mở cửa ra với thế giới bên ngoài
Việt Nam cãi lý rằng “quyền con người không thể cao hơn chủ quyền”, nhưng lợi dụng “chủ quyền” để đàn áp dân chủ và xây dựng chế độ độc tài một đảng cầm quyền là chống lại quyền làm người của công dân...
Chuyện gì phải xảy ra, đã xảy ra. Hôm thứ Tư 23/8 vừa qua, chiếc phi cơ phản lực chở Yevgeny Prigozhin, người đứng đầu công ty quân sự tư nhân Wagner, cùng bộ chỉ huy của ông ta đang trên đường từ Moskva đi St. Petersburg (nơi đặt đại bản doanh của Wagner) phát nổ trên không trung, và tất cả mọi người trên phi cơ, kể cả phi hành đoàn, đều tử nạn...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.