Hôm nay,  

“No Kings” – Khi Người Dân Mỹ Xuống Đường Nói 'Không' Với Độc Tài

13/06/202511:44:00(Xem: 962)
No King
Biểu ngữ biểu tình No Kings từ trang mạng NoKings.org

 

Vào Thứ Bảy này, thủ đô Washington D.C. sẽ tổ chức một cuộc duyệt binh lớn để mừng 250 năm ngày thành lập Lục Quân Hoa Kỳ – trùng đúng ngày sinh nhật lần thứ 79 của tổng thống Donald Trump. Nhưng không chỉ có xe tăng, quân nhạc và pháo hoa, cùng lúc đó sẽ có hàng ngàn cuộc biểu tình nổ ra khắp nước Mỹ, với một thông điệp rất rõ ràng: "Chúng tôi không muốn một vị vua."

Vì sao lại biểu tình?

Người dân xuống đường vì nhiều lý do, nhưng phần lớn là để phản đối chính sách của ông Trump:

  • Chiến dịch bố ráp di dân: ICE (Cơ quan Di trú và Hải quan) trong tuần qua đã mở rộng các cuộc bố ráp, khiến hàng trăm người bị bắt, đặc biệt là tại Los Angeles.
  • Dự luật ngân sách mới được cho là sẽ cắt giảm chăm sóc y tế cho hàng triệu người.
  • Và có một điều khiến nhiều người lo ngại hơn cả: ông Trump đang dùng hình ảnh quân đội, lễ duyệt binh và quyền lực để tạo ra một hình ảnh “nhà lãnh đạo tối cao” – điều mà nhiều người ví như một hoàng đế.


Chính vì thế, hơn 100 tổ chức dân sự – từ ACLU (Liên minh Dân quyền Mỹ), các liên đoàn giáo viên, cho đến các nhóm hoạt động LGBTQ và quyền di dân – đã cùng nhau phát động ngày “No Kings” (Không Vua Chúa).

Biểu tình ở đâu?

Không chỉ có New York hay Los Angeles – hơn 2.000 thành phố và thị trấn sẽ tổ chức các cuộc tuần hành vào ngày Thứ Bảy. Những nơi dự kiến đông người nhất gồm: New York (5th Ave.), Philadelphia, Chicago, Atlanta, Houston, Phoenix, Charlotte (North Carolina), California, và nhiều nơi khác…

Điều đặc biệt là sẽ không có cuộc biểu tình chính nào tại Washington, D.C. – ban tổ chức muốn để người dân ở khắp nơi kể nên câu chuyện của nước Mỹ hôm đó. Như một cách nói: “Nước Mỹ không chỉ là Washington.”

Khắp nơi trên mạng xã hội, người lạ, người thân, bạn bè, các tổ chức cộng đồng… rất đông đảo người dân Hoa Kỳ đăng tải thông điệp ủng hộ "No Kings" và ghi danh tham gia biểu tình. Bạn bè tôi ở Los Angeles và ở Orange County, người Mỹ, người Hoa, người Hàn, người Việt… rất nhiều người ghi danh quan tâm tham dự.

No King Kathleen
Post facebook của một người Mỹ gốc Hoa ở Los Angeles.


Nếu có ý định tham dự cuộc biểu tình No Kings một cách hiệu quả và an toàn, bạn đọc nên ghi danh tham gia tại trang chính thức của chiến dịch biểu tình hoặc qua các tổ chức vận động tại địa phương. Trang chính của No Kings: truy cập NoKings.org, vào mục Attend (tham dự) hoặc Find an event near you (tìm một cuộc biểu tình gần bạn) để xem danh sách sự kiện theo từng khu vực. Trang này cung cấp bản đồ tương tác giúp bạn chọn và ghi danh rõ địa điểm mình muốn tham gia. Và nhớ rằng biểu tình ôn hoà ở nơi công cộng (đường phố, vỉa hè, công viên) là quyền được Tu Chính án thứ nhất bảo vệ.

 

Cuộc duyệt binh có gì?

  • Hơn 6.000 binh sĩ sẽ diễu hành.
  • Gồm xe tăng, xe bọc thép, cả tên lửa mô phỏng, và một màn trình diễn pháo hoa quy mô lớn.
  • Ngoài ra còn có ban nhạc, ngựa, la, và… một chú chó!
  • Tổng chi phí có thể lên tới 45 triệu USD.


Dự kiến khoảng 200.000 người sẽ đến dự sự kiện ở D.C., được tổ chức trên đại lộ Constitution, từ Đài tưởng niệm Lincoln đến lễ hội sinh nhật ông Trump lúc 8 giờ tối.

 

Phô trương quyền lực – một hình ảnh không quen thuộc với nước Mỹ

Đối với nhiều người Mỹ, hình ảnh một cuộc duyệt binh với xe tăng, tên lửa, hàng ngàn binh sĩ và pháo hoa không phải là điều quen thuộc – đó là điều họ thường thấy ở các nước độc tài như: Nga, Trung Cộng hay Bắc Hàn.

Ở những quốc gia ấy, duyệt binh không chỉ là lễ kỷ niệm – mà là công cụ biểu dương quyền lực tuyệt đối, nhấn mạnh vai trò tối cao của nhà lãnh đạo, và gửi thông điệp “bất khả xâm phạm” đến cả đối nội lẫn đối ngoại.

Khi một tổng thống Mỹ — một người từng đứng đầu nền cộng hoà lâu đời nhất thế giới — chọn kỷ niệm sinh nhật mình bằng xe tăng và dàn quân nhạc đi qua thủ đô, nhiều người cảm thấy không ổn, thậm chí lo ngại. Không phải vì người dân không ủng hộ quân đội, mà vì nước Mỹ chưa bao giờ cần đến biểu tượng vũ lực để khẳng định sức mạnh của chính mình.



Bởi khác với những chế độ độc tài, quyền lực tại Hoa Kỳ không đến từ quân đội hay nỗi sợ hãi, mà đến từ hiến pháp, lá phiếu, và tiếng nói của người dân.

Việc tổ chức một cuộc duyệt binh hàng chục triệu đô vào lúc hàng triệu người bị cắt việc, cắt  bảo hiểm y tế, chương trình hỗ trợ cho cựu chiến binh và người nghèo bị cắt giảm, lại càng khiến người dân cảm thấy bất bình. Bởi nó giống một màn trình diễn quyền lực hơn là một hành động phục vụ đất nước.

Người dân nói gì?

Tại Los Angeles, hơn 400 người đã bị bắt trong tuần qua khi biểu tình phản đối các cuộc bố ráp của ICE. Nhiều người lo sợ chính quyền đang vượt quá quyền hạn khi triển khai Vệ binh Quốc gia để trấn áp biểu tình.  Thống đốc California Gavin Newsom đã lên án ông Trump là “một tổng thống không muốn bị ràng buộc bởi luật pháp hay hiến pháp.”


Trong khi đó, Thống đốc Texas Greg Abbott lại tuyên bố tiểu bang của ông sẽ “không dung thứ cho tình trạng vô pháp như ở LA” và đã điều động hơn 5.000 lính Vệ binh Quốc gia cùng 2.000 cảnh sát tiểu bang để “duy trì trật tự.”

 

Thông điệp của “No Kings”

Không phải ai xuống đường hôm đó cũng là người theo Dân chủ hay chống Trump vì chính trị. Nhiều người đơn giản chỉ lo sợ rằng nước Mỹ đang trôi dần khỏi các giá trị dân chủ. Một số người nói:

“Tôi không muốn con tôi lớn lên trong một đất nước mà một người đàn ông muốn tự phong mình làm vua.”

“Chúng ta từng chiến đấu để chống lại vua chúa – tại sao giờ lại chấp nhận điều đó một lần nữa?”

Thậm chí Christy Walton, người thừa kế tập đoàn Walmart, cũng ủng hộ phong trào này. Bà đã mua nguyên một trang quảng cáo trên báo New York Times để kêu gọi mọi người “hãy hành động vào Thứ Bảy.” Trên cùng là hai chữ lớn: “No Kings.”

Giữa lằn ranh của sợ hãi và tự do

Bất kể bạn đồng tình hay không, Thứ Bảy này rõ ràng là một khoảnh khắc quan trọng. Một bên là lễ duyệt binh rầm rộ, biểu dương quyền lực; bên kia là hàng triệu người dân cất tiếng nói: “Chúng tôi không muốn chế độ độc tài.”

Trong nền dân chủ, tiếng nói của người dân – dù là hô vang trên đường phố hay là một cái gật đầu im lặng – luôn là điều định hình tương lai đất nước. Nhưng để có thể nói lên điều đúng, chúng ta cần vượt qua điều khiến ta im lặng nhất: nỗi sợ.

“Điều duy nhất chúng ta phải sợ – chính là nỗi sợ hãi.”
Một thế kỷ trước, Roosevelt nói với nước Mỹ đang hoảng loạn. Hôm nay, câu ấy dành cho chúng ta – nếu còn đủ can đảm để lắng nghe và hành động.

Nguyên Hòa tổng hợp


Nguồn tham khảo

  1. Forbes – “Thousands Of ‘No Kings’ Protests Planned Against Trump’s Policies On Day Of Army Parade”
    https://www.forbes.com/sites/yezensaadah/2025/06/13/no-kings-protests-planned-against-trump/?sh=3a10e0cd12e4
  2. The Guardian – “Tanks, flypasts, missiles: what to expect at Trump’s 'dictator chic' military parade”
    https://www.theguardian.com/us-news/2025/jun/13/trump-military-parade-washington
  3. The Washington Post – “‘No Kings’ protests nationwide to push back on Trump’s ‘overreach’”
    https://www.washingtonpost.com/nation/2025/06/13/no-kings-protest-anti-trump-army-parade
  4. New York Magazine / Intelligencer – “All About the Trump Military Parade & No Kings Day Protests”
    https://nymag.com/intelligencer/article/trump-military-parade-birthday-news.html
  5. https://www.monticello.org/research-education/thomas-jefferson-encyclopedia/when-people-fear-government-quotation/
  6. National Archives – “Franklin D. Roosevelt’s First Inaugural Address (March 4, 1933)”
    https://www.archives.gov/exhibits/american_originals/inaugtxt.html
  7. New York Times (Paid Ad) – Thông tin quảng cáo toàn trang của Christy Walton, xác nhận qua bài tổng hợp của Forbes và NYMag (nguồn 1 và 4)

 

Ý kiến bạn đọc
15/06/202502:09:53
Khách
Thank you - your information is trustworthy - ( I live in Australia)
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không những sản lượng kinh tế suy thoái, thị trường chứng khoán cũng đã giảm mạnh. Niềm tin của người tiêu dùng đã hạ xuống mức thấp nhất kể từ khi đại dịch COVID-19.
Trước khi trở thành Chủ tịch Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ (Democratic National Committee, DNC), Ken Martin đã dành cả đời làm việc trong đảng, qua mọi cấp độ – từ cơ sở đến trung ương. Chặng đường ấy bắt đầu với một người mà Martin luôn kính trọng: cố TNS Paul Wellstone – một chính khách cấp tiến, luôn kiên định với các lập trường táo bạo như việc phản đối cuộc chiến tại Iraq, điều từng khiến ông đối đầu với nhiều nhân vật quyền lực.
Hoa Kỳ từ trước đến nay vẫn luôn có một mối quan hệ phức tạp với người di dân và tị nạn, mặc cho một phần trong huyền thoại quốc gia luôn khắc họa chúng ta là một xứ sở của những người mới đến. Trong huyền thoại đó, họ — những người di dân — là một phần của chúng ta. Song song với điều đó, nước Mỹ cũng từng nhiều lần trải qua những cơn bùng phát dữ dội của tâm lý bài ngoại.
Trong buổi nói chuyện tại Economic Club of Chicago cách đây hai ngày, Chủ Tịch Jerome Powell của Cục Dự Trữ Liên Bang (Federal Reserve) đã cảnh báo rằng các khoản thuế nhập cảng có phạm vi và quy mô rộng lớn mà Tổng Thống Trump đang theo đuổi rất có thể sẽ dẫn đến lạm phát cao hơn và tăng trưởng chậm hơn so với dự kiến ​​ban đầu – Tình trạng này gọi là TRÌ TRỆ LẠM PHÁT (stagflation).
Khi ngồi vào chiếc ghế tổng thống Mỹ, 100 ngày làm việc đầu tiên là biểu hiện để được đánh giá những xu hướng và mục tiêu trong bốn năm tại nhiệm. Sự tích này bắt đầu từ tổng thống thứ 47, Franklin D. Roosevelt (nhiệm kỳ đầu tiên 1933). “Ông đã hứa sẽ thực hiện những cải cách lớn trong 100 ngày đầu tiên làm tổng thống Hoa Kỳ trong bối cảnh cuộc Đại suy thoái. Sau khi ông đưa ra nhiều chính sách quan trọng trong giai đoạn đó, các sự kiện của "100 ngày đầu tiên" đã trở thành tiêu chuẩn chung để đánh giá các tổng thống tương lai trong nền chính trị Hoa Kỳ.” (Wikipedia.) Nhiệm kỳ đầu tiên của ông Trump, năm 2016-2020, Wikipedia viết “Donald Trump đã đưa ra một loạt các lời hứa trong 100 ngày đầu tiên của nhiệm kỳ tổng thống đầu tiên của mình, bắt đầu vào năm 2017. Trump đã phải vật lộn để thực hiện nhiều lời hứa trong số này do sự phản đối của Đảng Dân chủ và đấu đá nội bộ giữa Đảng Cộng hòa tại Quốc hội, mặc dù ông đã bác bỏ chuẩn mực "100 ngày đầu tiên" là một cột mốc nhân tạo
Chính quyền Trump vào đầu tuần, thứ Hai (17/3), đã đẩy mạnh nỗ lực đóng cửa Viện Hòa Bình Hoa Kỳ (U.S. Institute of Peace, USIP) – một tổ chức nghiên cứu chính sách được Quốc hội Hoa Kỳ bảo trợ, dẫn đến cuộc đối đầu đầy căng thẳng giữa lực lượng cảnh sát liên bang và các thành viên hội đồng quản trị của tổ chức này. Năm thành viên hội đồng quản trị của tổ chức này đã đệ đơn kiện vào thứ Ba, ngày 19/03, cáo buộc họ đã bị sa thải bất hợp pháp khỏi vị trí của mình. Họ kêu gọi phục chức cho họ, cũng như chấm dứt nỗ lực giải thể viện của chính quyền Trump.
Một nhóm vài người bạn quây quần bên chiếc bàn nhựa, dưới tầng hầm của ngôi nhà cao tầng nằm rìa phía Nam thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Bữa tiệc thân tình của gia chủ, người đang dung thân ở Mỹ với diện tỵ nạn cộng sản, tạm trú dưới “basement” của gia đình bằng hữu. Khách mời là bạn bè – những di dân, những người mang trong mình căn cước “thanh niên đấu tranh” đã chịu cảnh bắt bớ, đánh đập của chính quyền trong nước vì tiếng nói đối lập. Ngày họ đặt chân đến Hoa Kỳ, là ngày họ nghĩ rằng họ đã có thể tiếp tục cất tiếng nói cho tự do dân chủ trong nước. Nhưng tất cả đã bị thổi bay như “Một Cơn Gió Bụi” chỉ chưa đầy ba tháng. Một chiến lược “úp sọt” không chống đỡ nổi. Một cuộc càn quét từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới. Một sự tàn phá không thương tiếc từ bản sắc lịch sử đến thể diện quốc gia.
"Là cha của ba đứa con nhỏ, tôi vô cùng phẫn nộ trước tuyên bố sai sự thật rằng vaccine gây ra chứng tự kỷ. Trẻ em sẽ chết vì lời nói dối này. Tôi không thể đứng đó để nghe thêm một phút nào nữa những lời nói dối của tổng thống Trump"
Chiến thắng rõ rệt của ông Trump trong kỳ bầu cử tháng 11 đã khiến đảng Dân Chủ phải tự nhìn lại mình. Thống kê cho thấy những thành phần cử tri trước đây từng là thành trì của Đảng Dân Chủ, nhưng trong năm 2024 đã bỏ phiếu cho ứng cử viên Cộng Hòa. Họ là những người nghèo, đang hưởng trợ cấp an sinh xã hội. Họ tin rằng ông Trump sẽ tạo ra công ăn việc làm, làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại, giúp họ thoát nghèo. Nhưng họ cũng mong chính phủ mới đừng cắt đi sự trợ giúp mà họ đang được hưởng.
Ở trong thời đại “Fake News” ngày nay, nhiều người chỉ nhìn người khác bằng những định kiến có sẵn, hoặc dựa trên những thông tin dễ tìm trên các trang mạng xã hội mà không cần kiểm chứng. Thí dụ như thông tin về người Mỹ gốc Mỹ Latin. Nhiều người trong cộng đồng Việt khi nghĩ về “người Mễ” thì thường dùng những từ ngữ như “cắt cỏ”, “làm việc chân tay không trí tuệ”, hay “kiếm tiền đủ để đi uống bia chứ không cầu tiến”… Còn những người cực hữu chống di dân thì rêu rao “người di dân Nam Mỹ cướp đi việc làm của người Mỹ trắng!”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.