Hôm nay,  

Chiếc Áo Thầy Tu

7/22/200700:00:00(View: 9398)

Mỗi lần tình cờ nghe câu nói “Chiếc áo không làm nên thầy tu”, tôi lại nghĩ về câu chuyện con cọp lông vàng trong những truyện điển tích Phật giáo.

Câu chuyện rất ngắn, rất đơn giản, nhưng đã nghe qua, người Phật tử không thể không suy nghĩ. Chuyện nói về con cọp ở một khu rừng rậm, hiểm trở, bao quanh bởi vách núi cheo leo. Con cọp có bộ lông vàng óng, rất đẹp, đẹp đến nỗi khi ánh mặt trời lên, chiếu vào bộ lông của nó thì ánh sáng đó long lanh, xuyên suốt tới nhiều dặm ! Tất nhiên, không nhà quý tộc nào không thèm thuồng có bộ áo may bằng lông của nó nên biết bao thợ săn đã tìm cách mon men tới bìa rừng với những túi tên tẩm thuốc độc, mong hạ thủ con cọp vàng để lột da đem bán. Nhưng con cọp cực kỳ bén nhạy. Nó như “ngửi” được mùi cung tên nên ít có gã thợ săn nào tới gần được, cho tới khi một thợ săn nảy ra ý nghĩ tìm một bộ ca-sa, trá hình làm vị sa-môn, ôm bình bát, thong thả đi vào khu rừng. Tất nhiên, bên trong vạt áo ca-sa đó cất dấu cung tên tẩm thuốc độc!

Quả nhiên, vì cung tên không để lộ ra ngoài nên càng lúc gã thợ săn càng đến gần được con cọp vàng. Và khi tầm gần vừa đủ ra tay thì gã nhanh nhẹn lắp tên, giương cung, nhắm ngay tim con cọp vàng mà bắn thẳng. Cọp trúng tên, gầm lên đau đớn. Trong vài giây phút cuối cùng, nó dồn hết sức mạnh lao về phía bóng người mà nó tin là vừa hãm hại nó. Tuy bị trúng tên nhưng sức mạnh của con cọp cũng đủ xô gã thợ săn ngã nhào, đủ cào, cắn, kéo kẻ đó cùng sang bên kia thế giới với nó.

Nhưng, qua ánh mắt cố nhướng lên, nó nhận ra vạt áo ca-sa.

Nó không đủ minh mẫn để hỏi, sao người mặc áo ca-sa lại hại nó, nhưng đủ sáng suốt để tự nói với nó rằng: “ Ồ, đây là một vị thầy tu. Ta thà chịu chết chứ không thể xâm phạm người này”.
Câu chuyện chấm dứt ở đây.

Trong câu chuyện này, chiếc áo có làm nên thầy tu hay không"
Có chứ! Ít nhất là đối với con cọp có gieo nhân Bồ-đề, vì nếu không, con cọp đã hạ thủ kẻ hại nó trước khi nó tắt hơi.

Nếu có những chiếc áo ca-sa không làm nên thầy tu thì người khoác áo đó chịu trách nhiệm. Ai gieo nhân gì, tất hái quả đó. Nhân và quả theo nhau như bóng với hình, như vang theo tiếng, thân bằng quyến thuộc muốn chịu tội thay nhau còn chẳng được, huống là kẻ gây nhân phủ nhận.

Đừng trách con cọp vàng ngu xuẩn không nhận ra sau lớp áo thầy tu là gã thợ săn độc ác, bởi vì con cọp chỉ nhìn chiếc áo như dấu hiệu của sứ giả Như-Lai nên lập tức dừng tâm sân hận và khởi lòng quy ngưỡng. Làm sao nó ngăn chặn và thấu hiểu hết tâm địa ác nhân" Ít nhất, sự dừng tâm sân hận cũng khiến nó ra đi nhẹ nhàng. Phút ra đi, nhẹ nhàng hay khó khăn là điều rất quan trọng với mọi loài vì chính phút giây đó, kẻ ra đi nương theo nghiệp mình mà thác sanh.

Chuyện con cọp vàng chỉ ngắn gọn, tôi lại suy nghĩ dài dòng chỉ vì tôi đang liên tưởng tới hình ảnh gần 50 nam nữ công an của thành phố mang tên Hồ Chí Minh đã từng đến Thanh Minh Thiền Viện để ngăn chặn, không cho Hòa Thượng Thích Quảng Độ tới chùa Giác Hoa dự giỗ Tổ Nguyên Thiều. Đám công an đó đã không cần che dấu sự hung hăng, lỗ mãng qua những hành động giằng co, xô đẩy vị sư già. Cuối cùng, dân chúng hai bên đường đã chứng kiến chiếc phước-điền-y đắp trên thân ngài bị đám công an xé rách toạc. Sự kiện xảy ra ngày 19 tháng 11 năm 2005 nhưng nay nhớ lại cùng với câu chuyện con cọp vàng, tôi bỗng thấy đám công an tôi chưa từng biết mặt biết tên, hiện hình là những con sói, loài thú không hề dừng lại hay nương tay trước con mồi, dù chúng đang no hay đói! Chúng chưa từng được nghe chuyện con cọp vàng. Hoặc thảng có nghe mà không thể hiểu! Thật đáng bi thiết biết bao!

“ Xa cách Phật-pháp thì ác đạo và thù oán không do đâu mà có thể giải thoát. Bỏ thân mạng này rồi chìm xuống biển khổ luân chuyển trong ba đường, trải khắp ác thú, biết bao giờ trở lại được thân người"” (*)


Hôm nay, cũng tại thành phố này, dân chúng lại thấp thoáng thấy vị sư già năm trước. Vẫn chiếc áo tu cũ kỹ khoác trên thân, nhà sư bước vào giữa vòng rào kềm tỏa những người dân lam lũ, đói khát, vật vờ như những bóng ma! Họ là ai mà bị cư xử tàn tệ, nhục nhã như thế" Thưa, họ là những ông chủ, bà chủ của chế độ Cộng Sản Việt Nam, một chế độ gọi dân là chủ và kẻ cầm quyền chỉ là đầy tớ phục vụ chủ mà thôi! Những ông chủ bà chủ đó, một ngày đẹp trời được đám đầy tớ cho biết rằng, con trâu, thửa ruộng của ông bà xin để chúng con lo toan, đừng phải nhọc lòng gì nữa. Và đám đầy tớ lo tận tình đến mức, nay trâu chẳng còn trong chuồng, nay lúa mọc chẳng được tự gặt hái vì đất, ruộng đã do đầy tớ lo toan hết!

Bao nhiêu năm rồi, người dân bị cướp đoạt tài sản" Nay, không còn gì để mất, không còn gì để sống mới liều mạng rủ nhau lết đến gõ cửa nhà đầy tớ, xin cứu xét nỗi uất ức, oan khổ này. Cơm vắt muối mè, từ quê lên tỉnh chẳng phải dễ, nhưng biết đâu, đèn trời soi xét, đầy tớ thương chủ mà trả trâu, trả ruộng.

26 ngày đã trôi qua!
26 ngày màn trời chiếu đất!
26 ngày thiếu thốn thuốc men, cơm ăn, nước uống!
26 ngày, hết mưa ướt như chuột lột lại nắng cháy đỏ thịt da!
26 ngày liên tục bị hù dọa!
26 ngày những người ngoài vòng kềm tỏa đó, đau lòng chứng kiến đồng bào bị chèn ép, đầy đọa! Đã nhiều người xỉu vì đói, rên vì bệnh. Và đám đầy tớ của dân nhìn ngay thấy cách hành động hữu hiệu để những  người khốn khổ kia phải bỏ cuộc. Đó là: ngăn chặn thực phẩm do những người từ tâm mang đến tiếp cứu. Chẳng những ngăn chặn sự tiếp tế mà chúng còn uy hiếp, bắt giam những người đến tiếp cứu với ác tâm là không ai dám đến gần những người cùng khổ kêu oan đó nữa!
Sự ngăn chặn cứu đói đó là gì" Có phải là ép dân, hoặc bỏ cuộc kêu oan hoặc chết đói hay không"""

Rõ ràng quá rồi.
Bọn tự nhận là đầy tớ của nhân dân chính là bọn CƯỚP CỦA, GIẾT NGƯỜI.
Chúng đã cướp tài sản của dân.
Chúng đang dồn dân chết đói, chết bệnh.

Thưa tất cả các vị từng ngồi ghế quan tòa trên khắp thế giới, trong những phiên tòa xử kẻ cướp của, giết người, quý vị thường tuyên án kẻ ác thế nào" Xin quý vị cho nhân dân Việt Nam được nghe một lời phán quyết theo lương tâm ông tòa, bà tòa.

Trong khi chờ đợi thì mấy trăm dân kêu oan ngồi trước văn phòng Quốc Hội II tại thành phố mang tên Hồ Chí Minh ở Việt Nam, đang chết dần vì đói, vì bệnh, vì khí hậu nghiệt ngã của trung tuần tháng bẩy này. Họ không phải chỉ là mấy trăm đang hiện diện mà là đại diện cho mấy ngàn, mấy vạn, mấy triệu những người không thể còn có phương tiện gì lết tới nơi tụ họp được.

Làm sao để họ có thể đứng vững mà kêu oan"
Làm sao để những tiếp tế cấp thiết đến được tay họ"

Chúng con cầu mong được thấy những Trưởng tử Như-Lai mang hạnh Vô-úy, vì đại nguyện cứu độ chúng sanh, không sợ hãi trước bạo lực. Chính những vị đó mới có thể dõng mãnh đi vào giữa rừng đao núi kiếm mà cứu độ chúng sanh khổ lụy.
Trong cùng tận oan khổ này, con mắt chúng sanh, dẫu vô minh đến đâu cũng nhìn ra chiếc áo có làm nên thầy tu hay không"
Chúng con ấm lòng thấy GHPGVNTN đã có mặt.

Chúng con ấm lòng thấy quý Linh mục Giáo Hội Công Giáo đã lên tiếng.
“Nguyện xin mười phương tận hư không giới, tất cả Chư Phật, Chư Đại Bồ Tát, đem những năng lực vô lượng vô biên tự tại không thể nghĩ bàn, không trái với thề xưa, không trái với nguyện xưa mà bố thí cho tất cả chúng sanh trong bốn loài, sáu đường, cùng khắp mười phương, từng tạo ra vô lượng vô biên tội ác, nay biết sám hối, cải vãng tu lai, những tội đã làm, nguyện xin diệt trừ; những tội chưa làm, thề không làm nữa. Nguyện xin tất cả Chư Phật trong mười phương, dùng bất khả tư nghị, tự tại thần lực gia tâm cứu hộ, thương xót nhiếp thọ, khiến tất cả chúng sanh tức thời giải thoát khổ não” (*)

NAM MÔ QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT, nghe tiếng kêu thương, ngài liền cứu khổ.
NAM MÔ HƯ KHÔNG TẠNG BỒ TÁT, bằng tâm từ bi, diệt bao tội lỗi.
NAM MÔ TÁT ĐÀ BÀ LUÂN BỒ TÁT, một lòng vì Đạo, ngài hằng quên mình.
NAM MÔ CỨU THOÁT BỒ TÁT, giữa chốn tai ương, ngài phá tan nguy ách.
NAM MÔ A DẬT ĐA BỒ TÁT, biển lượng từ-bi, ngài che chở chúng sanh.
Xin một niệm, cảm mười phương Phật.
Xin một lạy, đoạn trừ vô lượng oan khiên.

Diệu Trân
(Như-Thị-Am, mùa Vu Lan 2007)
(*) Sám pháp Lương Hoàng Sám, dịch giả: Thích Viên Giác

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Trong lúc đảng chuẩn bị các kỳ họp Trung ương để tìm nhân sự cho khóa đảng XIV thì rộ lên tuyên truyền về “dân chủ Xã hội Chủ nghĩa” ở Việt Nam. Đảng nói văng mạng rằng: “Đặc trưng của dân chủ xã hội chủ nghĩa là quyền dân chủ của công dân không ngừng được mở rộng trong tất cả các lĩnh vực hoạt động của nhà nước, của xã hội mà cơ bản nhất là dân chủ về kinh tế.” Nhưng thực tế không phải như vậy. Tất cả mọi quyết định điều hành việc nước phải “do đảng, vì đảng và của đảng”.
Một cuộc tranh giành quyền lực kéo dài được ngụy trang bằng một chiến dịch chống tham nhũng rộng rãi hơn đã dẫn tới việc bất ngờ sa thải Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, và chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ. Kết quả của cuộc đấu tranh này sẽ khiến những người vẫn còn hy vọng rằng Việt Nam có thể tham gia một "Liên minh chống Trung Quốc" phải suy nghĩ lại. Mặc dù cuộc tranh giành quyền lực này không liên quan đến chính sách đối ngoại nhưng nó sẽ khiến Việt Nam gần gũi hơn với Trung Quốc và xa rời phương Tây.
Những năm gần đây, chúng ta thường thấy trên mạng xã hội, nhiều trường hợp rơi nước mắt trong giới lao động tại Việt Nam, khi những người dân nghèo vướng phải căn bệnh ung thư hiểm nghèo, không có bảo hiểm y tế hay tiền bạc để chữa trị, chiến đấu chiếu lệ với tử thần, qua đời trong cảnh thương tâm. Hầu như căn bệnh ung thư lan tỏa khắp nơi, nhất là vây hãm giới lao động trong các xóm nghèo...
30.04.2024 lọt ra tin kêu cứu từ trại giam số 6 tỉnh Nghệ An nên thời gian lúc này phải dành cho việc khẩn cấp là viết thư báo động cho các tổ chức bảo vệ Nhân quyền quốc tế và các tòa đại sứ tại Hà Nội, nhờ can thiệp về vấn đề một số tù nhân lương tâm đang bị nhốt tại Việt Nam trong những phòng giam chật hẹp...
Lý do Việt Nam còn chậm tiến và lạc hậu hơn các nước láng giềng vì đảng CSVN chỉ muốn chỉ huy trí thức, thay vì hợp tác chân thành trong dân chủ và tự do...
Với sự miễn nhiệm ba nhân vật ở vị trí lãnh đạo quốc gia như Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội của Việt Nam chỉ trong vòng một năm từ năm 2023 đến năm 2024 vì lý do ba nhân vật đó thiếu liêm chính đã dẫn đưa người ta có cái nhìn về viễn ảnh trước mắt là sự khủng hoảng cơ cấu và sự bất ổn kinh tế làm cho giới đầu tư nước ngoài e dè, thận trọng, và chuyển hướng đầu tư sang các quốc gia khác...
Mỗi khi tai qua nạn khỏi hay gặp một điều lành, chúng ta đều nhắc tới chữ Phúc Đức: “Nhờ phúc ông bà nên tôi vừa thoát nạn.” “Nhờ phúc nhà nên cháu vừa thi đỗ.” “Cầu phúc tổ tiên cho được mẹ tròn con vuông.”...
Có 6 loại cán bộ, đảng viên sẽ bị loại khỏi thành phần Ban Chấp hành Trung ương đảng khóa XIV, nhưng tiêu chuẩn người được chọn “vẫn cũ như trái đất”...
Ông Bill Burns, Trùm CIA, hôm 19/04/24, cảnh báo « Ukraine có thể thua cuộc chiến sanh tử với Poutine từ đây tới cuối năm ». Lời tuyên bố đưa ra trước hôm Hạ viện Huê kỳ biểu quyết có nên tháo khoán 61 tỷ USD để giúp Ukraine hay không? Nay thì Ukraine có 61 tỷ, và còn thêm phần viện trợ của Otan nữa, để tăng cường khả năng quân sự và cả kinh tế để đối đầu với Poutine. Vậy tới cuối năm, chiến tranh Ukraine sẽ kết thúc và thắng lợi sẽ ngả về phía Ukraine?
Thời gian còn làm Trung Sĩ Thông Dịch Viên trong Bộ Tư Lệnh Lục Quân Hoa Kỳ ở căn cứ Long Bình, Việt Nam vào năm 1969, trước khi tôi được chuyển sang phục vụ trong ngành phi hành của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa, thì tôi có dịp tháp tùng phái đoàn Dân Sự Vụ (Civic Action) Lữ Đoàn 18 Quân Cảnh Hoa Kỳ (U.S. 18th Military Police Brigade) đi công tác ở Nhật Bản. Cũng trong chuyến công du này tôi đã phát hiện ra rằng, Nhật Bản là một quốc gia thực thi được chính sách phát triển kinh tế làm thịnh vượng cho toàn thể xã hội, và xóa bỏ được nhiều điều bất công...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.