Hôm nay,  

Bầy Hoàng Yến

21/11/200600:00:00(Xem: 9300)

Bầy Hoàng Yến

...Hoa Kỳ và Trung Quốc đều có tốc độ tăng trưởng sút giảm...

Giới kinh tế thường dùng một ẩn dụ lấy từ kỹ nghệ hầm mỏ. Chim hoàng yến dưới hầm. Phương tiện kỹ thuật của loài người dù tinh vi đến mấy nhiều khi lại không nhạy bằng loài vật. Dưới các hầm sâu, nếu hơi độc bị xì mà phu mỏ không kịp biết thì có thể mất mạng. Vì vậy, họ đem theo lồng chim. Chim mà chết thì đấy là chỉ dấu báo động rằng hầm bị hơi độc và có thể nổ.

Từ kinh nghiệm thực dụng của kỹ nghệ hầm mỏ, giới kinh tế mới nói đến "hoàng yến dưới hầm," như một chỉ dấu nhỏ nhặt báo hiệu những chấn động lớn.

Tuần qua, chim hoàng yến đã chết hàng đàn.

Hai nền kinh tế đầu máy thế giới - với sản lượng tổng hợp bằng hai phần ba mức gia tăng của suốt năm năm qua - là Hoa Kỳ và Trung Quốc đều có tốc độ tăng trưởng sút giảm.

Tại Hoa Kỳ, số nhà mới xây (gọi là "housing starts") đã giảm 15% trong tháng 10 khiến báo chí chơi chữ, thành "housing stops" và nguy cơ trì trệ kinh tế vì thị trường địa ốc suy sụp lại trở về ám ảnh thiên hạ. Nhất là khi mức tăng trưởng tháng Chín đã giảm sút đột ngột.

Tại Trung Quốc, chính quyền Bắc Kinh sau cùng cũng hãm được tốc độ tăng trưởng đầu tư cố định để hạ cánh an toàn. Từ mức gia tăng trung bình là 28% suốt năm ngoái đến ba quý đầu của năm nay, đà tăng trưởng đầu tư cố định của Hoa lục đã chỉ còn là gần 17% trong tháng 10.

Câu hỏi đang lởn vởn trong đầu nhiều người là đầu máy của hai đầu máy kinh tế nói trên còn chạy ngon trớn hay không" Sản lượng kinh tế Mỹ chỉ bằng chừng 22% sản lượng thế giới nhưng Hoa Kỳ đóng góp tới 60% vào đà tăng trưởng của thế giới. Nếu kinh tế thế giới tăng được, ví dụ, 5% thì 3% tùy thuộc vào sức nhập cảng của Mỹ: tiêu thụ tại Hoa Kỳ chiếm 70% tổng sản lượng và đầu máy cho mọi đầu máy là giới tiêu thụ Mỹ.

Họ mà ngưng mua sắm thì đời bỗng mất vui.

Chúng ta sẽ còn thấy một con hoàng yến nữa lăn quay nếu dân Mỹ hãm đà tiêu xài vào mùa lễ lạc đang được mở ra, từ lễ Tạ ơn qua Giáng sinh đến Tân niên 2007.

Nước Mỹ vừa qua bầu cử và đảng Dân chủ đã thắng lớn, vì sao lại còn có sự hoài nghi bi quan như vậy"

Vì Dân biểu Chales Rangel của đảng Dân chủ, nay sắp là Chủ tịch Uỷ ban Chuẩn chi Hạ viện, hăm dọa một điều: tái lập chế độ trưng binh.

Từ thời Richard Nixon, Hoa Kỳ đã bỏ chế độ trưng binh để động viên thanh niên vào quân ngũ mà lập ra một đạo quân toàn những người tình nguyện. Một kinh tế gia có góp phần lý luận vào quyết định ấy là người vừa quá vãng, ông Milton Friedman.

Khi ra điều trần về lý do vì sao nên lập ra một đạo quân thiện nguyện, Giáo sư Friedman, một kinh tế gia có ảnh hưởng nhất trong thế kỷ 20, đã có cuộc đấu khẩu với Tướng William Westmoreland.

Ông Westmoreland rất võ biền đã quạt lý luận của Friedman, rằng: "Ông muốn lập ra một đạo quân đánh thuê"" Và lập tức được trả lời: "Thà vậy còn hơn lập ra một đạo quân nô lệ!"

Quân đội Hoa Kỳ gồm toàn những người tình nguyện. Nay Dân biểu Rangel muốn trở lại chế độ động viên. Mọi thanh niên đến tuổi đều sẽ bị bắt lính, có ủng hộ chiến tranh Iraq hay không cũng vậy mà thôi! Giới quân sự bỗng nổi da gà.

Họ đào tạo ra một đạo quân nhà nghề và tinh nhuệ nhất, nay lại phải nhận thêm những người lính bị cưỡng bách tòng quân và rất khó huấn luyện. Lý do của Dân biểu Rangel là ông muốn bẻ gãy mũi nhọn quân sự của Mỹ, để chính quyền Bush e sợ mà thay đổi đối sách tại Iraq.

Dân Mỹ thiếu am hiểu thì bỗng thấy sợ.

Hoá ra quốc gia này đang ở trong thời chiến thật sự rồi! Ngao ngán thế, còn ai muốn tiêu xài vui vẻ nữa. Thêm một con hoàng yến ngáp ngáp dưới căn hầm kinh tế.

Nhưng, đấy chưa là điều kinh khủng nhất.

Điều kinh khủng là ngay giữa thời chiến, các chính khách có thể đem nền an ninh quốc gia ra làm vật đổi chác. Nhẹ nhất thì cũng là đánh dứ để chính quyền sớm thu quân trở về.

Khi Hoa Kỳ vừa bị khủng bố, người viết bài này đã tiên đoán, rằng từ nay Hoa Kỳ sẽ hành xử như một đế quốc. Hoặc ít ra cũng tìm ra những lập luận biện minh cho một chánh sách đối ngoại bị thế giới lên án là đế quốc. Dù là một đế quốc dân chủ thì cũng là đế quốc. Lời tiên đoán ấy đưa ra khi Hoa Kỳ chưa khai mở chiến dịch Iraq.

Quả nhiên là sau đấy, Hoa Kỳ bị phê phán là đế quốc và Tổng thống Bush lãnh mọi thậm từ nặng nề nhất.

Hơn ba năm sau, chuyện ấy đã hết.

Hoa Kỳ là một đế quốc bị cắt cánh.

Việc xây dựng dân chủ tại Iraq đang thành hão huyền, việc chuyển hoá thế giới Hồi giáo ra các chế độ tự do hơn coi như bất khả. Hoa Kỳ có khi phải đối thoại với những chế độ hung đồ nhất trong khu vực Trung Đông để gỡ rối cho cục diện Iraq. Và đấy là một nguồn cổ võ lớn lao cho khủng bố và độc tài, từ Đông qua Tây…

Khi các cuộc cách mạng dân chủ muôn màu tại Âu châu bị Liên bang Nga chặn đứng, Hoa Kỳ nhũn nhặn nín thinh. Khi một nhà báo Nga bị ám sát vì phê phán chánh sách Chechnya của Tổng thống Vladimir Putin, Hoa Kỳ không có một lời cho bà.

Chính quyền Bush bỗng trở thành hiền hoà như người vưa ngậm hột thị.

Tổng thống Bush chứng minh điều ấy ngay tại Hà Nội vào tuần qua. Ông không thể không biết là để chính quyền Hà Nội long trọng tiếp đón thượng khách, nhiều nhà đấu tranh cho dân chủ đã bị vây hãm, cầm tù. Ông không hề có một câu nhắc nhở đến họ, sau khi kêu gọi dân chủ cho thế giới và phê phán chính quyền Roosevelt ngày xưa đã hy sinh tự do của phân nửa Âu châu để thỏa hiệp với Liên bang Xô viết.

Ông làm nhiều người lầm tưởng về sức mạnh của lý tưởng dân chủ Hoa Kỳ. Rồi buông họ giữa dòng. Như Tổng thống George H. Bush, thân phụ ông, đã buông rơi dân Kurd và dân Shia tại Iraq năm 1991 cho Saddam Hussein tàn sát.

Hoa Kỳ có sức tiết kiệm thấp nhất trong các nước công nghiệp, 0,2% và mỗi ngày kinh doanh phải tìm ra ba tỷ rưỡi từ bên ngoài để tài trợ việc đầu tư và tiêu thụ. Đệ nhất siêu cường thế giới, một đế quốc có từ tâm, lại là một chúa chổm mắc nợ và những vấn đề ấy không hề được các chính khách đề cập tới trong cuộc tranh cử vừa qua. Coi như chuyện không có.

Và nay họ đùa giỡn với quân đội, một lực lượng quy tụ các chí nguyện quân chỉ lãnh lương chừng 18 ngàn Mỹ kim một năm. Không nói đến rủi ro hy sinh, một thanh niên thiếu nữ cấp binh nhì đang xả thân bảo vệ xứ này - rẻ nhất là tám tiếng một ngày - được trả lương trung bình là bảy đồng một giờ! Quốc hội Mỹ đang tranh luận về đồng lương tối thiểu pháp định nhưng không nói gì đến đồng lương mạt rệp của đạo quân mà tướng Westmoreland gọi là "đánh thuê"!

Hoa Kỳ đang bị thế giới coi thường, kẻ thù không sợ mà đồng minh cũng hết tin.

Và ngay giữa cuộc chiến, hậu phương phát huy sáng kiến để cột tay tiền tuyến, đến nỗi Bộ Quốc phòng phải gãi đầu giữa ba giải pháp. Đôn quân, Tử thủ hay Tháo chạy" Truyền thông và chính giới Mỹ đang ồn ào góp phần vào cuộc tranh luận ấy.

Chúng ta đang thấy hoàng yến chết hàng bầy. Chưa biết bao giờ là hầm sẽ sụp!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 09/05/2024, đảng CSVN tung ra 5 “điều răn” mới quy định tiêu chuẩn gọi là “chuẩn mực đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên trong giai đoạn mới”, nhưng liệu có dậy được ai không? Tất cả 5 Điều chứa đựng những tiêu chuẩn đã có từ lâu, nhưng thất bại vì những chứng hư tật xấu trong đảng vẫn tồn tại, đứng đầu là tham nhũng, tiêu cực và chủ nghĩa cá nhân, lợi ích nhóm...
Trong thời gian gần đây, thế giới đã chứng kiến cuộc khủng hoảng lãnh đạo chưa từng thấy ở Việt Nam kể từ ngày quốc gia Á châu này nằm trong tay thống trị của đảng Cộng Sản gần một nửa thế kỷ. Tính từ tháng Năm, 2022 đã có hai chủ tịch nước, hai phó thủ tướng, một trưởng ban kinh tế trung ương, chủ tịch quốc hội, và một thường trực ban bí thư kiêm trưởng ban tổ chức trung ương bị cách chức vì chiến dịch chống tham nhũng. Bộ Chính Trị Khóa 13 cũng bị mất năm ủy viên hiện chỉ còn 13 người. Nhiều nhà quan sát chính trị tự hỏi đã đến lúc Việt Nam chuyển biến thành một nước dân chủ hay chưa? Kinh nghiệm những nước cộng sản Trung Âu và Đông Âu đã trải nghiệm qua tiến trình này khoảng bốn thập niên về trước có giúp gì cho Việt Nam ngày nay được không? Đây cũng là chủ đề của bài báo này
Dù sống cùng thời nhưng khác nơi nên tôi không gặp Nguyễn Tất Thành lần nào ráo. Giao lưu, tương tác, chit chat … (qua không gian mạng) cũng không luôn. Bởi vậy, tôi chỉ đoán già/đoán non rằng con đường học vấn của ổng không dài và (dường như) cũng không được suôn sẻ gì cho lắm.
Trong lúc đảng chuẩn bị các kỳ họp Trung ương để tìm nhân sự cho khóa đảng XIV thì rộ lên tuyên truyền về “dân chủ Xã hội Chủ nghĩa” ở Việt Nam. Đảng nói văng mạng rằng: “Đặc trưng của dân chủ xã hội chủ nghĩa là quyền dân chủ của công dân không ngừng được mở rộng trong tất cả các lĩnh vực hoạt động của nhà nước, của xã hội mà cơ bản nhất là dân chủ về kinh tế.” Nhưng thực tế không phải như vậy. Tất cả mọi quyết định điều hành việc nước phải “do đảng, vì đảng và của đảng”.
Một cuộc tranh giành quyền lực kéo dài được ngụy trang bằng một chiến dịch chống tham nhũng rộng rãi hơn đã dẫn tới việc bất ngờ sa thải Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, và chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ. Kết quả của cuộc đấu tranh này sẽ khiến những người vẫn còn hy vọng rằng Việt Nam có thể tham gia một "Liên minh chống Trung Quốc" phải suy nghĩ lại. Mặc dù cuộc tranh giành quyền lực này không liên quan đến chính sách đối ngoại nhưng nó sẽ khiến Việt Nam gần gũi hơn với Trung Quốc và xa rời phương Tây.
Những năm gần đây, chúng ta thường thấy trên mạng xã hội, nhiều trường hợp rơi nước mắt trong giới lao động tại Việt Nam, khi những người dân nghèo vướng phải căn bệnh ung thư hiểm nghèo, không có bảo hiểm y tế hay tiền bạc để chữa trị, chiến đấu chiếu lệ với tử thần, qua đời trong cảnh thương tâm. Hầu như căn bệnh ung thư lan tỏa khắp nơi, nhất là vây hãm giới lao động trong các xóm nghèo...
30.04.2024 lọt ra tin kêu cứu từ trại giam số 6 tỉnh Nghệ An nên thời gian lúc này phải dành cho việc khẩn cấp là viết thư báo động cho các tổ chức bảo vệ Nhân quyền quốc tế và các tòa đại sứ tại Hà Nội, nhờ can thiệp về vấn đề một số tù nhân lương tâm đang bị nhốt tại Việt Nam trong những phòng giam chật hẹp...
Lý do Việt Nam còn chậm tiến và lạc hậu hơn các nước láng giềng vì đảng CSVN chỉ muốn chỉ huy trí thức, thay vì hợp tác chân thành trong dân chủ và tự do...
Với sự miễn nhiệm ba nhân vật ở vị trí lãnh đạo quốc gia như Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội của Việt Nam chỉ trong vòng một năm từ năm 2023 đến năm 2024 vì lý do ba nhân vật đó thiếu liêm chính đã dẫn đưa người ta có cái nhìn về viễn ảnh trước mắt là sự khủng hoảng cơ cấu và sự bất ổn kinh tế làm cho giới đầu tư nước ngoài e dè, thận trọng, và chuyển hướng đầu tư sang các quốc gia khác...
Mỗi khi tai qua nạn khỏi hay gặp một điều lành, chúng ta đều nhắc tới chữ Phúc Đức: “Nhờ phúc ông bà nên tôi vừa thoát nạn.” “Nhờ phúc nhà nên cháu vừa thi đỗ.” “Cầu phúc tổ tiên cho được mẹ tròn con vuông.”...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.