Hôm nay,  

Thịt Trâu

07/03/200900:00:00(Xem: 7977)
THỊT TRÂU
Nguyễn Thượng Chánh, DVM
Nói đến thịt trâu thì mọi người đều có vẻ e ngại, và không mấy thiện cảm cho lắm.
Tại Canada, kiếm một miếng thịt trâu cũng không ra mặc dù tại xứ nầy cũng có vài trại nuôi trâu nước để lấy sữa.
Bên nhà thì thịt trâu ê hề và thường được bán lẫn lộn với thịt bò, nhưng xin bạn đừng có hỏi bạn hàng đó là thịt gì cho mất công, chắc chắn là họ quả quyết đó là thịt bò 100% mà thôi!
Và người tiêu thụ bên đó cũng đoán biết như vậy.
Thịt trâu dai như cao su, không hấp dẫn bằng thịt bò nhưng người ta vẫn đồng ý mua vì giá cả của nó nới hơn thịt bò khoảng 30%.
Thật vậy, làm sao thịt trâu ngon bằng thịt bò được vì loại thịt nầy được làm từ trâu già, trâu chọi, trâu què và trâu phế thải sau thời gian làm việc.
Chính cá nhân người viết, sau 75 cũng thỉnh thoảng có mua thịt trâu để ăn. Thuở đó, cuộc sống quá chật vật, tương lai mù tịt, hằng ngày đa số dân miền Nam đều ăn cơm độn bo bo, có được miếng thịt để ăn là quý lắm rồi hơi đâu mà suy bì so sánh trâu hay bò làm chi cho mệt.
Thịt trâu có điểm xấu vì có dư luận nói rằng thịt trâu có tính phong mà y khoa gọi là dị ứng allergy, ăn một miếng là da sẽ nổi đỏ lên rất ngứa ngáy phải đờn, phải gãi hoài suốt đêm khỏi ngủ nghê gì được ráo.
Mấy thầy đông y Việt Nam thì phán rằng, về mặt dinh dưỡng thịt trâu cũng tốt không thua gì thịt bò.
Thịt trâu có vị ngọt, tính lạnh, bổ khí huyết, ngừa đau lưng và phong thấp.
Thịt bò có tính ấm, bổ máu huyết, trị bệnh suy yếu.
Tóm lại, trâu hay bò gì cũng đều bổ hết. Điểm nầy thì người viết cũng đồng ý với các thầy đông y.
Tại Việt Nam ngày nay, thịt trâu thường được bạn hàng ngụy trang thành thịt bò và được bày lẫn lộn với thịt bò để bán được giá cao.
THỊT TRÂU NHIỀU TRIỂN VỌNG
Thịt trâu không thấy bán tại Canada.
Hình như tại tỉnh bang British Columbia (Canada) và tại tiểu bang Vermont (Hoa Kỳ) có trại tư nhân nuôi trâu nước để lấy sữa và làm fromage Morazzella.
Trong hơn 23 năm làm việc trong ngành khám thịt tại Canada, tác giả chưa bao giờ thấy mặt mũi con trâu nước (water buffalo) tức là các loại trâu chúng ta thường thấy ở Việt Nam.
Thỉnh thoảng tác giả cũng có khám mấy con buffalo, nhưng đây là con bò rừng (bison) Bắc Mỹ mà thôi.
Bên Âu Châu, nghe đâu thịt trâu dễ tìm hơn tại Bắc Mỹ.
Từ nhiều năm nay, có dấu hiệu cho thấy càng ngày thịt trâu càng được nhiều người chiếu cố đến, đặc biệt là tại Ấn Độ, Pakistan, cũng như những quốc gia vùng Trung Đông và Á Châu.
Từ cả ngàn năm nay, trâu đã được sử dụng để làm sức kéo trong công việc đồng áng nặng nhọc, nên thiên nhiên đã tạo cho chúng có một xác thân to lớn, nặng kí nhờ vào sự phát triển đặc biệt của các phần thịt.
Tại Ấn độ có những con trâu có thể nặng đến 1000kg.
Từ trước tới nay, thịt trâu bán trên thị trường Á Châu phần lớn thường là thịt trâu già trâu phế thải cho nên phẩm chất rất kém so với thịt bò.
Gần đây, các nhà chăn nuôi mới có ý định sản xuất và kinh doanh trâu thịt.
Theo hướng nầy, thì chắc thịt trâu cũng mềm và ngon không thua gì thịt bò.
Để cho một loại thịt mềm và ngon, trâu phải được nuôi dưỡng đặc biệt thí dụ như không bị bắt làm việc, và sẽ được hạ thịt lúc chúng đạt thể trọng 350-400kg.
Thị trường thịt trâu Ấn Độ và Pakistan chủ yếu nhắm vào Ai Cập, trong khi thịt trâu sản xuất tại Thái lan và Úc Châu thì được xuất cảng sang Hồng Kông. Vì nhu cầu xuất cảng thịt trâu tại Thái Lan quá cao cho nên đàn trâu của xứ nầy đã sút giảm đi đáng kể.

Tới giờ phút nầy, chưa có một báo cáo khoa học nói rằng trâu bị bệnh xốp não còn gọi là bệnh bò điên (BSE, Bovine spongiform encephalopathy,  mad cow disease), tuy vậy trâu cũng như dê và cừu đều nằm trong diện nguy hiểm có thể bị mắc bệnh BSE.
SO SÁNH THỊT TRÂU VỚI THỊT BÒ
Thoạt nhìn, con trâu thấy có vẻ to lớn và mập mạp, đó là nhờ vào cả khối thịt chớ không phải là do mỡ đâu. Sau khi hạ thịt thì quầy thịt trâu cũng không khác gì mấy quầy thịt bò. Ngoại trừ da rất dầy và cái đầu rất to và nặng, nhưng quầy thịt trâu có tỉ lệ thịt lối 53% tương đương với quầy thịt bò.
Lớp mỡ bao phủ quầy thịt trâu mỏng hơn so với quầy thịt bò.
Các nhà khoa học Úc Châu nói rằng rất khó làm cho quầy thịt trâu đạt được tỉ lệ 25% mỡ, trong khi ở các giống bò thịt thì đây là một tỉ lệ rất là bình thường mà thôi.
Nói tóm lại, trâu có sườn tròn, có tỉ lệ mỡ và tỉ lệ xương thấp hơn so với bò.
Thịt trâu và thịt bò có giá trị dinh dưỡng gần giống nhau.
Thịt trâu có pH 5,4 - ẩm độ 76,6%  - protein 19% - tro (ash) 1%...Tất cả các chỉ số nầy đều tương tợ như ở thịt bò.
Mỡ trâu có màu trắng, mỡ bò có màu vàng và có mùi đặc trưng của bò.
Thịt trâu màu đỏ xậm vì chứa nhiều sắc tố và có sớ to.
Thịt trâu có ít mỡ chen trong thịt hơn thịt bò. Thịt nghé màu nhạt hơn. Tỉ lệ thịt ở nghé rất cao, quầy thịt (dressed weight) cho tỉ lệ 59-60% thịt so với thể trọng của nghé lúc còn sống.
Thịt bò màu đỏ tươi, sớ thịt nhuyễn, ngửi có mùi bò. Thịt bê màu hồng nhạt và bán đắt tiền.
Thịt trâu có tỉ lệ marbling mỡ chen giữa các sớ thịt là 2-3% so với thịt bò có từ 3-4%. Tỉ lệ marbling càng cao thịt càng có giá trị và ăn ngon.
Trong những cuộc thi về ẩm thực tại Úc Châu, Malaysia, Venezuela và Trinidad thì steak thịt trâu cũng đã từng được đánh giá cao về độ mềm và hương vị ngang hàng với steak làm từ những thịt của các giống bò nổi tiếng như Angus, Hereford...
KẾT LUẬN
Quả thật thịt trâu có dấu hiệu đang trên đà trổi dậy.
Với kỹ thuật chăn nuôi và lai giống rất khoa học mà chúng ta được biết ngày nay, thì việc tạo ra những dòng trâu thịt cũng không mấy khó khăn gì.
Trâu có sẵn khả năng kháng bệnh cao, ăn uống rất dễ, tăng trọng nhanh, dễ nuôi mà lại còn có bản tánh hiền lành mộc mạc nữa.
Còn vấn đề thịt dai hay mềm thì bò hay trâu gì cũng vậy. Trâu bò già, trâu bò kéo cày kéo xe cả đời thì thịt làm sao mà mềm cho được.
Nhưng cho dù thịt có dai cách mấy đi nữa, thì với tài nấu ăn cũng như qua bàn tay khéo léo của các bà chị, thì thịt có dai có cứng cũng phải trở thành mềm mà thôi.
Theo thiển ý của người viết, trong tương lai bạn có thể vào tiệm phở thay vì đớp phở bò như thường lệ thì bạn cũng có thể đổi gu làm bậy một tô phở trâu tái béo chắc cũng rất hấp dẫn lắm lắm đó!
Trâu là loài vật ăn cỏ, nếu có ăn được cỏ non thì là nhất rồi còn gì nữa, vì có lẽ nhờ đó mà thịt sẽ mềm và ngon hơn, vậy thì hiện tượng...trâu già thích ngậm cỏ non cũng hợp tình hợp lý thôi, chớ có lạ gì đâu mà nhiều người hay thắc mắc xầm xì bàn tán!
Đúng là cái số con trâu./.
Tham khảo:
-Indian Dairy Industry. The water buffalo: New prospects for an underutilized animal (1984)
http://nzdl.sadl.uleth.ca/cgi-bin/library"e=d-00000-00---off-0garish--00-0--0-10-0---0---0prompt-10---4-------0-1l--11-en-50---20-about---00-0-1-00-0-0-11-1-0utfZz-8-10&a=d&c=garish&cl=CL2.1&d=HASH01d242dc3e08e1fdcf7343bb.4
-David.j. Lidja. Buffalo population and production in USA (1999)
http://ww2.netnitco.net/users/djligda/wbusa.htm
Montreal, March 06, 2009  

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mua thuốc bậy bạ không nguồn gốc là một trò xui rủi. Từ Xanax đến cocaine, thuốc hoặc thuốc giả được mua ở những nơi không phải cơ sở y tế có thể chứa liều lượng fentanyl nguy hiểm cho tính mạng. Các bác sĩ đã chứng kiến sự gia tăng sử dụng fentanyl không cố ý từ những người mua các loại thuốc theo toa thuộc nhóm opioid và các loại thuốc khác có chứa hoặc pha, trộn fentanyl. Người ta nhận thấy Fentanyl đã được đưa vào nguồn cung cấp thuốc heroin ở Massachusetts. Vào năm 2016, Giáo sư Kavita Babu và các đồng nghiệp phát hiện ra rằng những bệnh nhân đến khoa cấp cứu với báo cáo sử dụng quá liều heroin thường có fentanyl trong kết quả xét nghiệm mẫu thuốc của họ.
Hàng năm, trên khắp thế giới sẽ có hàng triệu người quyết tâm không động tới các loại đồ uống có cồn trong một tháng – truyền thống này bắt đầu từ Tháng Giêng Khô Ráo (Dry January) và sau này mở rộng thành nhiều nỗ lực tương tự, chẳng hạn như Tháng Mười Tỉnh Táo (Sober October). Cho dù đó là cả một chiến dịch đông đảo người tham gia, hay chỉ đơn giản là nỗ lực của một cá nhân để bớt ‘say xỉn’ lại, số lượng người tham gia ‘tháng kiêng rượu’ có vẻ như ngày càng nhiều.
Thường thì ai cũng sẽ nghĩ rằng tế bào sống tốt hơn tế bào chết. Tuy nhiên, điều này không phải lúc nào cũng đúng: các tế bào thường hy sinh bản thân để giữ cho chúng ta khỏe mạnh. Chúng là những ‘anh hùng thầm lặng’ chẳng màng sinh-tử để bảo vệ chúng ta. Mặc dù cái chết có vẻ thụ động – là một kết thúc đáng tiếc xảy ra theo kiểu “muốn tránh cũng không được” – nhưng cái chết của các tế bào thường có chủ đích và mang tính chiến lược. Tại sao tế bào chết và chết như thế nào là chuyện khá phức tạp và có thể ảnh hưởng đáng kể đến sức khỏe tổng thể của chúng ta.
Một người đàn ông 29 tuổi mắc HIV/AIDS giai đoạn cuối, đã qua đời 18 ngày sau khi được chẩn đoán mắc bệnh đậu khỉ. Trường hợp này nhấn mạnh tính dễ bị tổn thương của hệ thống miễn dịch bị suy giảm trước mối đe dọa mới nổi này, nhắc nhở về nguy cơ gia tăng đậu khỉ đối với một số nhóm dân cư. Riêng tại TPHCM, từ đầu năm đến nay, 20 ca mắc bệnh đậu khỉ được ghi nhận, trong đó có 18 bệnh nhân dương tính với HIV.
Trong những tuần gần đây, tin tức về việc vận động viên thể dục dụng cụ Mary Lou Retton phải vào bệnh viện vì một loại viêm phổi (pneumonia) hiếm gặp đã khiến nhiều người quan tâm và tò mò về căn bệnh này.
Vào mùa cảm cúm, nhiều người sẽ ‘khư khư’ một vũ khí phòng thủ quen thuộc: Vitamin C – dạng viên, dạng bột và tất cả các dạng phổ biến khác. Chất dinh dưỡng này là một trong nhiều loại supplements, từ vitamin A đến kẽm, thường được sử dụng bởi những người muốn tăng cường hệ thống miễn dịch và sức khỏe tổng thể. Nhưng vitamin C cũng có thể là một trong những chất dinh dưỡng bị lạm dụng nhiều nhất.
Cách đây không lâu, ngôi sao nhạc pop 29 tuổi Justin Bieber đã phải hủy chuyến lưu diễn quốc tế sau khi một phần khuôn mặt của anh bị liệt do biến chứng của bệnh giời leo (shingles), bệnh lo một loại siêu vi gây ra và được cho là chỉ ảnh hưởng đến người cao niên. Tuy nhiên, thực tế là bất cứ ai cũng có thể mắc bệnh giời leo và có một số bằng chứng cho thấy số trường hợp mắc bệnh ngày càng gia tăng ở người dưới 50 tuổi.
Tập đoàn Nhân sâm Hàn Quốc tại Hoa Kì (KGCUS), nơi sản xuất thương hiệu nhân sâm số một thế giới CheongKwanJang, tự hào giới thiệu thức uống thảo dược có ga HSW kết hợp hồng sâm 6 năm tuổi, tới các khách hàng quan tâm đến sức khỏe tại WaBa Grill, một trong những chuỗi nhà hàng hàng đầu chuyên phục vụ món cơm lành mạnh
Thỉnh thoảng chúng ta mới thấy một thứ thuốc mới làm chấn động không những giới y tế mà còn làm chấn động thị trường kinh tế thế giới. Thí dụ trước đây là thuốc phục vụ trong những nhu cầu căn bản và mạnh mẻ nhất của con người, Viagra, thuốc giúp chữa chứng rối loạn cương cứng (ED) của nam giới, do Pfizer phát triển, đã có tác động kinh tế đáng kể đến ngành dược phẩm kể từ khi được FDA phê duyệt vào năm 1998. Viagra là loại thuốc mang lại lợi nhuận cao cho Pfizer, doanh thu toàn cầu khoảng 1,6 tỷ USD trong năm 2016 mặc dù đã có thuốc generic rẻ tiền hơn nhiều.
Ung thư khởi phát khi các tế bào tích tụ những tổn hại đủ để thay đổi hành vi bình thường của chúng. Khả năng tích tụ tổn hại tăng theo độ tuổi vì các biện pháp bảo vệ trong mã di truyền, nhằm đảm bảo các tế bào hoạt động vì lợi ích tối ưu của cơ thể, sẽ suy yếu theo thời gian. Vậy thì tại sao những đứa trẻ chưa có đủ thời gian để các tế bào tích tụ tổn hại lại có thể mắc bệnh ung thư? Nếu nhìn qua lăng kính tiến hóa, ung thư phát triển từ sự ‘bất hợp tác’ của tế bào, vốn ban đầu các tế bào sẽ cùng kết hợp với nhau và hoạt động như một cơ quan. Ở trẻ em, các tế bào vẫn đang học cách hợp tác. Ung thư ở trẻ em khởi phát khi xuất hiện các tế bào ‘nổi loạn’ không chịu hợp tác và cứ phát triển bất chấp, gây tổn hại cho cơ thể.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.