Hôm nay,  

Hồng Kông – Hồi Chuông Báo Tử

15/06/202009:08:00(Xem: 4235)

                                       

Một dự luật đã được đưa ra Quốc Hội Nhân Dân của Đảng Cộng Sản Trung Hoa (CSTH) ngày 22 tháng 5 năm 2020 tại Bắc Kinh, và đúng một tuần lễ sau, dự luật này đã được nhanh chóng thông qua vả trở thành Đạo Luật An Ninh Quốc Gia (ĐLANQG) về Hồng Kông vào ngày 29 tháng 5. Khi đưa ra Quốc Hội Nhân Dân để bàn thảo và thông qua, dự luật này gồm 7 điểm chính, trong đó ba điểm quan trọng nhất để đối phó và triệt hạ quyền tự chủ cùa Hồng Kông là điều số 2, số 4, và số 6. Theo đó, Bắc Kinh sẽ ngăn chặn tất cả các nguồn yểm trợ từ bên ngoài vào Hồng Kông; sẽ sử dụng được các lực lượng đàn áp từ Bắc Kinh để dập tắt các cuộc biểu tình, những người tham dự biểu tình có thể quy tội phản quốc, ly khai; và từ đó Bắc Kinh sẽ khai triển ra những đạo luật khác để thực hiện các mưu đồ trên.

Đạo luật An Ninh Quốc Gia Hồng Kông vừa ra đời gặp ngay phản ứng mạnh mẽ từ các nước phương tây. TT Hoa Kỳ Donald Trump và Bộ Trưởng Ngoại Giao Mike Pompeo tuyên bố đặc quyền thương mại mà Hoa kỳ bấy lâu nay dành cho Hồng Kông sẽ không còn nữa, để ngăn chặn nguồn lợi này không bị rơi vào tay Bắc Kinh nay mai.

Theo tờ South China Morning Post, Bộ Trưởng Ngoại Giao Mỹ Mike Pompeo đang chuẩn bị đến Copenhagen, Đan Mạch để họp Thượng Đỉnh về Dân Chủ trong tuần lễ này, và sẽ gặp gỡ Tổng Thống Đài Loan Thái Anh Văn và thủ lĩnh Dù Vàng năm 2014 cũng như  thủ lĩnh của biểu tình khổng lồ tại Hồng Kông năm 2019 là Joshua Wong.

Ngoài ra, 27 bộ trưởng ngoại giao các nước trong Liên Hiệp Châu Âu đã họp và nêu lên những quan ngại sâu xa về tình hình Hồng Kông sau khi ĐLANQG ra đời.

Chủ tịch Tập Cận Bình và Đảng CSTH đã quyết định cho ra đời ĐLANQG vì hai lý do chính:

-Nắm lấy Hồng Kông trong tay: Trước làn sóng biểu tình lên cao chưa từng thấy trong hai cuối tuần 9 và 16 tháng 6 năm 2019 tại Hồng Kông từ 1 triệu đến trên 2 triệu người- và lần đầu tiên Bắc Kinh đã tỏ ra bất lực- phải hủy bỏ dự luật dẫn độ. Bà Đặc Khu Trưởng Carrie Lam, người được Bắc Kinh yểm trợ, đã phải lùi bước, và điều này đã làm cho Chủ Tịch Tập Cận Bình cũng như Đảng SCTH vô cùng tức giận nhưng chưa có một kế hoạch khả thi nào tương tự như vụ đàn áp họ từng làm và thành công tại Thiên An Môn 39 năm trước, để dập tắt được làn sóng biểu tình như nước triều dâng tại Hồng Kông.

-Chiến lược Thái Bình Dương của Trung Cộng: Hồng Kông và Đài Loan vẫn nằm trong tầm nhắm của Bắc Kinh từ nhiều thập niên nay trong chiến lược thôn tính Thái Bình Dương của Trung Cộng. Tuy nhiên, Họ Tập biết rằng càng lúc Đài Loan càng được sự ủng hộ mạnh mẽ của Hoa Kỳ và các nước phương tây, và nếu dùng vũ lực xâm chiếm Đài Loan- có thể sẽ gây ra chiến tranh với Hoa Kỳ. Bởi thế, Trung Cộng chỉ dùng biện pháp đe dọa để khống chế Đài Loan, và tập trung nỗ lực vào dứt điểm Hồng Kông, đưa ngay trung tâm thương mại quốc tế này về với Bắc Kinh, và triệt hạ làn sóng biểu tình, và đem các thủ lĩnh biểu tình này về Bắc Kinh trị tội.



ĐLANQG là hồi chuông báo tử cho Hồng Kông bởi vì Bắc Kinh sẽ điều động toàn bộ những lực lượng nòng cốt nhiều kinh nghiệm của họ qua thẳng tay đàn áp, bóp nghẹt hết các cuộc biểu tình tại Hồng Kông. Dù Bắc Kinh biết Hồng Kông còn tự trị 27 năm nữa cho đến 2047, nhưng họ Tập tin rằng thế giới không nước nào muốn đụng với Trung Cộng vì mảnh đất nhỏ bé Hồng Kông này. Giống như Nga đã bất ngờ xua quân qua xâm chiếm bán đảo Crimea 6 năm trước, và họ đã thành công - dù NATO nằm ngay sát bên nhưng bất động.

Ngoài những đơn vị cơ động cảnh sát, công an, Bắc Kinh còn có một tổ chức mật vụ hùng hậu đã hoạt động hữu hiệu trong 21 năm qua và được xem như một Gestapo của China- đó là “Văn Phòng 610 (610 Office)”. Gestapo là tổ chức mật vụ của Đức Quốc Xã đã từng gieo bao kinh hoàng cho người dân các nước Châu Âu trong Đệ Nhị Thế Chiến, và Bắc Kinh bây giờ có Văn Phòng 610 đang gieo kinh hoàng cho người dân Tầu trong Hoa Lục. Tổ chức 610 Office này được thành lập năm 1999 dưới thời Giang Trạch Dân và ăn sâu vào tận gốc rễ đến tận từng xã ấp với bàn tay đẫm máu của nó. Mục tiêu ban đầu của Văn Phòng 610 là tiêu diệt tổ chức Pháp Luân Công, vì Bắc Kinh không thể chấp nhận một thực thể có 70 đến 100 triệu thành viên vẫn hoạt động công khai trên khắp các tỉnh thành và ngay tại thủ đô của họ. Văn phòng 610 này có thể sẽ được sử dụng đồng thời với các lực lượng đàn áp mà Bắc Kinh sẽ gửi qua Hồng Kông, cũng như sẽ giam giữ khai thác những người biểu tình này, như họ đã từng khai thác, giam giữ, tẩy não 1.5 triệu người dân Duy Ngô Nhĩ tại Tân Cương.

Thủ lĩnh Joshua Wong đã gửi thư lên Liên Hiệp Quốc tố cáo những hành vi tra tấn ngược đãi của Communist Services Department đối với những người biểu tình tại những thành phố do Trung Cộng kiểm soát. Thủ lĩnh Wong còn tố cáo Trung Cộng hiện giam giữ 9 ngàn người biều tình và trong số đó 1,671 người sẽ bị truy tố về những tội danh hình sự. 

Anh Quốc đã ký kết với Trung Cộng năm 1997 để bàn giao Hồng Kông cho China sau 50 năm, trong thời gian này Hồng Kông vẫn còn quyền tự trị, nhưng với Đạo Luật An Ninh Quốc Gia Hồng Kông vừa ban hành, quyền tự trị đó sẽ bị ngang nhiên tước đoạt. Không phải Anh quốc mà cả thế giới đã bị Bắc Kinh coi thường. Nếu thế giới không có những biện pháp mạnh mẽ cụ thể chống lại quyết định độc đoán và bất hợp pháp của Bắc Kinh về vùng đất thịnh vượng về tài chánh này - thì Đạo Luật An Ninh Quốc Gia sẽ là hồi chuông báo tử cho Hồng Kông. (Tin Tổng Hợp)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Suốt 250 năm, người Mỹ đồng ý rằng cai trị bởi một người duy nhất là sai lầm, rằng chính quyền liên bang vốn cồng kềnh, kém hiệu quả. Lẽ ra hai điều ấy đủ để ngăn một cá nhân cai trị bằng mệnh lệnh từ Bạch Ốc. Nhưng Trump đang làm đúng điều đó: đưa quân vào thành phố, áp thuế quan, can thiệp vào ngân hàng trung ương, chen vào quyền sở hữu công ty, gieo nỗi sợ để buộc dân chúng cúi đầu. Quyền lực bao trùm, nhưng không được lòng dân. Tỉ lệ chấp thuận của ông âm 14 điểm, chỉ nhỉnh hơn chút so với Joe Biden sau cuộc tranh luận thảm hại năm ngoái. Khi ấy chẳng ai lo ông Biden “quá mạnh”. Vậy tại sao Trump, dù bị đa số phản đối, vẫn dễ dàng thắng thế?
Có bao giờ bạn nói một điều rõ ràng như ban ngày, rồi nghe người khác nhắc lại với nghĩa hoàn toàn khác? Bạn viết xuống một hàng chữ, tin rằng ý mình còn nguyên, thế mà khi quay lại, nó biến thành điều bạn chưa từng nghĩ đến – kiểu như soi gương mà thấy bóng mình méo mó, không phải bị hiểu lầm, mà bị người ta cố ý dựng chuyện. Chữ nghĩa, rơi vào tay kẻ cố ý xuyên tạc, chẳng khác gì tấm gương vỡ. Mỗi mảnh gương phản chiếu một phần, nhưng người ta vẫn đem mảnh vỡ đó làm bằng chứng cho toàn bộ bức tranh. Một câu, một đoạn, một khẩu hiệu – xé khỏi bối cảnh trở nên lệch lạc – hóa thành thứ vũ khí đâm ngược lại chính ý nghĩa ban đầu. Câu chuyện của đạo diễn Trấn Thành gần đây là một minh họa. Anh chỉ viết đôi dòng thương tiếc chia buồn với sự ra đi của nghệ sĩ đàn bầu Phạm Đức Thành. Vậy thôi. Thế mà lập tức bị chụp mũ, bêu riếu, bị gọi “3 que,” “khát nước,” “Cali con.” Người ta diễn giải đủ kiểu, vẽ ra đủ cáo buộc: từ tội mê văn hóa Việt Nam Cộng Hòa đến tội phản quốc.
Sau thất bại trước đối thủ đảng Dân Chủ Joe Biden trong cuộc bầu cử tổng thống năm 2020, nội các “gia đình trị” của Donald Trump gần như biến mất khỏi chính trường. Các đồng minh không thể có cùng tiếng nói với Trump, nhất là sau vụ bạo loạn Quốc Hội Jan 06. Duy nhất một người vẫn một lòng trung thành không bỏ rơi Trump, đó chính là Stephen Miller. Nhiệm kỳ hai của Trump, người được cho là có quyền lực hơn trong vòng tròn thân cận của Trump, hơn cả JD Vance, chẳng ai khác hơn chính là Stephen Miller. Để tạo ra những ảnh hưởng chính trong chính quyền Trump hôm nay, Miller đã có một đường dài chuẩn bị, khôn ngoan và nhẫn nại.
Đầu tháng 8 năm 2025, Tổng thống Donald Trump đã ký một mệnh lệnh đặc biệt, chỉ đạo các cơ quan hữu trách lập kế hoạch đưa quân đội Hoa Kỳ đi trấn áp các tổ chức tội phạm ở Mỹ Latinh. Khoảng hai tuần sau, mệnh lệnh đã thành hiện thực. Ba khu trục hạm có gắn phi đạn viễn khiển (guided-missile destroyers) của Hoa Kỳ đã được khai triển tới vùng biển Venezuela, đảm trách việc chặn giữ các chuyến hàng ma túy.
Một góc khuôn viên của Đồi Capitol sáng Thứ Tư là những câu chuyện tưởng đã bị chôn vùi, nay được kể ra trong sự run rẩy, xúc động và cả nước mắt. Trước hàng chục ống kính truyền thông chiếu trực tiếp trên toàn quốc, khoảng mười người phụ nữ lần lượt kể ra câu chuyện của chính mình – nạn nhân của Jeffrey Epstein, tỷ phú tội phạm tình dục và buôn bán mại dâm trẻ vị thành niên. Ngày đó, những phụ nữ này chỉ vừa 16, 18 tuổi, nhỏ nhất là Marina Lacerda, 14 tuổi.
Ở đời, chẳng có ngai vàng nào là miễn phí. Muốn hỏi cưới công chúa thì phải có sính lễ. Làm gì có chuyện đi tay không mà cuỗm được gái đẹp — trừ trường hợp dùng quyền lực bẩn thỉu cưỡng hiếp gái tơ (nghe quen quen). Muốn làm đàng anh đàng chị không thể vừa keo kiệt vừa đòi được người ta kính nể. Quy luật xưa nay không đổi ăn khế thì phải trả vàng. Ngai vàng toàn cầu cũng vậy -- không chỉ làm bằng vàng, mà còn bằng chi phí, lời hứa, và trên hết, là sự tín nhiệm.
Tháng Năm, 2024, trong phiên tòa xét xử bị cáo, tức cựu Tổng thống Donald Trump, liên quan các khoản chi phí cho nữ diễn viên phim khiêu dâm Stormy Daniels dưới dạng tiền bịt miệng, có một cựu công tố viên, bộ trưởng tư pháp từ Flordia đến tòa New York. Bà ngồi bên dưới theo dõi để ủng hộ Trump. Đó là Pam Bondi. Sau khi bồi thẩm đoàn phán quyết Trump có tội trong 34 tội danh, Bondi đã xuất hiện trên Fox News, cùng với Kash Patel, phát biểu rằng “một niềm tin rất lớn đã bị mất vào hệ thống tư pháp tối nay.” Bà còn nói thêm: “Người dân Mỹ đã nhìn thấu điều đó.”
Chiều thứ Sáu, chúng tôi ăn trưa với một người bạn mới ở Huntington Beach. Không biết vì men bia hay vì chọn quán giữa một thành phố “đỏ”, câu chuyện đang nhẹ nhàng bỗng rẽ thẳng vào chính trường. Nhắc đến những gì xảy ra kể từ ngày tổng thống Trump nắm quyền sinh sát, cô bạn tôi đề cập đến vật giá leo thang, vừa lạm phát vừa thuế quan, kinh tế bất ổn, đời sống bất an… Anh bạn mới của chúng tôi nghe đến đây lên tiếng cắt lời: “Dẫu có thế, so với nhiều người, nhiều xứ khác, người Mỹ vẫn còn đang sống trong may mắn. Và chúng ta nên biết ơn điều đó.” Anh khiến tôi liên tưởng đến thuyết “dân túy tàn bạo”, được Jay Kuo nhắc đến trong bài báo mới đăng của Ông trên Substack tuần qua.
Tuần trước, tình cờ tôi đọc được một bài viết của tác giả Vũ Kim Hạnh được chia sẻ lại qua Facebook. Bài viết có tựa đề là "Cơ hội vàng ở Mỹ sau mức thuế đối ứng 20%", trong đó bà nhắc riêng về kỹ nghệ xuất cảng gỗ của Việt Nam sang Hoa Kỳ và thế giới. Trước khi đi vào chi tiết của bài viết, có thể nhắc sơ về bà Vũ Kim Hạnh ắt đã quen thuộc với nhiều người trong nước. Bà từng là Tổng Biên Tập báo Tuổi Trẻ, cũng như nằm trong nhóm sáng lập tờ tuần báo Sài Gòn Tiếp Thị, từng là những tờ báo khá thành công tại Việt Nam.
Franklin D. Roosevelt (1882-1945), Tổng Thống Hoa Kỳ thứ 32 và là vị tổng thống Mỹ duy nhất phục vụ hơn 2 nhiệm kỳ, đã từng nói rằng, “Tự do của nền dân chủ không an toàn nếu người dân dung túng sự gia tăng của quyền lực cá nhân tới mức trở thành mạnh hơn chính nhà nước dân chủ đó. Điều đó trong bản chất là chủ nghĩa phát xít: quyền sở hữu của chính phủ thuộc về một cá nhân, một nhóm người, hay bất cứ thế lực cá nhân nào đang kiểm soát.” Lời cảnh giác đó của TT Roosevelt quả thật đã trở thành lời tiên tri đang ứng nghiệm trong thời đại hiện nay của nước Mỹ. Tổng Thống Donald Trump trong nhiệm kỳ đầu và gần 8 tháng của nhiệm kỳ hai đã thể hiện rõ ý chí và hành động của một nhà lãnh đạo muốn thâu tóm mọi quyền lực trong tay mình bất chấp những việc làm này có phá vỡ nền tảng tự do và dân chủ mà nước Mỹ đã nỗ lực không ngừng để tạo dựng và giữ gìn trong suốt hai trăm năm mươi năm qua hay không!
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.